Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 562: Thế này cũng quá tùy tiện rồi (2)

Ừng ực!

Tên đầu trọc nuốt nước bọt, nhích lại gần bên Lâm Phàm.

Cậu ta hoảng sợ lắm rồi.

"Đừng sợ, cậu đứng bên cạnh tôi là an toàn nhất rồi." Lâm Phàm thấy tên đầu trọc run rẩy vì sợ hãi, trên mặt mỉm cười, vỗ nhẹ bờ vai của cậu ta, an ủi nội tâm của cậu ta. Nói rõ cho cậu ta biết không có gì phải sợ.

Tên đầu trọc gật gật đầu, làm ra vẻ không có gì đáng sợ, dù là tình huống gì cũng phải vững vàng.

Cư dân mạng cảm thấy Lâm Phàm quá mức bình tĩnh. Trong nháy mắt giúp cho người khác có cảm giác an toàn hơn.

Lâm Phàm lại cảm thấy rất hứng thú đối với cảnh vật xung quanh, anh thật sự không cảm thấy được bầu không khí kinh hồn ở đây mà thay vào đó là cảm giác khá thú vị.

"Anh nhìn xem, đó là cái gì vậy?"

Tên đầu trọc chỉ vào con rối được đặt tại góc tường cách đó không xa, trong giọng nói lộ ra lo sợ.

Trong góc tường, có một Thằng Hề được đặt ở đó, trông như một con rối, hai tay hai chân buông thõng, không động đậy.

"Thì ra là một con rối, làm tôi sợ quá."

Tên đầu trọc nhìn thấy con rối Thằng Hề bằng vải lông mềm, thở phào nhẹ nhõm, vừa xong cậu ta thật sự tưởng rằng đó là quỷ dị.

Dân mạng trong livestream cũng thở phào một hơi.

Mặc dù bọn họ chỉ là đang theo dõi livestream, nhưng lại có cảm giác tự mình tham gia vào trải nghiệm, như thể tất cả mọi thứ đều diễn ra ở ngay trước mắt vậy.

Lâm Phàm đứng trước mặt con rối Thằng Hề, nghiêng đầu nhìn ngắm rất chăm chú.

Xung quanh lại vang lên tiếng cười Thằng Hề quỷ dị.

"Lâm Phàm, đây chỉ là con rối mà thôi, chúng ta vẫn nên đi tiếp tìm kiếm quỷ dị đi." Tên đầu trọc thấy Lâm Phàm nhìn chằm chằm con rối, cảm thấy thật hiếu kì, cái này hiện giờ có gì đáng xem chứ.

Lâm Phàm chỉ vào con rối nói: "Nó chính là quỷ dị."

Khi anh nói ra lời nói này, tên đầu trọc mặt mũi tràn đầy kinh hãi, đồng thời dựa vào sau lưng Lâm Phàm, có chút không dám tin, đây chỉ là con rối mà thôi, làm sao có thể là quỷ dị, nhưng cậu ta lại rất tin tưởng lời nói của Lâm Phàm.

Cư dân mạng khiếp sợ.

Bọn họ không ngờ được Lâm Phàm thế mà lại nói con rối này chính là quỷ dị.

Thật sự là bọn họ xem video, sửng sốt, không thể đoán ra, con rối này sẽ là quỷ dị.

Tên đầu trọc nói: "Thật hả?"

"Ừm, là thật, tôi có thể cảm nhận được nó phát ra hơi thở." Lâm Phàm ngồi xổm xuống trước mặt con rối Thằng Hề, chọc một ngón tay vào lớp da bằng lông mềm mại của con rối Thằng Hề.

"Tao biết chính là mày, thật ra mày không cần ẩn núp đâu."

"Có thể nói như thế sao?"

Xem tình huống anh nói chuyện với con rối Thằng Hề như vậy khiến cho cư dân mạng theo dõi livestream kinh ngạc thốt lên không ngừng.

"Mẹ kiếp! Thật sự là cách thức chào hỏi bá đạo quá đi."

"Đây chính là dáng vẻ lúc tổ Viêm Hoàng đối mặt với quỷ dị sao?"

"Duyệt, yêu quá."

"Quỷ dị: Ai cho phép mày nhìn tao."

"Quỷ dị: Tao, con mẹ nó, bây giờ sẽ không động đậy con rối."

Boss theo dõi hết sức chăm chú, rồi hỏi người bên cạnh: "Các cậu có cho rằng con rối này là quỷ dị không?"

Đứng sau lưng Boss đều là các nhân viên công tác có kinh nghiệm dày dặn.

Bọn họ thường xuyên phải đối mặt với quỷ dị.

Vốn là những người lão luyện luôn phải đối mặt với quỷ dị, lúc này nghe được Lâm Phàm nói con rối này là quỷ dị, bọn họ lại bắt đầu phân tích.

"Khả năng đó là quỷ dị có chút thấp, nhưng cũng không loại trừ khả năng như vậy."

"Tiếng cười là truyền đến từ bốn phía, các cậu nhìn nhãn hiệu xem, hình như là mua ở bách hóa tổng hợp, vậy nên tôi cho rằng khả năng thứ này không phải quỷ dị."

Phân tích rất hợp lý.

Mà đúng vào lúc này, phát sinh tình huống.

Lâm Phàm cho rằng con rối Thằng Hề chính là quỷ dị, thế nhưng không hiểu sao đối phương lại cứ giả vờ diễn vai ngốc nghếch, không động đậy chút nào, thế là anh nắn bóp khuôn mặt con rối, thật sự mềm mại mịn màng, bóp qua bóp lại cảm giác thật thoải mái.

Nhưng đối với Thằng Hề quỷ dị mà nói thì nó thật sự bực bội.

Thân là quỷ dị, nó có sự kiêu ngạo của mình.

Thân là quỷ dị, tao lại để cho mày đùa nghịch tao như thế sao?

“Vù” một tiếng.

Vô số thanh phi đao bay ra từ trong miệng con rối Thằng Hề, giống như súng liên thanh, ào ào không dứt, liên miên không ngừng.

"Không ổn."

Tất cả mọi người thấy một màn như thế, đều che mắt, không dám nhìn chuyện xảy ra tiếp theo.

Leng keng, leng keng!

Phi đao bắn vào trên mặt Lâm Phàm, phát ra âm thanh kim loại va chạm vào nhau.

"Đừng nghịch nữa."

Lâm Phàm cảm giác trên mặt ngưa ngứa, vươn tay ra che miệng Thằng Hề quỷ dị, để nó không thể phun ra phi đao nữa.

Người theo dõi livestream nhìn thấy tình huống này thì trợn tròn mắt lên.

Gặp quỷ rồi.

Đối phương có thể là quỷ dị đó, anh cứ để tay chặn miệng đối phương như vậy cũng được sao?

Thằng Hề quỷ dị rõ ràng có chút mơ hồ.

Cho dù là nó cũng không nghĩ tới sự việc lại diễn biến thế này.

Ô, ô, ô...

m thanh quái dị truyền đến.

Chỉ thấy khuôn mặt Thằng Hề quỷ dị bắt đầu phồng lên, “phốc” một tiếng, cực nhiều phi đao xuyên thủng qua khuôn mặt của nó, nhìn trông rất thê thảm.

"Ngại quá, bởi vì vừa nãy mày phun phi đao đáng ghét quá, nhưng không ngờ lại hại mày bị phi đao đâm rách mặt." Lâm Phàm buông tay ra, lời nói có ý xin lỗi.

Tên đầu trọc nhìn mà mơ màng.

Dân thành phố trong livestream cảm động khóc ròng ròng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận