Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1303: Trưởng làng bị đồng tiền vàng che mù đôi mắt (2)

Trưởng làng bị đồng tiền vàng che mù đôi mắt (2)

“Nguy hiểm? Ông xem thường đoàn thám hiểm Gre chúng tôi sao?”

“Không có, tuyệt đối không xem thường.”

Ông chủ quán rượu bưng rượu lúa mì: “Trưởng làng, lúc ông còn trẻ, không phải thường xuyên đến ngọn núi đó sao, ông rất quen thuộc với chỗ đó mà.”

Lời vừa dứt.

Trưởng làng quăng một ánh mắt cực kỳ có lực sát thương về phía ông ta. Ông đây là muốn đẩy trưởng làng đã có tuổi vào hố lửa sao? Hay là ông đã dòm ngó đến vị trí trưởng làng này của tôi lâu rồi, muốn sau khi tôi bị bọn trộm cướp giết hại, thì thừa kế vị trí trưởng làng của tôi?

“Sao có thể, cũng đã mấy chục năm không lên ngọn núi đó, nào còn quen thuộc nữa.” Trưởng làng vội vàng phủ định.

Đùa à.

Ông không muốn mạo hiểm đâu.

Người đàn ông râu đỏ nói: “Đây là việc dẫn đường có thù lao. Chỉ cần dẫn chúng tôi tìm được bọn trộm cướp, thì sẽ có lộ phí một đồng vàng.

“Bao nhiêu?”

“Một đồng vàng.”

Ngay lập tức.

Sắc mặt trưởng làng thay đổi, trở nên cực kỳ có tinh thần chính nghĩa: “Không ngờ lại có bọn trộm cướp xuất hiện ở xung quanh làng chúng tôi. Tôi thân là trưởng làng, có trách nhiệm phải bảo vệ sự an toàn của mọi người. Nếu các vị dũng sĩ đến tiêu diệt bọn trộm cướp, vậy thì chuyện dẫn đường cứ giao cho tôi đi.”

“Có điều là bọn trộm cướp đó vô cùng hung ác, các vị dũng sĩ có cần dẫn thêm ít người theo không?”

Mặc dù bị đồng tiền vàng che mù đôi mắt.

Nhưng ông vẫn muốn bảo vệ mạng nhỏ của mình.

Người đàn ông râu đỏ nói: “Không cần, chúng tôi đã điều tra rất rõ. Thủ lĩnh của bọn trộm cướp đó chỉ là chiến sĩ bốn sao mà thôi, còn những thành viên chúng tôi đều rất lợi hại. Tôi là trưởng đoàn của đoàn thám hiểm Gre, cũng là chiến sĩ bốn sao. Với sự phối hợp của chúng tôi, sẽ không có bất cứ vấn đề gì.”

“Ồ, vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Trưởng làng yên tâm.

Không có nguy hiểm, còn có thể kiếm được một đồng tiền vàng, việc này quả thật là chiếc bánh từ trên cao rớt xuống.

Ông chủ quán rượu muốn tự tát mặt mình.

Không ngờ lại bỏ qua chuyện tốt như vậy.

Trong làng, muốn kiếm được một đồng vàng là một chuyện rất khó, sợ là phải mất khoảng một năm mới được.

Đoàn thám hiểm là kiếm nhiều tiền nhất.

Nhưng cũng rất nguy hiểm.

Đều là những việc giắt đầu vào lưng quần kiếm tiền. Nhóm trộm cướp này đã chặn giết một đội buôn, đội buôn đã treo ra nhiệm vụ, tổng cộng có năm mươi đồng vàng, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, thì có thể để cho đoàn thám hiểm Gre trải qua cuộc sống rất thoải mái.

Trong núi.

Trưởng làng bước đi như bay, không hề cảm thấy mệt mỏi, ngược lại là nữ tinh linh cung thủ và ma pháp sư rất mệt. Đường trên núi này rất khó đi, họ đều muốn nghỉ ngơi một lát.

Nhưng nhìn thấy trưởng làng lớn tuổi như vậy, mặt không đỏ, tim không hoảng mà bước đi. Cho dù các cô thật sự rất muốn nghỉ ngơi, thì cũng không có mặt mũi để nói ra.

Chúng tôi là thành viên của đoàn thám hiểm.

Nếu như không bằng một cụ già, sợ là sẽ bị chê cười chết.

Trưởng làng nói: “Ngọn núi này chỉ có hai nguồn nước, nếu như nhóm trộm cướp thật sự trốn ở đây, khẳng định là ở gần nguồn nước. Chúng ta chỉ cần đến hai chỗ đó tìm là được.”

Dưới sự hấp dẫn của đồng tiền vàng.

Trưởng làng dường như trở lại thời trẻ tuổi, cùng các cô gái hái hoa trên ngọn núi này, tinh thần của ông rất tốt, nói cũng nhiều hơn, khiến cho đoàn thám hiểm Gre có một loại lỗi giác.

Tinh lực của vị trưởng làng già này không khỏi cũng quá tốt rồi đi.

Chỗ nguồn nước thứ nhất không phát hiện ra tung tích.

Đến khi đến chỗ nguồn nước thứ hai.

Cuối cùng thì bọn họ cũng phát hiện hành tung của bọn trộm cướp.

Quả nhiên ở đây.

Nếu như không có trưởng làng dẫn đường, chỉ dựa vào bọn họ mà muốn tìm ra bọn trộm cướp thì rất khó, trừ khi vận may tốt, nếu không thì e là phải tìm một khoảng thời gian.

Người của đoàn thám hiểm Gre trốn trong chỗ tối.

Quan sát tình hình trước mắt.

Không ngờ bọn trộm cướp đã dựng doanh trại đơn giản ở đây, đã có một lũ lâu la đang tuần tra.

“Tôi sẽ núp ở đây, đợi các cậu chiến thắng trở về.” Trưởng làng cẩn thận nói.

Một đồng tiền vàng không dễ kiếm.

Không muốn bị bọn trộm cướp phát hiện.

Núp là cách tốt nhất.

Tổng thể sức mạnh của đoàn mạo hiểm Gre cũng không tệ.

Ma pháp sư và tinh linh cung thủ có tầm bắn xa, có thể quấy rầy kẻ địch dưới sự bảo vệ của ba chiến sĩ.

“Hành động.”

Người đàn ông râu đỏ vẫy tay, cả đoàn bắt đầu hành động, họ chưa từng đặt những lâu la này vào mắt, chỉ có thủ lĩnh bọn trộm cướp mới có thể đặt vào mắt họ mà thôi.

Trận chiến bắt đầu.

Trưởng làng ẩn núp ở đó mà không hề động đậy.

“Thật đáng sợ, may mà có đoàn mạo hiểm đến đây, nếu không thì những tên trộm cướp này nhất định sẽ ra tay với làng của chúng ta.”

Càng nghĩ càng cảm thấy rất đáng sợ.

Người trong làng đều là người dân bình thường, sao có thể là đối thủ của những tên trộm cướp này, việc họ giỏi nhất chính là làm ruộng, việc phải cầm vũ khí lên và đối chọi với bọn trộm cướp, sợ rằng thật sự hơi làm khó họ rồi.

Thời gian dần dần trôi qua.

Không biết vì sao, thính giác của trưởng làng nhạy bén hơn trước kia, rõ ràng cách rất xa nhưng ông ta cũng có thể nghe được tiếng gào thét của đám trộm cướp đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận