Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 924: Sao cậu lại cứ không coi tôi ra gì như vậy?

Sao cậu lại cứ không coi tôi ra gì như vậy?

Sự xuất hiện của Long Thần khiến Tiểu Như Lai cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Qua sự tiếp xúc trong chốc lát, ông ta phát hiện ra hình như có gì đó sai sai, Long Thần là lão tổ tông của Long tộc, vẫn luôn tu hành trong Tinh Vực, rất ít khi dính dáng đến chuyện gì đó.

Bây giờ, Long Thần lại nhìn như khá quen thuộc với người này, chắc chắn là có vấn đề.

"Tôi muốn giao đấu với ông một trận, dùng võ kết bạn, ra tay có chừng mực, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, ông có thể yên tâm." Lâm Phàm ôm quyền, hy vọng có thể so tài hết sức một trận với đối phương.

Long Thần rất âu sầu, là bổn tọa không đủ lợi hại, vẫn là khó có thể khiến cậu vừa mắt.

Tôi muốn đơn độc so tài với cậu, cậu lại nói bản thân không biết bay, bây giờ cậu lại chủ động tìm người khác để sao tài, nói thật, hành vi này hơi quá đáng.

Nhưng tính tình Long Thần rất tốt.

Bất luận nói thế nào, lúc trước đã từng giao đấu rồi, có lẽ không tính là cuộc so tài hoàn chỉnh, nhưng nhân phẩm vẫn tạm chấp nhận được, rất đáng làm quen.

Bất kỳ một đại tộc nào đều có thể coi thường con kiến, nhưng tuyệt đối không thể coi thường sự tồn tại của một người mà thực lực có thể đối kháng lại với ông ta được, Long Thần cũng không ngại có thêm vài người bạn như vậy, bởi vì đối với ông ta hay Long tộc đều có chỗ tốt.

Bây giờ, các đại tộc ở Tinh Không đến tinh cầu này chỉ với một mục đích, chính là muốn thăm dò các di tích cổ ở những dãy núi nổi tiếng, tìm kiếm những bí mật đã từng nở rộ hào quang vô hạn trong thời thượng cổ, nhưng có quá nhiều bí mật, chia sẻ cùng mọi người thì thế nào, một người, một chủng tộc không có khả năng độc chiếm hết được.

Tiểu Như Lai muốn cự tuyệt, nhưng Long Thần đã xuất hiện tại nơi này, thì sự tình đã trở nên không giống với lúc trước nữa rồi, nếu như ông ta cự tuyệt, Long Thần rất có khả năng sẽ nói hết tình huống nơi này cho toàn bộ các tộc ở Tinh Không biết.

Nói Tiểu Như Lai ông ta không dám nhận lời khiêu chiến của người khác.

Không ai có thể chịu được những lời đồn đãi như vậy.

"Được, ta đấu với ngươi." Tiểu Như Lai trầm giọng nói.

Ông ta cũng muốn để cho đối phương nhìn thấy thực lực của mình, cho dù ngươi có chút năng lực, nhưng muốn so bì với ông ta, chênh lệch vẫn rất lớn, muốn đối kháng với ta, đó là chuyện không có khả năng xảy ra.

Vẻ mặt Lâm Phàm tươi cười, rất hài lòng với câu trả lời của đối phương.

Anh nhìn Long Thần: "Có thể đưa bọn họ cùng đến Tinh Không được không? Tôi tin tưởng vào nhân phẩm của ông, có ông trông chừng, bọn họ có thể an toàn."

Đối với những lời này.

Trong lòng Long Thần bất mãn không thôi.

Lại đang nhục nhã tôi sao?

Tôi muốn đi Tinh Không đấu với cậu một trận, cậu lại tìm đủ loại lý do, nói bản thân không biết bay, dạy cậu tu hành, cậu cũng không học được, bây giờ lại chủ động muốn đến Tinh Không đấu một trận với Tiểu Như Lai, rốt cuộc Long Thần tôi không bằng đối phương ở điểm nào, nếu như có thể, tôi rất hi vọng cậu có thể giải thích rõ ràng.

"Không phải cậu không biết bay sao?" Long Thần hỏi.

Lâm Phàm chỉ vào hai chân nói: "Tôi sẽ nhảy."

Vẻ mặt Long Thần mông lung, ngây ngốc nhìn Lâm Phàm.

Nhảy?

Nếu đã có thể có cơ hội học bay, lại cứ muốn nhảy, rốt cuộc nghĩ như thế nào, sao đầu óc này lại khiến cho người ta thấy khó hiểu đến vậy.

"Bổn tọa đi đến Tinh Không trước và chờ ngươi ở đó." Tiểu Như Lai không muốn nhiều lời.

Có những việc chỉ sau khi giao thủ, hai bên mới có thể nhìn rõ nhau.

Tung hoành giữa các tầng tinh tú lâu như vậy rồi.

Có người nào dám phách lối như vậy đâu, chỉ có cái tên trước mắt này không biết lai lịch, không biết thực lực mạnh yếu thế nào, nhưng ông ta tin tưởng mình có thể nhanh chóng khiến cho người này, hiểu một cách sâu sắc, ra vẻ phách lối thì cần phải trả một cái giá thật lớn.

"Được, tôi sẽ nhanh chóng đến đó." Lâm Phàm nói.

Long Thần phất áo bào, đám người Độc Nhãn Nam bị một quầng sáng bao trùm, ngay cả cái người Phổ Độ Từ Hàng đáng thương kia cũng như vậy, thần tượng của ông ta đã xuất hiện, nhưng thần tượng lại không để ý đến ông ta.

Trực tiếp bỏ qua ông ta.

Hoàn toàn tổn thương trái tim nhỏ bé của ông ta.

Mà bây giờ, ông ta bị Long Thần đưa đi, kết quả cuối cùng ra sao, thật không dám tưởng tượng, cứ cảm giác có gì đó không ổn.

"Tấm khiên của ông có an toàn không vậy?" Lâm Phàm hỏi.

Long Thần nhìn Lâm Phàm với ánh mắt quái dị, giống như đang nói, cậu đang hoài nghi năng lực của tôi sao, không phục thì đợi lát nữa tôi cũng đấu với cậu một trận.

"Ừm, tôi biết nó rất an toàn." Lâm Phàm mỉm cười nói.

Long Thần đưa bọn họ đi ra ngoài chùa, bay vút lên không trung, bay về phía Tinh Không, những trận chiến như này rất khó gặp được, bây giờ các Lão tổ của đại tộc trong Tinh Không, đều rất ít khi động thủ, bởi vì một khi bọn họ động thủ, tình huống kéo theo đó sẽ trở nên thật phức tạp.

Lúc này.

Hai chân Lâm Phàm gấp khúc, nếu như nhìn không lầm, trong khi hai chân gấp khúc, không khí chung quanh phần chân giống như cũng xoay tròn.

Một cỗ sức mạnh kinh người mạnh mẽ bạo phát, mặt đất xuất hiện vô số vết rạn, ngay lập tức phịch một tiếng, một tiếng nổ ầm vang khắp đất trời, Lâm Phàm bật lên, hóa thành một vệt sáng hướng thẳng lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận