Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 523: Lực lượng đến từ biển cả (2)

Trên biển.

Một chiếc du thuyền sang trọng lẳng lặng trôi trên mặt nước.

Một anh chàng đẹp trai tóc vàng mắt xanh, cởi trần, bưng ly rượu đến bên du thuyền nhìn ra biển lớn.

Sau đó có ba cô gái xinh đẹp bước tới.

Trên biển cả vô tận này sẽ không có ai chú ý tới bọn họ, cho nên thoải mái tận hưởng làn gió biển mát rượi.

Đêm qua thật tuyệt vời.

Nhưng cũng rất mệt.

Anh chàng đẹp trai uống cạn sạch một hơi, hít sâu một hơi, buổi sáng tốt đẹp như vậy có lẽ nên vận động một chút.

Đột nhiên.

Du thuyền lắc lư.

Bọn họ nghi ngờ nhìn ra bốn phía, mặt biển yên lặng đến nỗi một gợn sóng cũng không có, sao du thuyền có thể lắc lư được chứ.

“Trời ơi…”

Người đẹp kia sắc mặt tái nhợt vẻ mặt hoảng hốt nhìn phía sau lưng anh chàng đẹp trai, giống như là nhìn thấy một sinh vật khủng khiếp nào đó.

“Cục cưng, sao thế?”

Ngay sau đó.

Anh ta phát hiện một bóng đen khổng lồ bao trùm cả du thuyền.

Quay đầu nhìn lại.

“A….”

Một tiếng hét thê thảm.

Toàn bộ du thuyền sang trọng bị cự vật khổng lồ nuốt chửng, biến mất trên biển, sau đó nhìn thấy trên mặt biển có chi chít những bóng đen, giống như là ẩn sâu trong biển và từ xa đánh tới vậy.

Thành phố Duyên Hải, bộ phận đặc biệt.

“Lãnh đạo, chuyện nước Vân Hải anh biết rồi chứ?” Kim Hòa Lị hỏi.

Độc Nhãn Nam nói: “Đã biết rồi, không ngờ lãnh đạo Từ cũng không đến mức ngu xuẩn như vậy, biết chuyện này đối với chúng ta mà nói là một tai họa, từ chối thật là đúng, nếu như thật sự đồng ý, tôi sẽ là người đầu tiên cùng ông ta trở mặt.”

“Nói cho tôi một chút về tình hình của Hải Thần đi.”

Bây giờ, ông ta rất tò mò về Hải Thần, chỉ là chưa từng gặp trực tiếp, hơn nữa cũng không biết sức mạnh của Hải Thần như thế nào nhưng có thể khiến cho Madona lấy lại tuổi trẻ, thủ đoạn có chút thần bí, không đơn giản giống như trong tưởng tượng.

Kim Hòa Lị sắp xếp các tài liệu rồi đặt trên bàn: “Những tài liệu này là tôi dựa theo những truyền thuyết thần thoại của nước Hải Vân mà biên soạn ra, nội dung hơi dài, tôi nói sơ qua một chút, trong thần thoại Hải Thần của nước Hải Vân được gọi là Neptu, trong thần thoại, có một cô gái xinh đẹp bị rơi xuống biển, vốn tưởng rằng đã đuối nước, nhưng lại không thể ngờ rằng cô ấy không chết mà là được một con cá mập cứu, dần dần, giữa cô gái và con cá mập nảy ra tình cảm, cuối cùng thì sinh hạ Hải Thần Neptu.”

“Đợi đã.” Độc Nhãn Nam nhíu mày: “Cá mập và người sao có thể kết hợp chứ?”

Kim Hòa Lị cười nói: “Lãnh đạo, không có khả năng mới trở thành thần thoại được chứ, những chuyện này là nội dung được ghi chép lại trong thần thoại của nước Hải Vân, tình hình cụ thể thế nào tôi cũng không rõ.”

Độc Nhãn Nam nói: “Thần thoại chung quy lại cũng chỉ là lừa người, Hải Thần rốt cuộc là thứ gì, rất khó để nói rõ, mặc kệ ông ta là thần hay là cái gì, chỉ cần vươn tay đến nơi này của chúng ta, chúng ta nhất định sẽ can đảm cùng hắn quyết chiến.”

“Hy vọng thần thoại của chúng ta nhanh chóng xuất hiện.” Kim Hòa Lị cảm thán, cô ta là một người phụ nữ rất tài giỏi, lúc xuất hiện ở điện Hải Thần, cô ta bắt đầu thu gom tài liệu, thu thập tất cả những thông tin về nước Hải Vân mà có liên quan đến Hải Thần.

Độc Nhãn Nam rơi vào trầm tư.

Thần thoại của chúng ta.

Ông ta cũng không biết rốt cuộc thần thoại là thật hay là giả nữa, đồng thời trong đầu cũng hiện ra, nếu như thần thoại của Long Quốc là thật, vậy sẽ có dáng vẻ như thế nào, dựa vào những ghi chép trong sách cổ, vẫn luôn cảm thấy có thể đánh nát Hải Thần gì đó.

Những thứ này đều là suy đoán.

Ngộ nhỡ thần thoại của Long Quốc đều là giả vậy thì không phải hơi xấu hổ rồi sao.

Ba ngày sau.

Mọi thứ đều bình yên.

Người dân thành phố Duyên Hải cả ngày bận rộn, mặc dù có Tà Vật tồn tại nhưng tỷ lệ chạm mặt rất thấp, trừ khi chính mình đi ngoại ô tự tìm cái chết, vậy thì thật sự không có cách nào ngăn cản được.

Nếu không.

Chỉ cần vận may không đến mức tận cùng thì mọi thứ đều bình an vô sự.

“Chị Mộ, lúc nào thì chúng ta rời khỏi thành phố Duyên Hải?” Người đại diện tò mò hỏi, khoảng thời gian trước chị Mộ liều chết cũng muốn rời khỏi thành phố Duyện Hải, bây giờ lại tạm thời ở lại đây, khiến cô ta cảm thấy có chút khó hiểu.

Thậm chí thỉnh thoảng vẫn rất tò mò.

Chẳng lẽ chị Mộ và người kia…thật sự có gì đó sao.

Suy đoán mà thôi.

Mộ Thanh đeo kính râm hưởng thụ không khí mát mẻ từ mặt nước dâng lên, rất sảng khoái: “Đừng vội, từ từ rồi nói sau.”

Ngón tay vẩy nước, tận hưởng giây phút nhàn nhã.

Đột nhiên.

Sắc mặt cô ta hơi thay đổi: “Lái thuyền về bờ.”

Vừa rồi.

Cô ta cảm nhận được mặt nước dao động, loại dao động này chắc chắn không phải là do cá gây ra, mà là có một đồ vật khổng lồ xuất hiện dưới đáy nước, kích thước khổng lồ làm cho đáy nước rung động.

Ngươi vệ sĩ đang lái thuyền.

Anh ta tuân theo mệnh lệnh vô điều kiện, trước tiên lái thuyền tiến về phía bờ.

Ầm ầm!

Đột nhiên trên mặt nước, một cột nước phóng lên cao vút lên tận trời, thẳng đến mây xanh, cả thành phố Duyên Hải đều có thể nhìn thấy cột nước này.

Ngay sau đó.

Những cơn sóng động trời quét qua.

“Tại sao có thể như vậy chứ.”

Mộ Thanh không dám tin, ở đây là thành phố Duyên Hải, nếu như Tà Vật xuất hiện, bộ phận đặc biệt chắc chắn sẽ phát hiện đầu tiên, nhưng mà tình hình bây giờ là thế nào, gặp quỷ rồi.

Tích tích!

Tiếng báo động vang lên.

Bộ phận đặc biệt thành phố Duyên Hải bùng nổ.

“Không hay rồi, có rất nhiều Tà Vật xuất hiện từ mặt nước, đáng chết, sao có thể không quan sát được năng lượng dao động chứ.”

Nhân viên công tác bận rộn.

“Tất cả các thành viên xuất phát, tất cả những thành viên đang nghỉ phép đến gần sông, ngăn cản Tà Vật lên bờ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận