Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 251: Lão nạp thu phục ngươi (Cảm ơn tình yêu của giải bạc)

Mặc dù thường xuyên đấu võ mồm nhưng quan hệ của mọi người rất tốt, trước khi những chuyện xấu có nguy cơ xảy ra, họ luôn nói về những câu chuyện cười hoặc nói về những chủ đề hài hước.

Vui vẻ hòa thuận và cực kỳ thú vị.

“Thì thầm cái gì vậy? Đừng tưởng là tôi không biết mấy người các cậu ghen tị với vẻ đẹp của tôi.”

Lý Hựu Vinh không bao giờ cảm thấy bản thân xấu xí, hơn nữa béo cũng là một loại tài phú, một số cô gái còn thích nằm trên bụng của người mập mạp, nó rất mềm mại và ấm áp.

“Ừ, ông nói đúng đấy.”

Hai người cố nén giọng cười to, họ vẫn nhìn nhau. Vẫn là cái suy nghĩ nó, xém chút nữa là bị phát hiện, may mà mình nhanh trí.

Nhưng bỗng nhiên vào lúc này.

Một bóng người hiện ra phía trước.

Tám kẻ mạnh của bộ phận đặc biệt đều ngạc nhiên nhìn lại.

“Đó là cái gì?”

“Hình như là yêu quái.”

“Yêu quái mang hình dáng con người rất hiếm gặp, hãy cẩn thận.”

Họ vừa chiến đấu với ba con quái vật hung tợn, đã tiêu hao rất nhiều sức lực, mỗi người đều tự nuốt một viên đan dược, những viên đan này đều là dùng kĩ thuật hiện đại, được chiết từ cơ thể của yêu quái, có thể khôi phục sức mạnh trong thời gian ngắn.

Yêu quái Gián từ từ bình tĩnh đi đến, khuôn mặt đáng yêu, tò mò nhìn khung cảnh xung quanh, mỗi một tòa nhà đều có thể khơi dậy trí tò mò của nó.

Đến nỗi phía trước còn có tám kẻ mạnh của bộ phận đặc biệt nhìn nó.

Nó không để ý đến bọn chúng, trực tiếp coi bọn chúng là không khí.

Dần dần.

Khoảng cách hai bên ngày càng gần nhau.

Yêu quái Gián dừng lại, nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào đôi mắt tròn xoe, biểu hiện rất khả nghi, hai chiếc ăng – ten mảnh mai trên đầu khẽ rung lên, một tên trộm thú vị.

Nếu có một cô gái mang tâm hồn dễ thương nhìn thấy nó.

Chắc chắn sẽ thốt lên một câu.

Dễ thương!

“Các ngươi có cảm thấy yêu quái này có vẻ có chút đáng yêu.”

“Tôi cũng thấy điều đó.”

“Có vẻ như nó không có chút lực sát thương nào cả.”

Yêu quái gián có bộ dạng lừa đảo, thành công để bọn họ lơ là.

Trong con hẻm nhỏ bên góc đường.

Kẻ chụp lén Tôn Hiểu đang nấp vào một góc trong tối, cầm chiếc máy ảnh SLR chụp lại hiện trường.

Ông ta là một ông già của bộ phận mạng lưới đặc biệt đầy triển vọng.

Ông ta quay lại sự xuất hiện của con yêu quái và cảnh chiến đấu của những kẻ mạnh, đồng thời đăng video lên diễn đàn để cung cấp cho những người đến sau dữ liệu trực quan hơn về con yêu quái.

“Yêu quái hình người, con yêu quái này hình như từ trước tới nay chưa từng xuất hiện.”

Tôn Hiển vô cùng kinh ngạc, ông ta ở diễn đàn cũng là người từng trải, chỉ cần mấy con yêu quái xuất hiện ông ấy đều biết, nhưng con yêu quái xuất hiện ở đằng xa lúc này khiến anh ấy cảm thấy rất mơ hồ.

Là một con quái vật chủng mới sao?

Lấy điện thoại di động ra nhắm vào con gián rồi tách một cái. Chụp lại một tấm ảnh, sau đó thành thạo đăng nhập vào diễn đàn và đăng ảnh chụp được ban nãy lên.

[Nhờ các đại thần nhìn xem đây rốt cuộc là con yêu quái gì? ]

Không biết thì phải hỏi.

Rất nhanh.

Bình luận trên diễn đàn bắt đầu tăng lên không ngừng.

[Mẹ kiếp! Đúng là một con yêu quái ngang ngược, cơ bắp quá cường tráng, cảm giác mập mạp đến cực điểm.]

[Thoạt nhìn thì giống con người, nhưng sao lại có cảm giác nó là một con côn trùng nhỉ?]

[Không có gì ngạc nhiên cả, nhìn bộ dạng khờ khạo của nó thì biết ngay nó là gà mờ, tôi cũng có thể giết nó.]

[Haha, bình luận trên giống y hệt như tôi nghĩ, với chỉ số thông minh của tôi thì trêu đùa nó chẳng có vấn đề gì cả.]

Tôn Hiểu lướt xem bình luận, đều là mấy cái bình luận vô nghĩa, có chút thất vọng, không có ai biết nguồn gốc của con yêu quái này hay sao?

Ngay sau đó.

Có tin nhắn riêng tư.

Nhìn thấy ID của người nhắn, anh ấy lập tức trở nên hào hứng.

[Ái Ái Đại Thần, xin chào.]

Quản trị viên đích thân nhắn tin cho ông ta, điều đó đủ để giải thích được rằng những bức ảnh ông ấy đăng rốt cuộc ngang ngược như thế nào mà các đại lão đã bị anh ấy thu hút.

[Ái Ái: Mau chạy đi, nếu tôi đoán không nhầm, con yêu quái này rất đáng sợ.]

[Tôn Hiểu: Làm sao có thể chứ? Hiện tại có tới tám kẻ mạnh ở các bộ phận đặc biệt ở đây, chỉ cần bọn họ ra tay, con yêu quái này có khi còn không chịu được nổi một đòn.]

[Ai Ai: Tám vị? Ông mau bảo bọn họ chạy đi. Con yêu quái này không phải là yêu quái mà bọn họ có thể đối phó được. Khi tôi nhìn thấy bức ảnh này của ông vừa rồi, tôi đã sử dụng dữ liệu lớn để truy vết và tìm ra được một chút manh mối. Đó là chuyện đã xảy ra vào mười năm trước, tôi có kể cho ông nghe thì ông cũng không hiểu, mau kêu bọn họ chạy đi.]

Vào thời điểm này.

"Tôi nghĩ rằng con yêu quái này chắc chắn là lạc đường rồi. Tôi sẽ đi nói chuyện với nó. Các anh xem này."

Lý Hựu Vinh cười ha hả đi về phía yêu quái gián, đến trước mặt nó tò mò nhìn, nhẹ nhàng vuốt vuốt vỗ vỗ vào người của yêu quái.

"Được nha, cơ thể này không tồi đó chứ. Không ngờ trong đám yêu quái cũng có người thích vận động. Ngươi đến từ đâu? Do ngươi đáng yêu nên ta sẽ không ra tay với ngươi. Ngươi nên cảm ơn khuôn mặt này của mình đấy. "

"Là khuôn mặt này đã cứu ngươi."

Họ buông lỏng cảnh giác khi nhìn thấy vẻ mặt dễ thương của yêu quái gián, thật sự là lừa gạt rất có nhân tính, ai nhìn thấy cũng buông lỏng cảnh giác và không bao giờ nghĩ rằng con yêu quái này lại nguy hiểm đến thế.

Con yêu quái gián nghiêng đầu, tò mò gãi đầu, Lý Hựu Vinh cũng không nhịn được cười vì vẻ ngoài đáng yêu của nó.

"Mặc dù ngươi là một yêu quái, nhưng nhìn thấy gương mặt này của ngươi, ta không thể ra tay được."

Lý Hựu Vinh lắc đầu, hắn thích nhất là động vật dễ thương, không có sức kháng cự, yêu quái gián đáng yêu như vậy, không nỡ ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận