Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 621: Giáo Hoàng: Ta thích bị người thổi phồng, nhưng ta thổi lên người khác tới rất đáng sợ

**Chương 621: Giáo Hoàng: Ta thích được người khác tâng bốc, nhưng ta tâng bốc người khác cũng rất đáng sợ**
Lão công tước tại thời điểm Giáo Hoàng đến, liền đã biết Giáo Hoàng nhất định là vì chuyện người thừa kế tước vị mà tới.
Sau đó, liền thấy Giáo Hoàng muốn hắn đem tước vị giao cho Kelon.
Hắn không biết Kelon cùng mẫu thân hắn, rốt cuộc đã hứa hẹn với Giáo Hoàng những gì, nhưng chắc chắn không đơn giản, thậm chí có khả năng làm tổn hại đến căn bản của gia tộc Norla.
Chỉ là...
Bất kể phải đối mặt với áp lực lớn đến đâu, hắn cũng sẽ không đem quyền thừa kế tước vị giao cho Kelon.
Hắn công bằng, công chính, nghiêm khắc giáo dục con cái, là vì để bọn chúng trong tương lai có thể có đầy đủ năng lực kế thừa tước vị Norla gia tộc, dẫn dắt gia tộc đi tới tương lai phồn vinh hơn.
Nhìn thấy Giáo Hoàng quay trở lại.
Lão công tước nhẫn nhịn lửa giận trong lòng, rất muốn gào thét, chuyện người thừa kế của gia tộc Norla chúng ta, người ngoài không có quyền can thiệp.
Có điều...
Là ta nhìn lầm, hay là hoa mắt.
Giáo Hoàng lúc trước còn tức giận, vậy mà lại lộ ra dáng tươi cười với hắn.
Không đợi lão công tước mở miệng.
Giáo Hoàng nói: "Lão công tước, vừa rồi ta chỉ là đùa giỡn với ngài, đây chỉ là một loại khảo nghiệm đối với gia tộc Norla của các ngài."
"Khảo nghiệm?" Lão công tước rất nghi hoặc.
Nghe không hiểu đối phương đang nói có ý tứ gì.
Lúc này.
Giáo Hoàng một lần nữa trở lại chỗ ngồi, người của gia tộc Norla rất nghi hoặc, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Giáo Hoàng tức giận đến mức đã chuẩn bị rời đi.
Nhưng lại trở lại giữa chừng.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Khó hiểu vô cùng.
Sau đó có người p·h·át hiện khóe miệng Kelon mang theo ý cười, lập tức dự cảm không ổn, hẳn là Giáo Hoàng muốn...
Sắc mặt của những tộc nhân ủng hộ Olivia có biến hóa.
Trắng bệch!
Nếu thật sự là như vậy, thật sự không còn sức để cứu vãn.
Sau đó chỉ thấy Giáo Hoàng đứng dậy.
"Các vị, chuyện vừa mới xảy ra, chỉ là một loại khảo nghiệm, không cần khẩn trương." Giáo Hoàng mỉm cười, chậm rãi nói: "Gia tộc Norla có mấy trăm năm lịch sử, đã từng đế quốc Kuro gặp phải r·u·ng chuyển lớn nhất, ngay tại lúc tất cả mọi người cho rằng đế quốc Kuro không còn tồn tại, là gia tộc Norla đã đứng lên, lấy cái giá gần như diệt tộc, cứu vãn đế quốc Kuro sắp p·h·á nát."
"Điều này trong mắt Quang Minh Giáo Hội chúng ta, gia tộc Norla đã quán triệt tinh thần tr·u·ng thành, anh dũng, không sợ hãi, kính dâng, đáng giá để Quang Minh Giáo Hội tôn trọng."
"Bởi vậy... Tại thời điểm gia tộc Norla lựa chọn người thừa kế, ta thân là Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Hội, đích thân tới, đại biểu cho Giáo Hoàng XIII của Quang Minh Giáo Hội chúng ta đối với sự kính ngưỡng gia tộc Norla."
"Vừa rồi khi lão công tước quyết định Olivia là người thừa kế, ta biểu hiện rất p·h·ẫ·n nộ, hi vọng hắn có thể thay đổi, dùng sức ảnh hưởng của Quang Minh Giáo Hội để thay đổi quyết định của lão công tước, nhưng lão công tước đã cự tuyệt, dù không tiếc đắc tội Quang Minh Giáo Hội."
"Từ nơi này ta đã thấy được tinh thần kỵ sĩ tr·ê·n người lão công tước, đó là tinh thần c·ô·ng chính, anh dũng, không sợ cường quyền vĩ đại."
Giáo Hoàng không hổ là người của giáo hội, c·ô·ng phu miệng lưỡi cao minh, quen được người khác tâng bốc, nhưng khi tâng bốc người khác, cũng không hề tỏ ra yếu thế.
Nhìn xem...
Lão công tước sắc mặt tái nhợt, bị cái miệng của Giáo Hoàng, thổi cho sắc mặt hồng hào trở lại, phảng phất như hồi quang phản chiếu, giành lại được cuộc s·ố·n·g mới.
Lão công tước thật sự rất k·í·c·h đ·ộ·n·g.
Hắn thật không nghĩ tới Giáo Hoàng vậy mà lại có đ·á·n·h giá cao thượng như thế đối với gia tộc Norla.
Sau sự kiện lần này, gia tộc Norla sẽ được truyền khắp toàn bộ đại lục.
Vinh quang như thế này là thứ mà cả đời hắn khó mà nhìn thấy được.
Không nghĩ tới vậy mà lại vào thời điểm này, được chứng kiến, thậm chí còn tận mắt nhìn thấy, tự mình cảm nhận được.
Bây giờ.
Toàn bộ người của gia tộc Norla đều sôi trào.
Nhiệt huyết sôi trào.
Thậm chí đều cảm thấy kiêu ngạo vì thân phận của mình, chúng ta là người của gia tộc Norla, Quang Minh Giáo Hội vậy mà lại đối đãi với gia tộc Norla như thế, đây là vinh quang, là vinh quang chí cao vô thượng.
Điều này sẽ được truyền khắp toàn bộ đại lục.
Sẽ không có người nào không biết đến vinh quang của gia tộc Norla.
Kelon chớp mắt, đầy đầu nghi vấn, có ý tứ gì?
Chuyện này dường như không có quan hệ gì đến việc ta kế thừa tước vị.
Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì?
Khúc dạo đầu không khỏi có chút nhàm chán a.
Giáo Hoàng rất hài lòng với tình huống hiện tại.
Không tệ!
Mâu thuẫn vừa rồi với Norla đã được ta thành công hóa giải, ta vẫn là vị Giáo Hoàng vĩ đại kia.
Lão công tước đứng dậy, thân thể r·u·n rẩy, cúi người chào Giáo Hoàng nói: "Đa tạ đ·á·n·h giá chí cao của Giáo Hoàng đại nhân, ta xin bày tỏ sự áy náy về hành vi vừa rồi, Giáo Hoàng mãi mãi là người c·ô·ng chính, c·ô·ng bằng."
Giáo Hoàng nói: "Lão công tước không cần tự trách, tinh thần của ngài rõ như ban ngày."
Lúc này lão công tước có loại xúc động muốn trào nước mắt.
Giáo Hoàng ấn nhẹ tay, ý bảo yên lặng, sau đó nói tiếp: "Olivia thân là trưởng nữ của gia tộc Norla, tốt nghiệp Học viện Hoàng Gia của đế quốc Lan Nguyên, bất kể là thực lực, tinh thần, uy vọng, đều xứng với vị trí tộc trưởng đời tiếp theo của gia tộc Norla."
"Mà vừa rồi trao cho Kelon vị trí chấp sự, là một loại khảo nghiệm, là muốn xem xem lão công tước sẽ lựa chọn như thế nào trong tình huống đó, cuối cùng lão công tước đã lựa chọn người thừa kế sáng suốt nhất, bởi vậy, thu hồi lại lời nói giao vị trí chấp sự cho Kelon."
"Sự tồn tại của hắn đối với gia tộc Norla là một loại sỉ n·h·ụ·c."
"Căn cứ theo điều tra của ta, Kelon tùy ý n·g·ư·ợ·c đ·ã·i nô bộc, ở bên ngoài càng là làm nhiều việc ác, ta đề nghị lão công tước có thể loại bỏ con sâu làm rầu nồi canh này ra khỏi gia tộc Norla, dù sao sự tồn tại của hắn là vết nhơ của gia tộc Norla."
Lão công tước nói: "Giáo Hoàng đại nhân nói rất đúng, ta đã sớm biết những việc hắn làm, chỉ là cho hắn cơ hội, hi vọng hắn có thể thay đổi, lại không nghĩ rằng hắn vẫn không thay đổi."
Sau đó.
Chỉ thấy lão công tước nói: "Hôm nay, loại bỏ Kelon · Norla ra khỏi gia tộc."
Lập tức.
Đám người hoan hô.
Những người đã từng bị Kelon khi n·h·ụ·c, đều ném đi ánh mắt hả hê, không nghĩ tới hắn sẽ có kết cục như hôm nay.
Cho ngươi p·h·ách lối, cho ngươi ương ngạnh.
Xem ngươi sau này còn làm sao càn rỡ.
Đứng ở nơi đó, chuẩn bị chờ đợi chúc mừng, Kelon nghe đến mấy câu này, cả người đều đã trợn mắt há mồm, con mắt trừng lớn, chuyện này không giống như những gì hắn đã nghĩ.
Kịch bản rõ ràng không phải như thế.
Phảng phất như nghĩ đến một chuyện quá k·í·c·h đ·ộ·n·g, Kelon phun ra một ngụm m·á·u tươi, hai mắt dần dần vô thần, sau đó trực tiếp hôn mê.
Ngay cả vị phụ nhân cao quý kia cũng r·u·n rẩy đứng người lên.
Nàng không dám tin nhìn về phía Giáo Hoàng.
Phảng phất như muốn nói điều gì đó.
Nhưng nàng p·h·át hiện trong mắt Giáo Hoàng, có ý cảnh cáo âm hàn, phảng phất như muốn nói với nàng, dám nói năng xằng bậy, chắc chắn phải c·h·ế·t không nghi ngờ...
Rắc!
Phụ nhân cao quý toàn thân vô lực ngã xuống ghế.
Cả người đều giống như m·ấ·t hồn.
Giáo Hoàng cảm thấy vẫn còn có chút chưa đủ, để đền bù cho chuyện vừa rồi, hắn cảm thấy nhất định phải làm chút gì đó.
"Lão công tước thân thể không được tốt lắm, mà lần này ta tới, trừ việc quan s·á·t nghi thức kế thừa của gia tộc Norla, còn muốn đưa thánh quang cho lão công tước, chữa trị thân thể cho hắn."
Giáo Hoàng giơ tay về phía lão công tước, lòng bàn tay nở rộ ánh sáng thánh khiết, bao trùm lấy thân thể lão công tước, sau đó liền thấy lão công tước ốm yếu, dần dần khôi phục khỏe mạnh.
Lão công tước không dám tin nhìn hai tay của mình, tinh thần tốt vô cùng.
"Đa tạ Giáo Hoàng đại nhân vĩ đại đã ban cho thánh quang." Lão công tước cảm kích nói.
Giáo Hoàng mỉm cười nói: "Thánh quang chúc phúc đã đưa đến, chúng ta cũng nên rời đi."
...
Lúc này Olivia từ đầu tới cuối đều không có nói một câu.
Từ sau khi Giáo Hoàng trở lại nơi đó.
Nàng liền không hiểu rõ những chuyện đã xảy ra, rốt cuộc là nguyên nhân gì.
Khả Lam các nàng rất vui vẻ.
Thật sự rất vui vẻ.
Vốn đang cho rằng Giáo Hoàng đứng về phía Kelon, không ngờ lại chuyển hướng nhanh như vậy, thì ra lúc trước đều là khảo nghiệm a, thật là dọa người.
Tier nói: "Không nghĩ tới Giáo Hoàng tốt như vậy, thật sự rất c·ô·ng bằng, thật vĩ đại a."
Khả Lam nói: "Đúng vậy a, ta còn tưởng rằng hắn là đ·ị·c·h nhân, không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như thế, Quang Minh Giáo Hội có thể đại biểu cho nguyên tố Quang, khẳng định là thánh khiết, chính nghĩa, Giáo Hoàng đích thật là vị đáng giá tôn kính."
Giáo Hoàng làm bộ không nhìn các nàng, đi ngang qua nơi này, đã sớm lắng tai nghe.
Nghe được Khả Lam tán dương hắn.
Trong lòng Giáo Hoàng đã sớm lệ rơi đầy mặt.
Ta có dễ dàng sao?
May mắn tài ăn nói của ta không đơn giản, nếu không thật sự sẽ xảy ra vấn đề.
Không có việc gì thì về nhà khen ta nhiều một chút.
Tốt nhất là khen trước mặt phụ thân ngươi, để cho ta xuất hiện thêm mấy lần trong đầu phụ thân ngươi, thật tốt bôi trơn một chút cảm giác tồn tại.
Chức vị Giáo Hoàng này nhìn như rất cao cấp, kỳ thật rất nguy hiểm, hơi không cẩn thận, liền sẽ xảy ra vấn đề, hắn đã ghi tạc trong lòng dung mạo của ba vị cô nương bên cạnh Khả Lam.
Olivia!
Tier!
Sylph!
Gia tộc Norla, gia tộc Diano, Tinh Linh tộc.
Về sau chỉ cần có người của Quang Minh Giáo Hội dám trêu chọc những người này, không cần người khác hao tâm tổn trí, thân là Giáo Hoàng, hắn sẽ là người đầu tiên p·h·ế bỏ bọn gia hỏa này.
Cẩn thận suy nghĩ.
Xem ra sau này phải thật tốt giữ gìn mối quan hệ với mấy gia tộc này.
Đúng!
Sau khi trở về, tranh thủ thời gian hỏi thăm, xem có người của Quang Minh Giáo Hội nào hợp tác với những gia tộc này không, hoặc là có âm mưu mờ ám nào không, chỉ cần có chuyện mờ ám, toàn bộ đình chỉ.
Thứ này thật sự không thể đùa loạn được.
Dễ dàng xảy ra chuyện.
Bên ngoài.
Giáo Hoàng nói với một vị Hồng Y giáo chủ, nghiêm túc: "Đi, xóa bỏ trí nhớ của nàng, Quang Minh Giáo Hội là thần thánh, từ trước tới giờ không làm những chuyện t·r·ộ·m gà t·r·ộ·m c·h·ó, biết không?"
"Vâng, tôn kính Giáo Hoàng đại nhân." Hồng Y giáo chủ cung kính nói.
Vừa dứt lời.
Vị hồng y giáo chủ này biến mất không thấy gì nữa, những Hồng Y giáo chủ đi theo bên cạnh Giáo Hoàng đều là cường giả Thánh cấp, bọn hắn muốn làm gì, chỉ cần không có cường giả cùng cấp, liền sẽ không bị p·h·át hiện.
Mà gia tộc Norla có sao?
Thật đáng tiếc.
Vậy là không có.
Bây giờ là thời khắc cao quang của gia tộc Norla, ngay tại lúc Giáo Hoàng bọn hắn rời đi không bao lâu, những người ngâm thơ rong mà gia tộc Norla nuôi dưỡng liền hướng tới từng phương hướng của đại lục xuất phát.
Bọn hắn muốn ca tụng đ·á·n·h giá chí cao của Giáo Hoàng đối với gia tộc Norla.
Muốn để người của cả đại lục đều biết.
Đế quốc Kuro có một gia tộc Norla mà ngay cả Giáo Hoàng cũng phải khen ngợi, loại đ·á·n·h giá đó là chí cao, là vinh quang vô thượng.
Ghi lại ở trong sự kiện của Quang Minh Giáo Hội.
Đó là chuyện mà ngay cả quốc vương của đế quốc cũng không làm được.
Có thể lưu danh bách thế, vĩnh viễn truyền thừa.
Thôn trang.
Lâm Phàm giống như thường ngày, đ·á·n·h sắt, trồng trọt, trong lúc rảnh rỗi, liền sẽ cảm ứng toàn bộ thế giới, tìm k·i·ế·m tung tích của Hắc Ám Chi Thần.
Chỉ là khí tức hắc ám cảm ứng được, có chênh lệch rất lớn so với thứ hắn cần.
Thậm chí đều không cường đại bằng Vong Linh Quân Chủ.
Thật đáng tiếc.
"Không vội, không vội, từ từ rồi sẽ đến, coi như không có xuất hiện cũng không sao, nữ nhi của ta còn chưa trưởng thành."
Lâm Phàm độc thoại.
Mang tr·ê·n mặt nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận