Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1093: Mày chửi tao?

Mày chửi tao?

Ông Trương rất tiếc nuối và thất vọng: “Cậu ta không cần tôi chữa trị.”

Lâm Phàm nói: “Vậy thôi.”

“Ừm.” Ông Trương gật đầu, ông ta sẽ không chủ động điều trị cho người khác, người giỏi châm cứu như tôi đây, đến Lâm Phàm cũng phải khen mà cậu còn không cần sao, thật là, đợi đến lúc cậu cần, tôi sẽ không quan tâm đâu.

Độc Nhãn Nam vuốt cằm: “Lạ thật, cho dù số lượng Tà Vật có hơi đông, nhưng cũng không đến mức như vậy mà.”

Theo ông ta nghĩ.

Thực lực của Mục Hạo không tệ, không là gì trong tộc Tinh Không, nhưng trong Tà Vật thì được xem là một tồn tại vô địc hrồi, nhưng không ngờ như vậy mà cũng bị Tà Vật làm thương.

Rốt cuộc là loại Tà Vật như thế nào mà có bản lĩnh đáng sợ như vậy?

Lúc này.

Tôn Hiểu lén lút đi đến, cho dù Lưu Hải Thiềm mang an ta quay về, nhưng chân mọc trên người anh ta, không ai cản được, chỉ cần chịu động não thì chẳng có gì khó khăn cả.

Vừa đến hiện trường thì thấy cảnh nổ tung.

“Mẹ ơi! Mấy người có nhìn thấy không, có người bị đánh bay rồi kìa, bây giờ tôi sẽ qua xem xem chuyện gì.”

Với thân phận là đệ nhất trong giới livestream tự tìm đường chết, chỉ cần có tin tức, anh ta luôn là người xông pha đầu tiên, không ai có thể ngăn cản được, anh ta bước đến trước mặt Mục Hạo và đưa ống kính quay thẳng mặt anh ta.

“Xin hỏi, anh bị ai làm thương vậy?”

Một câu hỏi đánh thẳng vào linh hồn.

Não của Mục Hạo nổ tung, máu toàn thân dâng trào, thằng khốn, đã mất mặt như vậy, không ngờ còn có tên không biết điều dùng điện thoại đưa thẳng vào mặt anh ta như vậy, nếu như lúc vừa đến Tinh Cầu này, có thể anh ta vẫn chưa biết điện thoại là gì, nhưng bây giờ đã sống ở đây lâu vậy rồi, làm sao mà vẫn không biết đến thứ này là gì chứ.

Những người trong kênh livestream thấy ngực bị đâm xuyên của Mục Hạo, ai nấy cũng thấ kinh hãi.

Như vậy mà vẫn không chết sao?

Còn ngoan cường hơn cả chó.

Độc Nhãn Nam cau mày, sao lại đến nữa rồi, nhìn sang Lưu Hải Thiềm đang đứng bên cạnh, ban nãy không phải đã đưa đi rồi sao, Lưu Hải Thiềm có chút bất lực buông tay ra.

Đạo pháp thiên nhiên, sao tôi biết được.

Ngay lúc Tôn Hiểu muốn tiếp học chất vấn, Độc Nhãn Nam nắm lấy cổ áo sau và mang anh ta đến bên này.

“Chàng trai trẻ à, không muốn chết thì đừng đi qua đó.”

Thật không hiểu nổi chàng trai này.

Cho dù cậu có may mắn đến cỡ nào thì cũng không nên tìm đường chết như vậy chứ, Mục Hạo thân là thiếu chủ của tộc Tinh Không, đương nhiên phải có mặt mũi rồi, cậu không nể mặt anh ta như vậy, sau chuyện này, anh ta có tha cho cậu không?

Tôn Hiểu nói: “Lãnh đạo Từ, tôi thân là một streamer, sớm đã không quan tâm đến việc sống chết rồi, để các fans của tôi thấy được tin tức sớm nhất, tính mạng của tôi có là gì chứ?”

Lúc nói những lời này, giọng của anh ta rất lớn, giống như sợ các bạn trong kênh livestream nghe không thấy vậy.

Các bình luận liên tục nhảy ra.

“Mẹ, tên cẩu tặc, lúc mày làm streamer thức ăn, bộ dạng thu tiền rất là thảm hại.”

“Lại đến lừa đảo bọn người làm công như tụi này hả.”



Độc Nhãn Nam nhìn Tôn Hiểu, rồi lại nhìn kênh livestream của Tôn Hiểu, chỉ có thể nói là… Thật sự hèn hạ, phương thức kiếm tiền này thật là tệ hại.

“Cái đó là gì vậy?”

Sắc mặt Lưu Hải Thiềm có chút khó coi, tuy không nhìn thấy rõ, nhưng bộ dạng và tạo hình này hình như anh ta đã từng gặp ở đâu đó, nghĩ kỹ lại, anh ta lập tức kinh ngạc, không phải chứ, không phải đã chết rồi sao, sao lại còn xuất hiện nữa.

Độc Nhãn Nam ngước mắt nhìn.

Cách đó không xa, Tà Vật Chương Lang Vương đứng ở trên một cục đá, nó chống hông, nghiêng đầu nhìn đám người kì lạ này, đôi mắt đáng yêu của nó lộ ra vệt sáng ngạc nhiên và vui mừng.

Tôn Hiểu đưa ống kính chiếu vào nơi đó.

“Con mẹ nó! Đó là Tà Vật Chương Lang Ma, từng là Tà Vật khủng bố nhất, không ngờ nó lại xuất hiện ở đây.”

“Không, đó không phải là Tà Vật Chương Lang Ma, nhìn thì giống, nhưng có vài chỗ biến đổi rồi.”

Trong khoảnh khắc yên tĩnh.

Các bạn trong kênh livestream thống nhất bình luận.

“Tiến hóa!”

“Tiến hóa!”

Độc Nhãn Nam vô cùng kinh ngạc, ông ta đã chính mắt nhìn thấy Tà Vật Chương Lan Ma chết trong tay Lâm Phàm, mà bây giờ lại xuất hiện một con, quan trọng nhất là hơi thở của Tà Vật Chương Lang Ma này rất kinh khủng.

Lập tức hiểu ra ngay.

Mục Hạo thảm bại dưới tay nó là có nguyên do, anh ta thậm chí vẫn còn sống đã là rất may mắn rồi.

“Lâm Phàm, chỉ có thể nhờ vào cậu rồi.” Độc Nhãn Nam nói.

Lâm Phàm nói: “Phải đánh nó sao?”

Độc Nhãn Nam nói: “Đối phương từng là Tà Vật Chương Lang Ma, rất nguy hiểm, rất tà ác.”

Lâm Phàm lắc đầu: “Không có ấn tượng.”

Độc Nhãn Nam biết là ông ta giải thích không đủ rõ ràng, suy nghĩ một lúc rồi nói tiếp: “Là Tà Vật từng làm thương ông Trương.”

“À, nhớ ra rồi.” Ánh mắt Lâm Phàm trở nên sắc bén.

Nghe vậy, Độc Nhãn Nam tự cảm thán bản thân thật là nhanh trí, đọc sách nhiều đúng là có ích mà, nếu không thì ông ta cũng không thể dùng cách này để Lâm Phàm nhớ ra đối phương.

Độc Nhãn Nam nói: “Nó có thể là họ hàng xa, muốn giết mình.”

“Để tôi xem.”

Lâm Phàm tiến về phía Tà Vật Chương Lang Vương.

Độc Nhãn Nam vỗ vai của Tôn Hiểu: “Còn không nhanh chụp lại đi, đưa ống kính chuẩn vào, tôi đi với cậu tiến gần hơn chút.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận