Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 707: Loại kỹ năng thần kỳ này còn có thể chơi tiếp không? (2)

Loại kỹ năng thần kỳ này còn có thể chơi tiếp không? (2)

'Cậu ta' này chính là chỉ Lâm Phàm.

Bọn họ đứng tụ với nhau, khi Độc Nhãn Nam nói đến Lâm Phàm, ánh mắt cũng nhìn về mấy bóng dáng ngồi cách đó không xa, mơ hồ có thể nghe thấy ông Trương đang nói.

"Mọi người nhìn con kiến này này, nó thật cần mẫn."

"Mọi người có biết con kiến có thể vác những thứ nặng hơn bản thân bao nhiêu không?"

Ai cũng không ngờ được rằng cường giả khiến cho người khác phải sợ hãi vậy mà lại ngồi xổm ở nơi đó không có chút khí phách nào cùng xem kiến với người khác, có nghĩ cũng không nghĩ đến được, có lẽ những con kiến này chính là những người đang làm giao dịch bọn họ đây nhỉ.

Lâm Phàm cảm nhận được ánh mắt.

Quay đầu lại, nở nụ cười lộ ra hàm răng trắng tuyết, cười hì hì.

Nụ cười tươi rất thân thiện.

Nhưng đối với bọn họ mà nói chính là không rét mà run, có cảm giác sợ hãi. Mẹ ơi, khủng bố quá!

Ngô Thắng cười hòa giải nói, "Các vị, chúng ta bình tĩnh lại được không, bí mật là của ai cũng không quan trọng, quan trọng nhất là chúng ta có thể đi cùng nhau chính là một loại duyên phận, trước hết nghe điều kiện của tôi xem thế nào."

"Hai vị thú huynh có thể nói ngôn ngữ con người, hiển nhiên đã tu luyện đến một địa vị nhất định rồi, nhưng nói thật, tôi đã điều tra qua rất nhiều chuyện, hai vị thú huynh khẳng định thiếu phương pháp tu hành, chỗ tôi đúng lúc có một môn thuật biến hóa yêu tộc, tu luyện thành công có thể cởi bỏ thân thú, hóa thành hình người, hơn nữa tu vi có thể tăng lên đến mức cực cao, sau này trong khoảng đất trời này cũng nhiều thủ đoạn bảo vệ tính mạng hơn."

Anh biết lời Độc Nhãn Nam nói đều là sự thật.

Thực lực của Lâm Phàm vô cùng sâu, hiện giờ trong số cường giả ở núi Trường Bạch không ai là đối thủ của anh, cho dù về sau có cường giả Tinh Không tới e rằng cũng rất khó nói.

Hơn nữa, anh biết rõ vì sao sẽ xuất hiện mâu thuẫn, đó là bởi vì sự xuất hiện của anh ta đã quấy nhiễu tổ hợp đã đàm phán giao dịch xong này, cho nên hiện giờ điều anh ta cần phải làm chính là hòa hợp tổ hợp này, trong tình huống thêm một người sẽ không xảy ra bất cứ mâu thuẫn nào.

Độc Nhãn Nam nhìn chằm chằm Ngô Thắng, ý rất rõ ràng, của chúng tôi đâu.

Ngô Thắng nói, "Chỗ tôi có một cuốn tuyệt kỹ, thuộc tuyệt học của nhà họ Ngô, sau khi học thành uy lực kinh người, vô địch trong cùng cấp, nếu nắm chắc được cơ hội, cho dù vượt cấp cũng không phải không thể."

Khi nói lời này mặt không đỏ tim không đập nhanh.

Ai biết được lời anh ta nói là thật hay giả.

Độc Nhãn Nam biết lời anh ta nói là rất giả, tuyệt kỹ có lẽ là tuyệt kỹ, nhưng chắc chắn không phải tuyệt học, bất cứ ai cũng không thể lấy tuyệt học nhà mình cho người khác được.

Haiz!

Thôi.

Ai mà chả biết thổi phồng.

Ông ta có thể hiểu được.

Phương pháp tu hành lần trước giao dịch với Ngô Thắng xác thực có tác dụng, hơn nữa có tác dụng rất lớn, từ điểm này có thể nhìn ra được rằng phương pháp tu hành của đại tộc Tinh Không thật sự rất bí hiểm.

Bởi vậy.

Ông ta rất lo lắng.

Thực lực của Ngô Thắng rất mạnh, nhưng chưa mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng, mà phương pháp tu luyện của cường giả chân chính nhiều thành sông, cả đời sợ là không thể đuổi theo được, trừ phi... có thể phát hiện ra phương pháp tu hành từ xưa trong núi Trường Bạch.

Chỉ là nói dễ hơn làm.

"Được, bọn ta đồng ý."

Hổ đại gia và chim ưng khổng lồ đều gấp gáp muốn có được phương pháp biến hóa, đồng thời bọn chúng cũng nghe thấy chủng tộc quen thuộc.

Yêu tộc.

Đây là chủng tộc có từ thời xa xưa.

Bọn chúng tự nhận bản thân là yêu tộc.

Nhưng đến cả hình thể cũng không biết hóa, có chút dọa người.

Độc Nhãn Nam không từ chối, nhận được tuyệt học có thể biến mạnh đã rất đủ rồi, bất kể đối phương lấy ra tuyệt học cấp bậc nào, nhưng ít ra tốt hơn rất nhiều so với những gì ông ta biết được hiện tại.

Lâm Phàm mạnh thì có mạnh, nhưng chung quy chỉ có một người, làm sao có thể ứng phó được nhiều việc như vậy.

Cho nên tự bản thân mạnh mẽ mới là mạnh thật sự.

Cũng có thể có nhiều lựa chọn hơn.

"Chỉ là cho dù dẫn cậu theo thì có thể thế nào, bọn họ có thể rời đi sao?" Độc Nhãn Nam hỏi.

Ngô Thắng nói, "Yên tâm đi, nếu tôi và các vị đã hợp tác với nhau, đương nhiên có đường lui, tôi có một món bảo bối có thể di chuyển trong phạm vi ngàn dặm, đợi lát nữa chúng ta trực tiếp rời đi, cho dù bọn họ có bản lĩnh lớn hơn nữa cũng không tìm được bóng dáng của chúng ta."

Độc Nhãn Nam khiếp sợ.

Thứ có kỹ năng thần kỳ.

Trong lòng càng kiêng kị năng lực của cường giả Tinh Không hơn, đây là bảo bối hoàn toàn không thể tưởng tượng được.

"Lâm Phàm, mấy người qua đây đi." Độc Nhãn Nam gọi.

Lâm Phàm lôi kéo ông Trương đang quan sát con kiến làm việc không muốn đi, đi tới bên cạnh bọn họ.

"Sao vậy?"

Độc Nhãn Nam tỏ vẻ thần bí nói, "Đợi lát nữa cậu sẽ biết."

Dứt lời liền gật đầu với Ngô Thắng.

Ngô Thắng rất muốn hỏi, mấy người thường này là sao, nhưng không nói thêm gì, nơi này người đáng sợ nhất cũng không phải Độc Nhãn Nam, mà là Lâm Phàm.

Xem tình huống hiện tại, mấy người này hình như là đi theo Lâm Phàm đến đây.

Còn có thể nói được gì nữa.

Đại lão có đặc quyền.

"Dịch chuyển!"

Ngô Thắng thấp giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận