Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 253: Trận chiến đó rốt cuộc đã khủng khiếp như thế nào (Cảm ơn thủ lĩnh của Huyền Vũ)

Kinh ngạc!

Tất cả mấy người chuẩn bị xông lên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt đều trợn tròn mắt nhìn.

Đối với họ mà nói, không ai có thể ngờ được rằng mọi chuyện lại diễn ra như thế này.

Con yêu quái gián giơ chân lên, cặp đùi to như cái đùi gà, khi dẫm xuống chắc chắn có thể giẫm bẹp dí anh ấy.

"Chết tiệt!"

Lý Hựu Vinh cảm thấy mình quá chủ quan, đánh giá thấp sức mạnh của yêu quái gián, tưởng rằng chỉ cần vồ lấy nó là có thể cho bạn đồng hành một cơ hội để chạy thoát, nhưng mà với tình hình hiện tại, anh ta xem như một mình mình chiến đấu.

"Mau cứu Vinh mập."

Bảy người đồng đội hoảng sợ, tình hình thật sự không ổn, sức mạnh của con yêu quái này quá kinh khủng, nó nằm ngoài sức tưởng tượng của tất cả bọn họ, một khi con yêu quái gián này mà tung một cước thì hậu quả sẽ rất khó lường.

Tốc độ của họ hơi chậm.

Yêu quái gián ngốc nghếch dễ thương kia tốc độ rất nhanh.

“Bùm! "

“A Di Đà Phật, yêu quái thí chủ tại sao phải cáu kỉnh như vậy? Dưới chân ngươi còn có một sinh linh. Nếu ngươi giẫm chết thì phải làm sao?"

Một vị hòa thượng xuất hiện trước mặt con yêu quái gián, dùng một bàn tay xoay chuyển cả bầu trời, giữ chân con yêu quái gián, sau đó nắm lấy người của Lý Hựu Vinh và nhẹ nhàng ném anh ra xa.

"Chàng trai, cậu nên giảm cân rồi đấy." Lý Hựu Vinh nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh mấy người đồng đội của mình, hai nữ bác sĩ lập tức điều trị cho anh ấy. Một lúc sau sức khỏe của anh ấy được hồi phục rất nhiều, sắc mặt cũng dần trở nên hồng hào.

Khi nhìn thấy vị hòa thượng, anh ấy đã gọi bằng một giọng hào hứng:

"Sư phụ Vĩnh Tín."

Mặc dù anh ấy đã tốt nghiệp Viện Phật gia, nhưng anh ấy vẫn rất ngưỡng mộ Sư phụ Vĩnh Tín, biết được rằng Sư phụ Vĩnh Tín đang ở thành phố Diên Hải, vì vậy mà anh ấy lập tức chuyển đến đây.

Mặc dù bình thường vẫn có thể gặp, nhưng vẫn chưa bao tới gần như ngày hôm nay, còn có thể được chính sư phụ Vĩnh Tín cứu, dù có chém gió ở bên ngoài, thì nó cũng có cơ sở.

Sư phụ Vĩnh Tín đã cứu mạng ta.

Ngươi đã bao giờ được cứu chưa?

Lúc này.

Yêu quái gián nhìn xuống trước mắt thấy có kẻ mạnh, vẻ mặt đáng yêu của nó có chút thay đổi.

Đối với Sư phụ Vĩnh Tín, tâm lý của ông ấy cũng không ổn định.

Quả nhiên là yêu quái.

"Lão nạp thấy ngươi trông rất đáng yêu, ta sẽ thu phục ngươi."

Sư phụ Vĩnh Tín đặt các ngón tay lên lưng, vuốt ấn Phật, sau đó đánh lén vào, dùng đầu ngón tay làm phép chữ ‘vạn’ bằng vàng, sau đó nhấn vào trán của con yêu quái gián.

Yêu quái gián trông vẫn như vậy, dễ thương, đầy tò mò và điềm tĩnh.

Sư phụ Vĩnh Tín đã thể hiện những sức mạnh thần kỳ của Phật gia.

Cô đọng lại ý nghĩa chân thực của kinh Phật qua nhiều thập kỷ.

Những đầu ngón tay hạ xuống trán của yêu quái gián, và ánh sáng vàng của biểu tượng chữ “Vạn” xuyên vào trán con yêu quái.

"Đã xong.”

Sư phụ Vĩnh Tín trong lòng vui mừng khôn xiết, nhưng cũng cảm thấy rất khó hiểu, làm sao có thể đơn giản như vậy, nếu thật sự là yêu quái của mười năm trước thì không thể đơn giản như vậy được.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cũng có thể lý giải được.

Yêu quái mười năm trước đã chết rồi, có lẽ đây là con trai của nó, thực lực còn chưa đạt tới cấp bậc cha nó được.

Bất ngờ.

Yêu quái gián mở miệng, tiếng gầm của nó vang lên và làn sóng âm thanh hình thành tỏa ra bốn phía xung quanh. Sư phụ Vĩnh Tín sắc mặt thay đổi trong sự bất ngờ, và bước chân của ông lui về phía sau ngay lập tức.

Biểu tượng chữ “Vạn” vừa xuyên qua trán của yêu quái lại nổi lên.

Yêu quái gián chộp lấy biểu tượng chữ “Vạn”, nghiêng đầu liếc nhìn, rồi dùng năm ngón tay nắm thành nắm đấm và ngay lập tức đập vỡ biểu tượng đó.

"Thật kinh khủng."

Sư phụ Vĩnh Tín nhíu mày, trước đó còn nói nó là con trai của yêu quái trước kia, nhưng bây giờ xem ra không phải, với năng lực này, không có nhiều yêu quái có thể làm được.

"Các cậu mau đi đi, chuyện này không liên quan gì đến các cậu cả."

Chắc chắn đây sẽ là một trận chiến ác liệt, và đáng tiếc là các công trình xung quanh e rằng sẽ bị hư hại nghiêm trọng, may mà nếu có hỏng thì cũng không cần phải bồi thường, nếu bộ phận đặc biệt có tiền thì cứ để cho bọn họ bồi thường vậy.

Tất cả đều cho rằng tài chính của bộ phận đặc biệt đều do nhà nước cung cấp, nên rất nhiều người đã sử dụng quyền chân dung của họ để biến các thành viên của bộ phận đặc biệt thành ngoại cảnh xung quanh, ví như một con rối chuyên dùng để dỗ dành những đứa trẻ.

Còn có nhiều hành vi bất thường khác nữa, thực sự không muốn nhắc tới.

Lại có những người trực tiếp biến những nam cường giả đầy nam tính của bộ phận đặc biệt thành những con búp bê bơm hơi. Đây thực sự là những việc mà con người có thể làm sao?

Ngoài ra còn cả việc đóng phim nữa, cần phải mượn tên tuổi của họ, hay là làm các việc linh tinh của một diễn viên hành động, tất cả đều đem lại thu nhập. Nhìn chung, đây là một nguồn thu nhập tài chính khá lớn.

Lý Hựu Vinh nói: “ Đại sư Vĩnh Tín, chúng tôi sẵn lòng ở lại cùng nhau chống lại yêu quái.”

“Các cậu quá yếu.” Sư phụ Vĩnh Tín nói.

Nói thẳng ra thì thực sự là như vậy, nhưng cũng không còn cách nào khác, có ở lại đây thì không đủ khả năng để làm mồi nhét răng cho yêu quái, thậm chí sẽ trở thành gánh nặng cho sư phụ.

Lý Hựu Vinh nhìn sư phụ Vĩnh Tín, im lặng một lúc, anh ta nắm chặt tay và nói:

"Tạm biệt."

Sau đó anh ta vẫy tay chào, đưa đồng đội nhanh chóng rời đi, đến nơi khác hỗ trợ, sư phụ Vĩnh Tín đã nói thẳng ra rồi, cũng không còn gì để nói nữa. Chỉ mong sư phụ hãy nhớ rằng trong thời khắc nguy hiểm này có một người hâm mộ dũng cảm sẵn sàng chiến đấu sát cánh cùng ông, nhưng ông đã không cần điều đó.

Hy vọng rằng trái tim dũng cảm này sẽ được truyền tới cho ông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận