Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 324: Tôi biết các người vẫn luôn nói xấu sau lưng tôi (2)

Tôn Hiểu hỏi các cư dân mạng trong buổi livestream.

"Theo lý mà nói động tĩnh này nên kết thúc từ lâu rồi chứ, sao bây giờ vẫn còn đánh ầm ầm vậy? Các người nói xem tà vật cấp Thiên Vương đó rốt cuộc có xuất hiện không?"

Bây giờ anh ta rất hoài nghi.

Khi biết được tà vật cấp Thiên Vương xuất hiện, anh ta cũng bị dọa sợ ngơ ngác.

Tà vật đó là vô địch.

Cho dù có trốn ở đây anh ta cũng có thể sẽ chết.

Chỉ là đợi một lúc lâu rồi, cũng không xảy ra chuyện gì khiến anh ta kinh hãi. Ngược lại anh ta có thể nhìn thấy thi thoảng có tà vật bị con người đánh từ dưới đất đánh lên trời, sau khi bay đến một độ cao nhất định thì lại từ từ rơi xuống.

Sống chết không rõ.

Càng không biết tình trạng thế nào.

Tôn Hiểu cho rằng tà vật cấp Thiên Vương đó chắc chắn vẫn chưa xuất hiện, chỉ là anh ta đâu biết rằng, tà vật cấp thiên vương đó đã bị Lâm Phàm tưởng là một con vật bình thường mà giẫm đạp dưới chân, căn bản không nhận được sự chú ý.

Thật ra, tà vật Xà Ma Vương thật sự rất mạnh.

Ít nhất bị Lâm Phàm đánh tới bây giờ cũng chưa chết, ngược lại còn khỏe như voi, đủ chứng tỏ tà vật cấp Thiên Vương đáng sợ đến nhường nào.

Nếu để đám người Độc Nhãn Nam biết, đánh giá một tà vật cấp Thiên Vương rốt cuộc có đủ mạnh hay không, thì nhìn xem nó có thể chịu đòn được hay không, chắc chắn sẽ nôn máu ra mất.

Hiếp người quá đáng.

Lúc này.

Tà vật Xà Ma Vương bắt đầu nổi giận, thân là tà vật cấp Thiên Vương cao cấp, có nhiều loại biến hóa, thường thấy nhất chính là biến lớn cơ thể, lấy ưu thế tuyệt đối chèn ép loài người.

Có tiếng rắc rắc.

Tà vật Xà Ma Vương bị Lâm Phàm giẫm dưới chân đang lột xác, hiện trường khá tanh, giống như có người đang cầm một con dao sắc bén lột da nó ra, để lộ cơ thể mới dính đầy chất dịch nhớp nháp. Chính ngay lúc này, cơ thể của tà vật Xà Ma Vương phình to gấp mấy lần, hơn nữa còn không ngừng trướng lên.

Khi cơ thể của tà vật Xà Ma Vương tiếp tục phồng lên, mặt đất cứng cũng không thể chịu được lực này, trực tiếp nứt ra.

Dùng nguyên văn của một con yêu quái mà ngay cả Như Lai cũng dám biến thành thì là:

“Ta sắp biến hình rồi đây.”

Lúc này, đám tà vật đều bị Lâm Phàm chọc tức, nhao nhao đánh tới đều bị Lâm Phàm đánh thành những đứa bé ngoan, đừng tưởng anh ta là bệnh nhận tâm thần thì không biết chiến đấu là gì?

Tu luyện từ nhỏ, trải qua phương pháp trị liệu sốc điện, liệu pháp châm cứu, vẫn còn đang tìm kiếm cách tu luyện tốt nhất. Hôm nay trận chiến bùng nổ, đều dựa vào bản năng, chiêu thức không có bất kỳ tính kỹ thuật nào, cứ thế mà đánh.

"Sao mình cảm thấy máu mình như đang sôi sục thế?"

Lâm Phàm cảm thấy huyết dịch từng ổn định đã hoàn toàn sôi sục lên.

Trước đây anh chưa từng có cảm giác như thế.

Anh không hiểu rốt cuộc là tại sao?

Nhưng anh cũng chẳng để tâm.

Đột nhiên.

Anh phát hiện tà vật dưới chân hình như biến lớn hơn một chút, khiến anh có chút không thể đứng vững. Sau đó thấy Lâm Phàm hơi dùng sức, giẫm nghiền xuống trở lại, anh đã quen với tư thế hiện giờ, không muốn có bất cứ thay đổi nào.

Bịch!

Lực độ của một cước này có hơi mạnh, ngũ quan của tà vật Xà Ma Vương bắt đầu nhăn nhó. Nó đang định biến thân, thì thân thể giống như quả cầu xì hơi, dần dần thu nhỏ lại, hồi phục lại hình dạng ban đầu.

Ngay sau đó, lại thấy tà vật Xà Ma Vương co rút lại, đuôi rắn quẫy nhẹ, vù một tiếng liền biến thành dư ảnh thu nhỏ về phía xa.

"Tên này rốt cuộc là ai, sao lại lợi hại như thế?"

Tà vật Xà Ma Vương trầm tư, sờ lên gò má bị giẫm lên của mình, trên mặt còn lưu lại dấu giày, đối với nó mà nói là một sự sỉ nhục.

Nó tức giận gầm lên.

"Rút!"

"Rút lui!"

Sau vài lần cố gắng, khiến nó biết tình hình không thuận lợi. Sức mạnh của con người này có hơi mạnh, sau đó hóa thành một tàn ảnh trốn đi xa. Đám tà vật bị đánh tơi bời nghe được mệnh lệnh của vua, thì lập tức tháo chạy.

Đối với tà vật Xà Ma Vương, nó đã đủ tự hào rồi

Thân là tà vật vậy mà trước mặt Lâm Phàm có thể cân được lâu như thế, hơn nữa tư thế lúc bỏ chạy cũng rất là ngầu, có thể xưng là vua của tà vật.

Danh hiệu vua của tà vật của nó là được chứng minh mà có.

Lâm Phàm nhìn đám tà vật rút lui, không có đuổi theo, mà hét lên: "Sau này bọn mày còn dám bắt nạt Gà Mái thú cưng của tao, tao sẽ giáo huấn bọn mày một trận."

Đám tà vật gầm lên.

"Phản đồ!"

Tà vật Gà Mái hoàn toàn bị gán cho các mác phản đồ.

Lúc này, tà vật Công Kê đang nằm trên mặt đất, nhìn bầu trời trong xanh, nước mắt từ khóe mắt hòa vào lớp đất, giọt nước mắt ủy khuất bị lớp đất dày che lấp.

"Bọn mày không tin tao là tà vật anh hùng, tao sẽ chứng minh cho bọn mi thấy."

Nó là một tà vật có mục tiêu.

Nó ôm chặt đôi cánh, đừng hỏi làm sao cầm được, cánh chính là tay, nắm chặt cánh tay cũng chẳng có vấn đề gì.

Lâm Phàm đi đến trước mặt Gà Mái, sờ lên đầu nó.

"Gà Mái, tao đã báo thù cho mày rồi. Bọn nó đã bị tao đánh bỏ chạy, có phải mày cảm thấy rất vui không?"

Tà vật Công Kê nhìn Lâm Phàm, thấy nụ cười trên mặt đối phương, nó có rất nhiều điều muốn nói, nhưng nó không biết phải nói gì.

Bởi vì nó bị tà vật tổn thương thì đi báo thù cho nó.

Bổn tà vật trong mắt con người này, thật sự quan trọng như thế sao?

Không biết thế nào, trong lòng nó thấy hơi cảm động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận