Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 250: Tôi ngốc nghếch, tính lừa bịp vốn có rất mạnh (2)

Lỗ Hán cười nói: “Chỉ có phong cách chiến đấu đẹp trai thì mới có thể khiến tôi tràn đầy sức mạnh.”

Cô bác sĩ đứng bên cạnh suýt chút nữa thì nôn mửa vì không thể nào chịu nổi một gã hôi hám như vậy.

“Em gái, em xem tạo hình lúc nãy của tôi có đẹp trai không?” Lỗ Hán dò hỏi.

Hắn lần trước đã xông vào chiến đấu cùng yêu quái cá chình, sau đó thì bị nó đánh đến nổ tung.

Một trận chiến tàn khốc, bây giờ gặp phải tình huống giả trân như này, cho dù thế nào cũng phải thể hiện cho tốt.

Cô bác sĩ nói cho có lệ: “Đẹp, đẹp quá, đẹp đến mức tôi muốn về lấy bình thuốc nhỏ mắt.”

“Kỳ quái, rốt cuộc là tình huống gì đây? Sao lại có nhiều yêu quái như vậy, hình như là nhận được mệnh lệnh phải cùng nhau xuất hiện.” Lưu Ảnh suy tư, không hiểu được nổi tình hình hiện tại là như thế nào, từ lúc anh gia nhập bộ phận đặc biệt của thành phố Diên Hải tới nay vẫn chưa từng gặp trường hợp nào như thế này.

Lỗ Hán nói: “Như này vẫn khó chịu, chúng tôi tự kiểm điểm bản thân bằng cách mỗi người tìm một con yêu quái, tất cả đều rất nổi bật, ra con nào là đánh con đấy.”

Lưu Ảnh nhìn đối phương.

Lắc đầu.

Với sức lực hiện tại của họ, về cơ bản là khi gặp mấy con yêu quái mạnh có khi sẽ bị treo cổ lên đánh.

Nếu như thật sự có nhưng con yêu quái vượt ngoài sức tưởng tượng….

Thật không dám nghĩ tới.

Người đàn ông một mắt không ở thành phố Diên Hải, nếu muốn gặp ông tôi, thì chỉ có thể dựa vào mấy ông lão kia.

“Đi, đi tới nơi khác giúp đỡ cho bọn họ.”

Lưu Ảnh bật dậy, nhảy lên nóc các tòa nhà cao tầng, trong nháy mắt biến mất vào khoảng không.

Thành phố Diên Hải tạm thời đang lâm vào cảnh hỗn loạn.

May mà ở đặc khu có rất nhiều kẻ mạnh, bọn họ tôim thời có thể xử lý được, đối với những ai vừa mới tốt nghiệp để vào đặc khu chỉ có thể chống chọi với mấy con yêu quái cấp hai, có khi chúng vẫn còn nguy hiểm.

Chưa được trải qua lễ rửa tội trong những cuộc chiến đấu thực tế.

tai nạn có thể xảy ra trong bất kì trường hợp nào.

Ngoại ô.

Yêu quái gián bước đi chậm rãi, như thể đang dạo chơi trong sân một cách nhàn nhã, những con yêu quái khác thì đang vất vả đi phá hoại trong thành phố, còn dáng vẻ chậm rãi của nó đúng thật là đang đập mà.

Ngẩng đầu tỏ vẻ đáng yêu nhìn về phương xa, nhìn thấy những tòa nhà cao chót vót xuyên qua màn mây, nó nghiêng đầu tỏ vẻ tò mò.

Một yêu quái lao ra khỏi mặt đất, thì thầm: “Gián đại nhân, hãy để tôi cả những con yêu quái này cùng nhau tấn công đi.”

Yêu quái Gián nghiêng đầu, nhìn con yêu quái vừa chui ra khỏi mặt đất, nhìn một cách đáng yêu, giống như là đang tò mò vậy.

“Đại nhân Gián, kẻ mạnh có rất nhiều, nếu có thêm sự trợ giúp của chúng tôi, nhất định có thể nhẹ nhàng giải quyết họ.”

Những yêu quái chui lên khỏi mặt đất này sức mạnh rất yếu, nhưng lại có thể phân tích tình hình chiến đấu. Với tình hình hiện tại, chỉ cần toàn bộ yêu quái trong doanh trại đều ra trận thì khả năng cao là thành Diên Hải sẽ bị chiếm lĩnh.

Hả?

Ánh mắt của yêu quái gián khiến nó thấy sợ hãi, khẽ cúi đầu, nó không dám nhìn thẳng, vầng trán lấm tấm mồ hôi.

Nó biết rõ gián đại nhân trước mắt là một người rất kiêu căng tự tại.

Nó không dám tiếp tục nói thêm một câu nào.

Yêu quái gián tiếp tục nhìn về phía xa xa, hai đầu gối gập lại, từ từ ngồi xuống, rầm một tiếng, mặt đất trũng xuống và những vết nứt nổ tung văng tung tóe như màng nhện.

Chui từ dưới đất lên mấy con yêu quái bị sóng xung kích ném qua một bên.

Lăn tròn như mấy quả bóng.

Yêu quái lắc đầu điên cuồng gào thét.

(Kiêu căng rồi sẽ phải trả giá)

Nó tốt bụng nhắc nhở, có được rồi thì lại không biết quan tâm, ngược lại, nó chính là yêu quái có nhiều mưu trí nhất, không nghe lời đề nghị của nó, tôi sẽ phải hối hận.

Trong khu đô thị.

Đường Hướng Dương.

Con đường này là con đường sầm uất nhất ở trung tâm thành phố, bây giờ lại vắng tanh vắng ngắt không một bóng người.

Tất cả là do bọn yêu quái.

Nếu không có bọn yêu quái đấy thì đây sẽ là một nơi tuyệt vời làm sao.

tôim chuyên gia hùng hậu của các phòng ban đặc biệt đã hợp sức với nhau để giết sạch ba con yêu quái ở đây, trận chiến diễn ra rất ác liệt, khổ cho hai vị chuyên gia đến từ Viện Phật gia.

“Mẹ nó, nếu sau này tôi có con, tôi nhất định sẽ không cho nó vào Viện Phật gia học, nếu nó dám vào, tôi sẽ đánh gãy chân nó.”

Anh tôi tên là Lý Hựu Vinh, nghe tên thôi có phải đã cảm thấy anh tôi đẹp trai rồi không?

Nhầm to rồi.

Anh tôi nặng một trăm ba mươi kilogam, đã từng đạt tới một trăm năm mươi kilogam, sau khi bị không biết bao nhiêu con yêu quái đánh đập thì đã sụt cân.. Vừa lúc nãy đây.

Bọn họ có tổng cộng hai cái khiên bằng người, cưỡng chế được ba con yêu quái. Cái cảm giác sảng khoái này, xém chút nữa là mệt chết ngay tại chỗ.

Không những không được thể hiện vẻ đẹp trai mà cứ luôn bị đánh.

“Vinh mập, thân hình này của anh nếu như không giảm cân, tôi sợ anh sẽ khó mà tìm được bạn gái.” Một chuyên gia ở Viện Đạo gia mỉm cười.

Lý Hựu Vinh bĩu môi: “Xì, tôi béo nhưng đẹp trai. Không biết có bao nhiêu cô gái hâm mộ cơ thể của tôi. Tôi chỉ cảm thấy có thể chơi thêm được vài năm nữa, cho nên tôi đã không đồng ý lời tỏ tình của họ.”

Có hai vị chuyên gia cấp cao nhỏ giọng thì thầm.

“Tôi nói thầm cho cậu nghe, lần trước khi đi tắm, tôi thấy chỗ đó của Vinh mập rất nhỏ, có khi chỉ dài bằng ngón tay cái, tôi sợ rằng cậu tôi khó mà có bạn gái lắm.”

“Thật hay giả vậy.”

“Còn có thể giả sao, cậu xem của tôi đi, nói thẳng ra cho cậu biết, của tôi gấp sáu lần của hắn.”

“Vãi! Tôi đoán chắc là do ngón tay cái ông ngắn quá.”

“Tại sao tôi cảm thấy lời này của ông có vấn đề nhỉ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận