Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1321: Lâm Phàm: Tôi một thân một mình, có thể ở bên ngoài mấy ngày cũng được

Lâm Phàm: Tôi một thân một mình, có thể ở bên ngoài mấy ngày cũng được

“Rất tốt, quả thực là thiên tài, độ tương tác với hệ thủy là chín mươi chín điểm, sau này cố gắng hơn nữa phá bỏ đại ma pháp sư trở thành ma pháp sư cấp thánh cũng không phải là vấn đề.

“Cậu nói đúng, con gái cậu đúng là thiên tài, độ tương tác của cô bé đã đạt điều kiện được đặc cách nhận vào học.”

Ông ta nhìn Lâm Phàm gật đầu, trong lòng vẫn đang nghĩ về chuyện đạt điểm chuẩn ở cả bảy hệ.

Không thể tưởng tượng nổi.

Có cơ hội sẽ tìm hiểu ở các cuốn sách cổ.

Ma pháp hệ thủy là chính và sáu hệ ma pháp phụ khác sao?

Lâm Phàm cười rất vui vẻ, giơ ngón tay cái lên với Khả Lam: “Thông qua rồi, quả nhiên con là giỏi nhất, phải luôn luôn tin tưởng chính mình, thấy không, người ta cũng nói con là thiên tài."

"Ừ." Khả Lam thở phào.

Cô rất lo lắng.

Chỉ sợ mình không đạt yêu cầu, từ đó làm cho bố thất vọng, bây giờ xem ra cô không làm cho bố thất vọng, ngược lại làm cho bố cảm thấy tự hào về mình.

Thật ra thì Lâm Phàm cũng hơi lo lắng.

Nếu như... ông lão nói con gái anh là phế vật, anh chắc chắn sẽ rất nghiêm túc mà nói cho đối phương biết, rõ ràng là ông nhìn nhầm, các người không dạy thì tự tôi mang về dạy.

Tuy làm vậy sẽ khiến cho Khả Lam không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài, không quen biết bạn mới, nhưng chính là muốn chứng minh con gái mình không phải phế vật.

Ông lão rất hài lòng.

Thật sự không tệ.

Lại gặp được một hạt giống tốt, chỉ cần đào tạo thật tốt, chắc chắn sẽ trở thành Đại ma pháp sư, còn muốn trở thành ma pháp sư cấp thánh thì nỗ lực cần bỏ ra ngoài sức tưởng tượng của người thường.

Nỗ lực và may mắn, đều cần cả.

Nếu không cũng sẽ không chỉ có một vài ma pháp sư cấp thánh xuất hiện.

"Cậu nói con gái cậu có sức lực rất lớn, hay là thử một lần." Ông lão nghĩ đến những lời đối phương nói lúc trước, có chút mong đợi, nếu quả thật là thần lực trời sinh, có lẽ thật sự có thể đào tạo được một ma kiếm sĩ.

Hơn nữa cùng ma pháp hệ thủy bổ trợ lẫn nhau quả thật rất tốt.

Ma pháp hệ Thủy có không ít chi nhánh, ma pháp hệ băng, ma pháp hệ sương, đều là hệ tấn công và hỗ trợ rất tốt.

Ông lão giơ tay lên, đọc thần chú, một bức tường đất xuất hiện.

"Dùng hết sức lực đánh vào tường đất, để tôi xem thử rốt cuộc có bao nhiêu sức mạnh."

Khả Lam nhìn Lâm Phàm, không biết nên làm như thế nào.

Lâm Phàm mỉm cười nói: "Đừng lo lắng, thả lỏng, giống như bình thường vậy, dùng hết sức lực..."

"Vâng, con biết rồi."

Khả Lam hít sâu một cái, nắm chặt bàn tay trắng nõn, kiểu bàn tay này trông có vẻ rất yếu đuối, chỉ thích hợp dùng trượng ma pháp, dùng loại kiếm thô lỗ kia thì thật sự có chút đáng tiếc.

Vung ra một quyền.

Tràn đầy sức lực.

Ông lão đầy tự tin, chỉ cần đối phương có thể lay động bức tường đất này thì thật sự chính là thần lực trời sinh rồi.

Mà trong lúc ông ta đang suy nghĩ những chuyện này.

Một cảnh tượng đáng kinh ngạc đã xảy ra.

Ken két!

m thanh vỡ nứt truyền tới.

Tường đất vỡ tan tành, lực lượng mạnh mẽ khiến ông bảo vệ kinh hãi.

"Đây..."

Ông ta đã kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời, dường như không dám tin vào cảnh tượng trước mắt. Tuy chỉ là tiện tay thi triển, nhưng muốn phá vỡ tường đất của ông ta thì cho dù là chiến sĩ sáu sao cũng không dễ dàng như vậy.

Nhưng bây giờ lại bị một cô bé dùng tay không đánh một quyền mà nổ.

Thật sự vẫn là thần lực trời sinh.

Khiếp sợ là khiếp sợ.

Nhưng ông bảo vệ có phong thái của riêng mình, bình tĩnh, phải bình tĩnh mới được, không thể tỏ ra như thể chưa từng thấy qua cảnh đời vậy được.

"Được, thật sự rất tốt, quả thực là thần lực trời sinh, học viện hoàng gia chúng tôi nhận cô bé này. Bây giờ tôi dẫn hai người đi gặp viện trưởng, thu xếp cho con gái cậu nhập trường."

Ông bảo vệ rất kích động.

Bèn nghĩ đến chuyện từ rất nhiều năm trước.

Ông ta được viện trưởng khai quật.

Còn bây giờ, ở cửa học viện ông ta cũng khai quật được học sinh có thiên phú như vậy, chỉ cần cố gắng thì nhất định tương lai có thể có thành tựu rất lớn.

Khi viện trưởng biết được chuyện này cũng rất khiếp sợ, lại xuất hiện hạt giống tốt trở thành ma kiếm sĩ, vội vàng bỏ xuống tất cả công việc đang làm.

Lâm Phàm phát hiện mọ người bây giờ thật nhiệt tình.

Bận bịu trước sau vì bọn họ.

Thậm chí ngay cả học phí cũng không cần.

Quả nhiên... người ưu tú thì tất cả mọi người đều muốn giành lấy, dù là bạn không bỏ ra cái gì, đối phương cũng sẽ bỏ ra rất nhiều thứ.

Mà hôm nay.

Khả Lam chính là sự tồn tại vô cùng được chào đón đó.

Lâm Phàm không muốn bởi vì mình mà quấy rầy đến Khả Lam học tập, sau làm tất cả mọi chuyện, chuẩn bị trở về thôn làngg, để cho Khả Lam yên tâm học tập tại đây.

"Bố, bố không ở đây với con thêm một thời gian nữa sao?" Khả Lam rất không nỡ, đồng thời trong lòng hơi sợ, là một loại không thích ứng đối với hoàn cảnh xa lạ.

Hy vọng người thân nhất có thể bầu bạn ở bên cạnh cô.

Lâm Phàm xoa đầu Khả Lam nói: "Bây giờ con phải học cách trưởng thành, lúc bố không có ở đây, con phải học cách tự chăm sóc mình, ngàn vạn lần đừng để bố lo lắng cho con, hiểu không?"

"Vâng, con hiểu." Khả Lam nghĩ đến chuyện được miễn toàn bộ học phí: “Bố, số tiền này bố cũng mang về đi, con ở đây không cần."
Bạn cần đăng nhập để bình luận