Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 699: Khổ hạnh tăng: Tôi con mẹ nó phải bạo rồi? (3)

Khổ hạnh tăng: Tôi con mẹ nó phải bạo rồi? (3)

"Các vị làm như vậy không biết rất quá đáng sao?"

"Dù gì Long Quốc các người cũng là một quốc gia lớn, làm sao có thể làm ra loại chuyện này được."

Khổ hạnh tăng cũng không muốn giao đồ ra đơn giản như vậy, chỉ là nhìn tình huống trước mắt này, rõ ràng không có cách nào chết yên lành, nếu trao đổi có thể đàm phán thành công được thì chẳng phải là rất tốt sao.

Người đàn ông vạm vỡ mắng, "Nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, nhanh lên, nếu không bắn chết ông."

Dứt lời nói vô cùng tàn nhẫn, bắt đầu mở súng, không phục sẽ làm chết ông, xem ông có sợ hay không.

"Trên người tôi không có gì cả." Khổ hạnh tăng nói.

Hắn khẳng định không thể nào nói cho đối phương biết được.

Người đàn ông vạm vỡ tức giận nói, "Không có đồ? Ông muốn lừa ai, cở quần áo ra cho tôi, tôi phải thật sự nhìn xem ông có đồ hay không, nếu như bị tôi phát hiện ra, bắn chết ông."

Khổ hạnh tăng nhíu mày.

Đối phương rõ ràng đang nhục nhã hắn.

Cẩn thận suy nghĩ.

Nháy mắt đã hiểu được nguyên nhân đối phương làm như vậy, chính vì muốn khiến hắn thẹn quá hóa giận, sau đó ác độc ra tay, đến lúc đó người ẩn trong tối sẽ xuất hiện, trực tiếp chém giết hắn.

Càng nghĩ càng cảm thấy chính là như vậy.

Khổ hạnh tăng chỉ có thể nói với bản thân, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh trước, đợi cơ hội tới, chỉ cần bắt được chút sơ hở thì lập tức rời đi, chắc chắn sẽ không sai được.

"Trên người tôi chỉ có hai quả trái cây."

Hắn thành thật lấy lấy hai thứ trên người ra.

Trước tiên lấy đồ ra, đối phương chính vì thứ này mới đến hại hắn, suy nghĩ của hắn rất đơn giản, chính là lấy đồ tốt ra.

Người đàn ông vạm vỡ dùng súng nhìn thấy Khổ hạnh tăng lấy từ trong lòng ra hai quả, nhìn qua giống như trái nho, điều này khiến người đàn ông vạm vỡ có chút mù mờ. Mẹ nó, bọn tao từ thành phố tới đây, tên này chuẩn bị đầy đủ, chính vì tới đây kiếm mạnh một khoản lớn.

Mày con mẹ nó có phải coi bọn tao là kẻ ngốc rồi không.

Người đàn ông vạm vỡ nghiêm mặt, bước đến trước mặt Khổ hạnh tăng, nhìn thấy dáng vẻ nghèo kiết xác của Khổ hạnh tăng, gã tức giận trực tiếp cướp hai quả trong tay hắn, sau đó tức giận nắm chặt tay, nghiền nát hai quả kia, trước vẻ mặt khiếp sợ và không dám tin của Khổ hạnh tăng mà nghiền nát vẽ loạn lên trên gương mặt của Khổ hạnh tăng.

"Ông con mẹ nó có phải có bệnh rồi không, ông đây tới độ kiếp, ông lấy ra hai trái nho rồi nói với tôi đây là tất cả những gì ông có, giao tiền ra đây cho ông đây mau." Người đàn ông vạm vỡ nổi giận mắng.

Vẻ mặt của Khổ hạnh tăng dại ra, nhẹ nhàng giơ tay lên, xoa đi chất dính dính trên mặt.

"Mày không phải vật hi sinh của Long Quốc..."

Khổ hạnh tăng há hốc mồm hỏi.

Người đàn ông vạm vỡ nói, "Vật hi sinh cái gì, mày thấy bọn tao giống vật hi sinh sao, mẹ nó, nhanh chóng lấy toàn bộ những thứ đáng giá ra đây cho tao, nếu không lấy cái mạng chó của mày."

Lúc này Khổ hạnh tăng đã hiểu được, dường như đã nghĩ thông được một chuyện gì đó.

Bạch!

Chỉ thấy Khổ hạnh tăng trực tiếp tát chính miệng mình một cái rất vang dội, âm thanh nghe ra có vẻ khá đau.

"Chớ có dọa tao sợ, mày cho rằng tao đã rất sợ hãi sao."

Người đàn ông vạm vỡ bị chấn kinh đứng chôn chân tại chỗ rồi, gã thật sự không ngờ cái tên trông khá rách rưới thế nhưng lại hung mãnh như vậy, trực tiếp tát chính mình, thật sự cho rằng phương thức tự hại mình đơn giản như vậy có thể hù được gã, đừng có mơ.

"Ha ha ha. . . . . ."

Khổ hạnh tăng cười lớn.

"Không nghĩ tới tao cũng có lúc vụng về như vậy, suy nghĩ phong phú đến thế, tất cả đều vì suy nghĩ quá nhiều."

Sau khi đi tới núi Trường Bạch, hắn luôn căng thẳng run sợ, không dám có hành vi quá khích nào, chính vì lo lắng gặp phải nhân vật lợi hại, phải để cái mạng nhỏ lại ở đây.

Mà hiện tại vậy mà bị một đám rác rưởi cầm vũ khí nhiệt dọa sợ.

Lạch cạch!

Khổ hạnh tăng bóp lấy họng của đối phương, ngón tay thủ sẵn, trước ánh mắt sợ hãi của người đàn ông vạm vỡ kia, một tiếng crắc vang lên, viên đạn từ trong nòng súng bắn ra, viên đạn đụng tới trán, làn da cứng rắn giống như sắt thép, chiếu theo lẽ thường, người bình thường gặp phải loại tình huống này chắc chắn phải chết.

Nhưng Khổ hạnh tăng thân là cường giả cấp Thiên Vương, đã sớm có thể coi thường súng đạn rồi.

"Bọn mày cho rằng cầm mấy cây súng rách là có thể hù dọa được ai sao?"

Lộc cộc!

Đám người đàn ông vạm vỡ kinh hãi trợn tròn mắt trước một màn trước mắt này, gã vừa chĩa súng tới Khổ hạnh tăng sợ hãi thụt lùi về phía sau.

"Hiểu lầm, đây là hiểu lầm, chúng tôi chỉ đùa thôi."

"Giết người ở Long Quốc là phạm pháp, nếu ông không muốn ngồi tù, thì đừng kích động, chúng tôi đi trước, ông từ từ suy nghĩ một chút."

Đám người vạm vỡ cũng không phải kẻ ngốc, tình huống trước mắt thật sự đã dọa bọn họ chết khiếp rồi.

Nguyên nhân đám người họ tới núi Trường Bạch chính vì video của Tôn Hiểu rất có tính hấp dẫn.

Từ người bình thường biến thành cao thủ.

Cũng chỉ vì một con rắn.

Cho nên suy nghĩ đi vào nơi này của bọn họ rất đơn giản, bắt rắn, nhân tiện đánh cướp, mạnh mẽ phát tài.

Bọn họ chỉ tìm người đi một mình.

Không quan tâm tình huống của đối phương là gì.

Có vũ khí nhiệt trong tay, cho dù là cao thủ cũng phải quỳ.

Nhưng hiện tại, bọn họ phát hiện năng lực của cao thủ thật sự có hơi cao rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận