Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1069: Tà Vật Công Kê thật sự bá đạo (2)

Tà Vật Công Kê thật sự bá đạo (2)

Nhân Sâm khoanh xúc tu lại, chờ đợi nhìn xem. Nó biết cái tên kia mỗi ngày đều muốn ăn phân và gỉ mũi của mình, còn nuôi cả rết, dưới một tràng bồi bổ như thế mà còn không tiến bộ thì quả thật là dị hợm.

Một đám Tà Vật Kê gào thét.

"Dắt tụi nó rời đi đi, cậu không phải là đối thủ của Tà Vật Sói Lang đâu."

"Đừng tự mình tìm chỗ chết mà."

"Đi mau."

"Dắt theo nòi giống Tà Vật tộc gà của chúng ta mà cố gắng sống tiếp đi."

Nhìn thấy cảnh đó, Tiểu Hắc Kê và Tiểu Hồng Kê đều sốt sắng, tụi nó quay sang nhìn về phía Lâm Phàm, lại nhìn qua anh hai, không biết anh hai sẽ giải quyết tình hình trước mắt như thế nào.

Một cơn gió thổi tới làm áo choàng của Tà Vật Công Kê tung bay, đó là thứ mà Nhân Sâm cho Tà Vật Công Kê, nó biết tên này phải về nhà, không có chút điểm nhấn bên ngoài thì làm sao chứng tỏ được ở ngoài kia tôi đã lăn lộn tốt thế nào chứ.

Động đậy rồi.

Áo choàng bị cơn gió thổi tới, đang tung bay phấp phới.

Nếu dùng một chữ để hình dung.

Vậy sẽ là rất ngầu.

Tà Vật Sói Lang Vương không thèm để ý tới, chỉ vẫy móng vuốt nói.

"Giết."

Ngay lập tức.

Một con Tà Vật Sói Lang không chờ được nữa lao ra, tốc độ cực nhanh, móng vuốt rơi xuống khiến mặt đất lưu lại dấu chân rất sâu, y hệt trong phim điện ảnh.

Có vài Tà Vật Kê không dám nhìn cảnh tượng kế tiếp.

Chỉ thấy Tà Vật Công Kê di chuyển thần tốc, sau đó xoay tròn người khiến cơ thể giống như một mũi khoan mà vụt tới.

Phập!

Phụt Phụt!

Một cảnh tượng khiếp sợ xảy ra.

Máu tươi lã chã.

Tà Vật Công Kê trực tiếp xuyên thủng cơ thể của Tà Vật Sói Lang, chuyện như thế này vốn dĩ không phải là chuyện mà Tà Vật tộc gà có thể làm được.

Tà Vật Công Kê tiếp đất, đứng yên tại chỗ tung cánh ra gào thét “cục cục cục” về phía Tà Vật Sói Lang Vương.

"Có tao ở đây, mày đừng hòng làm tộc gà của tao bị thương."

Wao!

Đám Tà Vật Kê phấn kích, xì xào bàn tán với nhau.

"Cậu ấy thật sự giết chết Tà Vật Sói Lang."

"Tộc của chúng ta cũng có người tài giỏi vậy sao?"

Tiểu Hắc Kê và Tiểu Hồng Kê khiếp sợ nhìn anh hai.

Không ngờ anh hai đã cứng cáp đến vậy rồi.

Lâm Phàm mỉm cười nói: "Gà mái rất lợi hại."

Ông Trương nói: "Ừm, quả thật rất lợi hại."

Nhân Sâm nghĩ ngợi, lợi hại gì chứ, còn không phải là do tôi bồi dưỡng tốt nên mới khiến tên đó lên tới tầm này sao, phải cảm ơn tôi đàng hoàng mới đúng.

Tà Vật Sói Lang Vương mở miệng nói: "Có chút năng lực, không ngờ Tà Vật tộc gà tụi bây lại có một tên như vậy, nhưng mà mày cho rằng có thể cứu được cả tộc của mình à?"

"Cục cục." Tà Vật Công Kê sải cánh, hung hăng nhìn về phía đối phương, chuẩn bị tư thế sẵn sàng chiến đấu. Đây là đầu tiên nó đối mặt với Tà Vật Sói Lang Vương, trong lòng rất khẩn trương, nhưng nhìn tộc của mình đang nhìn tới, nó không thể lùi bước, chỉ có thể dũng cảm nghênh đón.

Tà Vật Sói Lang Vương có thể đi bằng hai chân sau, hai chân trước cơ bắp cuồn cuộn, tràn ngập sức mạnh kinh người. Đặc biệt là móng vuốt còn tỏa ra tia u ám, sắc nhọn vô cùng.

Xoẹt!

Trong chớp mắt, Tà Vật Sói Lang Vương đã vụt tới, đám Tà Vật tộc gà cũng không dám nhìn tiếp cảnh sau đó. Đây chính là Tà Vật Sói Lang Vương, không phải Tà Vật Sói Lang tầm thường, thực lực cao tới khiếp sợ.

Keng keng!

Ánh lửa tí tách bập bùng.

Không gian truyền tới tiếng kim loại va chạm.

Móng vuốt của Tà Vật Sói Lang Vương có thể xé nát được mọi thứ, nhưng mà lúc đụng vào cánh của Tà Vật Công Kê lại truyền tới một tiếng vang nặng nề.

"Cái gì?"

Sắc mặt của Tà Vật Sói Lang Vương trở nên kinh ngạc, cúi đầu nhìn móng vuốt của mình. Là mình tuổi già sức yếu hay là móng vuốt không còn đủ sắc bén nữa, lại không thể xé toạc cơ thể của nó?

Đối với Tà Vật Sói Lang Vương mà nói, đây cũng như một loại sỉ nhục.

Tà Vật Công Kê giương cánh, ngẩng đầu lên cất tiếng gào cục cục, đôi mắt gà sắc nhọn vô cùng.

"Tao đã mạnh hơn rồi."

Trong giới Tà Vật, lăn lộn qua năm này tháng nọ, cứ lăn lộn mãi như thế nên thực lực cũng theo đó mà dần tăng theo. Nếu như là chiếu theo tình hình ngày trước, muốn tu luyện được tới trình độ như thế này khẳng định là chuyện không thể nào.

Tà Vật Công Kê hô lên với tộc của mình: "Có tôi ở đây, mọi người sẽ không sao cả."

Bây giờ chính là thời khắc tốt nhất để nó ra oai.

Chính là lúc để nó nói rõ với tộc mình, một kẻ xa xứ như nó lúc trở về đã lợi hại tới mức nào. Tung hô tôi, tự hào về tôi đi.

Tà Vật Công Kê ngẫm nghĩ, tên ở trước mặt mình rất mạnh, nhưng mà mình cũng không yếu thế. Ai thắng ai thua, còn chưa phân được đâu.

Chủ động xuất kích.

Vụt!

Tà Vật Công Kê lại lần nữa tung chiêu đánh với Tà Vật Sói Lang Vương.

Đánh tới đánh lui.

Đốm lửa bắn lên tí tách.

Cơ thể của Tà Vật Công Kê rất cứng rắn, những lúc chiến đấu, lông gà trên người lại giống hệt một áo giáp sắt che chắn, nhưng móng vuốt của Tà Vật Sói Lang Vương cũng không phải dạng tầm thường.

Sau một lúc.

Phập!

Tà Vật Công Kê dùng mỏ gà trực tiếp mổ xuyên vào đầu của Tà Vật Sói Lang Vương, móng gà đạp ở trên đầu của đối phương, bá đạo ngẩng cao đầu, nhìn về đám Tà Vật Sói Lang đang run lẩy bẩy bên đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận