Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 810: Bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ

Bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ

“Bây giờ cơ hội đã tới, ta đã có sức mạnh vô địch, người nào dám cả gan cản trở ta chứ.”

Lúc nàng nói những lời này.

Hiền Phi nương nương kinh hãi, hai mắt trợn tròn, không thể tin những gì mình vừa nghe, sau đó nhớ tới máu tươi dính trên người Trinh Nhạc, tê tâm liệt phế gào lên.

“Ngươi sẽ chết không được tử tế đâu.”

Rất nhanh.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Trinh Nhạc cười lớn, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nỗi hận thù trong lòng dường như được giải tỏa hoàn toàn, loại sảng khoái chỉ có thể tưởng tượng ra được sau khi đã trải qua những đau khổ, cuối cùng cũng được giải phóng.

Hoàng đế bị thích khách giết chết, chấn động thiên hạ.

Mà hung thủ lộ diện.

Lại chính là công chúa Trinh Nhạc của vương triều.

Tình huống này khiến con mắt của tất cả mọi người muốn rớt ra ngoài, đối với họ mà nói, không tận mắt nhìn thấy thì khó mà tin được, dù sao cũng là giết phụ hoàng đấy.

Đồng thời những hoàng tử kia cũng là do Trinh Nhạc giết chết, vậy chẳng phải là giết chết ca ca của mình sao.

Vậy mà vẫn có thể ra tay được.

Mà đáng sợ nhất chính là, nàng chỉ dựa vào sức mạnh của mình, đã tiêu diệt sạch sẽ hoàng tử của vương triều, những thủ đoạn này như ma quỷ không so với ma quỷ còn đáng sợ hơn nhiều.

Lòng dạ thật độc ác.

Tất cả mọi người đều biết Triệu Trinh Nhạc tu luyện “Cửu U Thần Điển”, tuyệt thế ma công đã thất truyền hàng ngàn năm, đã không còn tình cảm, ma tính đã thâm căn cố đế rồi, khó mà nhổ sạch.

Đại Giác tự.

Hoàng tử cuối cùng của vương triều được đưa tới chỗ này, do Thần Tăng bồi dưỡng.

“Hoàng đế sau khi bị Triệu Trinh Nhạc giết hại, thánh chỉ đang ở đây, hoàng tử, từ nay về sau người chính là hoàng đế, lúc này nên triệu tập quần hùng trong thiên hạ cùng tiêu diệt Ma nữ Triệu Trinh Nhạc, xoay chuyển càn khôn, lúc này vẫn cần hoàng tử ra mặt.

Thần Tăng biết tiếp theo đây là một kiếp nạn lớn.

Triệu Trinh Nhạc đã tu luyện “Cửu U Thần Điển” là sự tồn tại đáng sợ nhất thế gian, muốn tiêu diệt nàng.

Chỉ dựa vào một người thì không thể nào.

Phò tá chính đạo!

Thay trời hành đạo!

Mặc kệ trong võ lâm là chính đạo hay ma đạo lúc này đều có chung suy nghĩ là diệt trừ Triệu Trinh Nhạc.

Giúp hoàng tử một lần nữa đoạt lại quyền uy của vương triều.

Bọn hắn ngoài việc không thể chịu đựng sự tồn tại như vậy thì còn có một nguyên nhân chính để bọn hắn làm như vậy, đó chính là có thể khiến cho vương triều nhớ kỹ công lao của bọn hắn.

Mấy ngày sau!

Cung điện!

Triệu Trinh Nhạc ngồi ngay ngắn trên ghế rồng, sắc mặt bình tĩnh, lúc này mới để lộ ra vẻ đẹp tuyệt trần, bất cứ ai nhìn thấy nàng cũng không xem nàng là ma đầu.

“Điều gì nên đến thì vẫn sẽ đến.”

“Đợi các ngươi rất lâu rồi đấy.”

“Tiêu diệt tất cả các ngươi xong ta có thể thư thái rồi.”

Nàng lẩm bẩm một mình, cho dù là đã báo thù được, nàng cũng không đi tìm Lâm Phàm, bởi vì nàng biết cửa ải khó khăn nhất chính là cường giả các đại môn phái.

“Đi, giết chết bọn chúng cho ta.”

Vừa dứt lời.

Trong đại điện xuất hiện hơn mười mấy bóng dáng, đây đã từng là những quan cung phụng không bị nàng giết chết, mà hủy đi tâm trí của bọn hắn để bọn hắn trở thành con rối của mình, mà bây giờ chính là lúc bọn hắn thể hiện giá trị của bản thân.

Xoạt!

Mười quan cung phụng biến mất không một dấu vết.

Rất nhanh.

Bên ngoài truyền đến tiếng đánh nhau.

Rất kịch liệt.

Nhưng không bao lâu, một âm thanh của Đức phật vang lên khắp đất trời.

“Các vị thí chủ đều là anh hùng hào kiệt, không ngờ lại bị ma đầu điều khiển, lão nạp sẽ giúp các ngươi giải thoát.”

Đây là tuyệt học của Đại Giác tự.

Có thể làm được điều này cũng chỉ có Thần Tăng.

Triệu Trinh Nhạc biết mình phải đối mặt với cường giả khắp thiên hạ, bọn họ đương nhiên sẽ không cho phép nàng tồn tại, nhưng đối với Triệu Trinh Nhạc mà nói, tất cả những chuyện đã xảy ra, đều là đáng giá, không hối hận chút nào.

Ầm ầm!

Một đám người xông vào trong điện.

“Ma đầu, ngươi giết chết phụ hoàng giết chết huynh đệ, khiến vương triều Đại Uyên rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục, bọn ta tuyệt đối không dễ dàng tha thứ cho hành vi của ngươi.”

Các cường giả đến đây để thảo phạt Triệu Trinh Nhạc tức giận quát lớn.

“Ha ha ha…”

“Buồn cười, thật sự rất buồn cười, không hiểu các ngươi đang nói gì nữa.”

Triệu Trinh Nhạc đối mặt với mấy người này, không chút sợ hãi, đối với nàng mà nói, mặc kệ có bao nhiêu người xuất hiện, bao nhiêu cường giả xuất hiện, nàng cũng không chút sợ hãi.

“Hoàng muội, sao ngươi có thể làm ra những chuyện này chứ, ngươi biết hành động của ngươi mang lại biết bao tai họa cho Vương triều Đại Uyên không?”

Một nam tử có phong thái hiên ngang vô cùng đau lòng.

Hắn ta chính là hoàng tử cuối cùng của vương triều Đại Uyên, do Thần Tăng bồi dưỡng, người ngoài không biết nhưng mà vị hoàng tử này thật ra rất cảm tạ Triệu Trinh Nhạc. Nếu như không phải nàng giết chết hết người của vương triều thì chưa chắc hắn ta đã có thể trở thành hoàng đế.

“Hừ!”

Triệu Trinh Nhạc khinh thường hừ lạnh một tiếng.

“Từ trong ánh mắt của ngươi ta đã thấy được dục vọng cùng với sự dối trá của ngươi rồi, nhưng nhiều hơn là cảm tạ, ta nghĩ hiện tại ngươi rất muốn cảm tạ hành động của ta, dù sao ngươi cũng là hoàng tử duy nhất còn sót lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận