Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 268: Lâm Phàm bị người khác chú ý

Anh ta lướt khắp diễn đàn.

"Chuyện gì thế này? Sao lại không có bình luận?"

"Nội dung rõ ràng rất hay mà?"

Tôn Hiểu có lòng hư vinh. Cái anh ta mong đợi nhất chính là được đông đảo thành viên thán phục, tỷ như…

“Wow! Thật trâu bò.”

“Quay bá đạo thế!”

Vân vân.

Đây mới là cái mà anh ta muốn thấy nhất, chẳng qua là tình huống bây giờ khiến cho anh ta rất hoang mang, rất muốn hỏi rằng tại sao lại thế này?

Lướt mấy phút, trừ mấy cái bình luận khen ngợi ra thì chẳng có bàn tán xôn xao gì nữa. Cảm giác vốn thỏa mãn trong nháy mắt bay biến.

Khổ cực cả một ngày.

Cả người đau nhức. Thôi đi tắm rửa, đi ngủ.

Tôn Hiểu đứng dậy rời bàn máy tính, nhìn bình luận một cái rồi than thở không biết làm sao. Anh ta đi về phía phòng tắm, rất nhanh sau đó, trong phòng tắm vọng ra tiếng nước chảy, xuyên qua tấm kính thủy tinh mờ có thể loáng thoáng thấy bóng người đang uốn éo trong đó. Nếu như có người nào nhìn thấy thì chắc chắn sẽ nói một câu đáp trả…

Ừ, tôi rất là linh hoạt.

Tôn Hiểu cũng không biết là mấy đoạn video mà anh ta đăng lên trên diễn đàn đã gây ra sóng to gió lớn. Lúc mới bắt đầu thì không có lấy một bình luận đó là vì hội viên đang chăm chú xem video, nào có thời gian gửi bình luận!

Mỗi một cuộc chiến đấu đều rất kịch liệt. Nhất là hình ảnh năm vị cường giả của thành phố Duyên Hải liên thủ, càng thấy được bọn họ nhiệt huyết sôi trào.

Mạnh!

Thật sự là quá mạnh mẽ.

[Ôi đệt! Quá mạnh đi mà! Tà vật kia rốt cuộc có lai lịch gì? Bị đánh nát nửa người cũng không chết thế cuối cùng thì chết thế nào chứ?]

[Yêu Yêu quản lý có nói rồi, có thể là có liên quan đến tà vật xuất hiện vào ba mươi năm trước. Hình như là không phải liên quan đâu mà là tà vật đó lại xuất hiện đó.]

[Những người này chính là cường giả mạnh nhất thành phố Duyên Hải hay sao? Tôi thấy hình như cũng chỉ thế thôi. So với cường giả mạnh nhất chỗ chúng tôi thì còn kém xa.]

[Lầu trên không chém gió thì chết à? Mi có biết người đeo đồ bịt mắt kia xếp hạng thứ mấy trong nước không? Đúng là không có mắt nhìn.]

Các kiểu chém gió thổi phồng thi nhau xuất hiện.

Có điều, cũng có không ít người có tiếng nói trong diễn đàn sau khi xem video xong, mãi vẫn chưa khôi phục lại tinh thần. Đối với bọn họ mà nói, đây cũng là lần đầu tiên thấy cảnh tượng như thế này.

Một nhóm người có tiếng nói trong diễn đàn lập một nhóm chat, cũng thảo luận hăng say trong đó.

[Chắc chắn là tà vật Chương Lang Ma, tôi từng thấy trong máy tính của ba tôi rồi.]

[Trận chiến ba mươi năm trước tôi hãy còn chưa ra đời, vẫn còn đang nghĩ không biết rốt cuộc là tà vật kiểu gì lại có thể chém chết bán bộ cường giả đứng đầu. Bây giờ coi như tôi biết rồi, hóa ra là loại siêu cấp mạnh.]

[Không chỉ siêu cấp mạnh thôi đâu. Bị đánh nát đến như thế mà còn có thể khôi phục lại như cũ. Không thể không nói, những cường giả đứng đầu của thành phố Duyên Hải kia thật rất mạnh.]

[Tôi nghi là Chương Lang Ma không phải do họ chém chết.]

[???]

Trong nhóm gửi lên dấu hỏi, rõ ràng có chút khó hiểu.

Người nọ tiếp tục giải thích:

[Tôi đã xem video rất nhiều lần. Đòn mạnh nhất của năm vị cường giả đứng đầu đánh nát một nửa cơ thể của tà vật, đó đã là khả năng mạnh nhất của họ rồi. Nhưng tà vật có cơ thể gần như bất diệt, làm sao mà chết cho được. Tôi đoán, nhất định là cường giả khác đã chém chết tà vật Chương Lang Ma.]

[Ý mi chính là, trong thành phố Duyên Hải có một cường giả không được biết tên?]

[Không sai!]

Trong nhóm chat nhất thời yên lặng.

Ngẫm lại chuyện này, suy nghĩ kĩ một chút thì có vẻ đối phương nói cũng có lí.

Tôn Hiểu không quay được cảnh Lâm Phàm cùng tà vật Chương Lang Ma đánh nhau. Không phải anh ta không muốn quay mà là anh ta quay không được. Anh ta chỉ là người bình thường mà thôi. Cuộc chiến giữa nhóm của Độc Nhãn Nam và Chương Lang Ma thiên biến vạn hóa, đánh từ nam sang bắc, chiến trường trải quá rộng.

Lúc này, Tôn Hiểu tắm rửa xong đang chuẩn bị ngó vào diễn đàn một lần nữa, kết quả…

“Ôi đệt!”

“Nhiều người quá đi mất!”

Tôn Hiểu vô cùng phấn chấn, không còn mệt mỏi. Trên mặt hiện lên nụ cười sáng lạn. Còn ngủ cái gì nữa chứ! Trực tiếp lao đầu vào chiến đấu, bắt đầu viết một bài dài giải thích chuyện mà anh ta trải qua lúc quay video.

Chỉ đơn giản như vậy, lòng ham hư vinh của anh ta đã được thỏa mãn.

Ngoại ô, đại bản doanh của tà vật.

Một đám tà vật đều rất bối rối, có cảm giác ưu thương phảng phất.

Tà vật trước đó chui lên từ dưới đất, nhắc nhở Chương Lang Ma không nên khinh thường nọ, bấy giờ đang đi qua đi lại trong đám tà vật kể lại chuyện lúc trước. Đồng thời cũng nói Chương Lang Ma tự cao tự đại đến nhường nào. Đã sớm nói rồi, nó sẽ phải trả giá đắt. Bây giờ nhìn xem, nói có sai không? Không chịu tin thì giờ hối hận không kịp.

Chương Lang Ma là tà vật mạnh nhất trong số bọn họ.

Không có tà vật Chương Lang Ma thống lĩnh, bọn họ hệt như rắn không đầu.

Trên ghế đá có cái điện thoại di động.

“Ting!”

Màn ảnh sáng lên, hiện lên một tin tức.

[Ngươi sẽ sống lại!]

[Ngày hai tháng Tư!]

[Thời tiết trong xanh!]

[Ánh nắng chan hòa!]

Trên sân thượng của Bộ phận đặc biệt.

Độc Nhãn Nam đứng cùng với Kim Hòa Lị, chờ đợi bọn họ đến.

Rất nhanh, một chiếc máy bay trực thăng bay tới từ phương xa, đáp ở vị trí đậu trên sân thượng. Gió quạt máy bay thổi tung áo khoác của bọn họ.

Năm vị cường giả xuất hiện, tuổi tác không khác mấy so với Độc Nhãn Nam. Quần áo họ mặc đều là loại trang phục bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận