Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1319: Con gái tôi là thiên tài...

Con gái tôi là thiên tài...

Anh đặt một phòng bình thường cho mình, ở tạm là được, rồi dặn dò Khả Lam nghỉ ngơi cho tốt.

Ra khỏi khách sạn.

Học viện Hoàng Gia.

Đây là học viện tốt nhất ở đế quốc Lan Nguyên. Giáo viên ở đây đều là giáo viên của Hoàng Gia, đồng thời yêu cầu đối với giáo viên cũng vô cùng khắt khe. Năng lực chỉ là một phần, còn có yêu cầu nhất định về phương diện giảng dạy của những giáo viên này.

Không thể chỉ có mình năng lực tốt mà không có kinh nghiệm giảng dạy, học sinh được dạy theo kiểu như vậy chắc chắn không ổn.

Học viện cũng rất khắt khe trong việc tuyển chọn học sinh.

Học phí đắt đỏ là một phần.

Quan trọng nhất đó là thiên phú của học sinh như thế nào.

Các ma pháp sư luôn là những người được yêu thích nhất, nhưng cũng là những người coi trọng thiên phú về ma pháp nhất. Khi nhập học họ sẽ kiểm tra thiên phú về ma pháp để xác định hệ ma pháp chính.

“Đứng lại, cậu là ai, không phải sinh viên hoặc giáo viên của học viện Hoàng Gia thì không được vào.” Ông bảo vệ ngăn Lâm Phàm lại.

“Tôi đến là để đăng kí học cho con gái.” Lâm Phàm nói.

Quả nhiên học viện Hoàng Gia.

Không ngờ đến cả bảo vệ cũng rất mạnh. Mặc dù không mạnh bằng những con rồng hủy diệt kia nhưng năng lực thực sự rất khá. Là một trong số ít những cường giả mà anh thấy trên thế giới.

Ông bảo vệ nói: “Thời gian đăng kí của học viện đã hết, bây giờ lại mới đến đăng ký, bình thường không chú ý tình hình của học viện Hoàng Gia sao?”

Đúng là một người kỳ lạ.

Ai cũng biết thời gian đăng ký của học viện Hoàng Gia là cố định, thật không ngờ vẫn có người không biết.

“Tôi không biết.” Lâm Phàm lắc đầu nói: “Vậy có phải là không thể đăng kí được nữa không?”

Anh đưa con gái vượt qua bao nhiêu núi non hiểm trở, khó khăn lắm mới đến được đây, vậy mà lại được thông báo rằng thời gian đăng ký của học viện Hoàng Gia đã hết.

Khả Lam mà biết chắc chắn sẽ rất đau lòng.

Đồng thời...

Đó cũng là sự thiếu trách nhiệm của người làm bố như anh, nếu như sớm tìm hiểu rõ ràng thì chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện như thế này.

“Theo lý mà nói là như vậy, nhưng học viện có chính sách, nếu đối phương có tài năng ở phương diện nào đó thì sẽ được đặc cách nhận vào trường, con gái cậu có tài năng ở phương diện nào không?”

Ông bảo vệ từng gặp qua rất nhiều bậc phụ huynh đặt hy vọng vào con cái.

Cho rằng con cái mình là thiên tài.

Nhưng thực tế thì luôn rất tàn khốc.

Làm gì có chuyện nhiều thiên tài như vậy.

“Con bé rất thông minh.”

“Đứa trẻ nào cũng rất thông minh.”

“Con bé rất hiểu chuyện.”

“Đừng có tùy tiện nói đùa với tôi.”

“Ừm... sức lực của nó rất lớn, có thể đi chuyển đồ vật rất nặng.”

“Ha ha... Đây mà gọi là thiên phú.”

“Nó có thể nâng đồ vật nặng chín trăm kg lên một cách dễ dàng.”

“Có vậy mà cậu cũng... Cái gì? Cậu vừa nói cái gì?”

Ông bảo vệ kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, không dám tin những gì mình vừa nghe. Đối với tình huống như thế này, phản ứng đầu tiên của ông ta đó là không thể nào.

Chín trăm kg?

Đang nói đùa với tôi sao?

Ma pháp sư rất yếu, chẳng có sức lực gì.

Bình thường sức lực của chiến sĩ rất mạnh, nhưng nếu chỉ dựa vào sức lực để nâng một vật chín trăm kg thì cho dù là chiến sĩ ba sao cũng không làm được. Mọi người đều biết sức lực của nhân thú rất mạnh, nhưng nếu như không tu luyện thì cũng chẳng thể làm được chuyện như thế này.

Lâm Phàm nói: “Tôi nói con gái tôi có thể nâng được những đồ vật rất nặng, chỉ có chín trăm kg thì quá đơn giản.”

Ông bảo vệ lặng im suy nghĩ.

Chẳng lẽ là thần lực trời sinh?

Hơn nữa lại còn là một đứa bé gái, đây là một chuyện vô cùng phi thường. Nếu như có một thiên tài về ma pháp, hoặc có thể trở thành một ma kiếm sĩ trước giờ chưa từng xuất hiện.

“Những điều cậu nói là thật?” Ông bảo vệ nói.

Lâm Phàm thản nhiên nói: “Đương nhiên, chắc chắn là thật, trước giờ tôi không nói dối.”

Ông ta nhìn Lâm Phàm.

Muốn nhìn thấu nội tâm anh.

Nhìn xem rốt cuộc là thật hay giả.

Được!

Không nhìn ra được, biểu cảm của đối phương rất nghiêm túc, hoàn toàn không giống như kẻ đang nói dối.

“Nếu như là thật, có thể được đặt cách nhận vào trường. Ngày mai cậu đưa con gái tới đây, tôi sẽ chuẩn bị sẵn đồ để kiểm tra. Chỉ cần là thật thì sau này con gái cậu chắc chắn sẽ trở thành cường giả tiếng tăm lừng lẫy ở đại lục.” Ông ta nói.

Lâm Phàm cười nói: “Cảm ơn, tôi đi đây.”

Ông bảo vệ nhìn bóng dáng Lâm Phàm rời đi, luôn cảm thấy người này có chút kỳ lạ, không nghĩ nhiều, nhìn cách ăn mặc của đối phương giống như người nông dân thường làm bạn với ruộng đồng.

Nếu như con gái anh thực sự ưu tú như vậy thì thực sự không dễ dàng gì.

Đừng thấy ông ta chỉ là bảo vệ, thực ra thực lực của ông ta cũng rất mạnh, ông ta thừa sức để trở thành một giáo viên ở học viện Hoàng Gia, nhưng ông ta lại bằng lòng làm bảo vệ ở cổng trường, lý do rất đơn giản...

Ông ta không muốn học viện Hoàng Gia bỏ lỡ bất kì nhân tài nào.

Ví dụ như trường hợp lúc nãy, nếu như đó là một bảo vệ trẻ khác, cho rằng đã hết hạn tuyển sinh và đối phương cũng chỉ là một người bình thường, chắc chắn sẽ đuổi người ta đi, một người bình thường mà cũng dám nói con cái mình là thiên tài thì quả thật là nực cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận