Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 651: Khổ Hạnh Tăng: Mình có thể chịu nhục để có được nước suối, vậy thì nói rõ nơi đây có duyên với mình. (3)

Khổ Hạnh Tăng: Mình có thể chịu nhục để có được nước suối, vậy thì nói rõ nơi đây có duyên với mình. (3)

Lúc Lâm Phàm hái quả xong, cây khô héo với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

“Đợi đã…”

Độc Nhãn Nam lập tức ngăn lại, tận tình khuyên bảo nói: “Lâm Phàm, có thể đừng ăn được không, những thứ này rất quan trọng, hy vọng có thể mang về nghiên cứu, dù sao tình cảnh của chúng ta bây giờ rất nguy hiểm, nếu như không thể tăng thực lực, từ nay về sau dựa vào một mình cậu, sẽ rất mệt mỏi.”

Lâm Phàm là một người lịch sự, nghe đối phương nói xong.

“Được rồi, vậy đưa cho ông.” Lâm Phàm nói.

“Hả?” Độc Nhãn Nam kinh ngạc: “Tại sao?”

Lâm Phàm mỉm cười đáp: “Nhìn vẻ mặt của ông đang rất lo lắng, rõ ràng là ông cần hơn, tuy ăn rất ngon nhưng tôi có thể nhịn được.”

Sau đó anh nhìn ông Trương và nói: “Ông Trương, nhịn một chút đi.”

“Thôi được.” Ông Trương rất nghe lời Lâm Phàm, gật đầu đồng ý, mặc dù muốn ăn nhưng Lâm Phàm đã mở lời rồi nên ông ta cũng không nói nhiều nữa.

Độc Nhãn Nam vô cùng cảm động.

Tuy bị bệnh tâm thần nhưng luôn cảm thấy bọn họ rộng lượng hơn người bình thường, đồng thời ông ta cũng phát hiện ra ưu điểm lớn nhất của hai bệnh nhân tâm thần này.

Chính là trước nay không có bất kỳ lòng tham vật quý nào.

Phẩm chất này thực sự khó tưởng tượng.

Ngay cả những người mắc bệnh tâm thần cũng biết đồ tốt đều sẽ không bằng lòng chia sẻ với người khác, tuy ánh mắt bọn họ đôi khi thể hiện rõ là đang rất không nỡ, nhưng bọn họ lại có thể rộng lượng chia đồ cho người khác.

Cảnh giới này.

Không chỉ người bình thường không làm được mà ngay cả những người mắc bệnh tâm thần cũng vậy.

Nhưng…

Cho nên nói, đây mới là điểm khiến ông ta bội phục nhất.

Lúc này, họ mới nhìn trái cây trước mặt.

“Không biết quả này thật sự là cái gì, tại sao cậu ta ăn cái gì cũng không có phản ứng, chỉ cần có một chút phản ứng là được rồi.” Lâm Đạo Minh nói.

Đừng nhìn Lâm Phàm như không có phản ứng gì.

Bọn họ có thể cảm giác được trong quả này ẩn chứa năng lượng, nếu nói bên kia không có phản ứng gì, thì cũng chỉ có thể là Lâm Phàm quá mạnh, chút năng lượng này tiến vào trong cơ thể, giống như muối bỏ biển, không hề dao động. Độc Nhãn Nam đáp: “Những vật này đều phải mang về kiểm nghiệm, không thể tùy ý dùng, từ xưa đến nay núi Trường Bạch chính là thánh địa nổi danh Long quốc chúng ta, truyền thuyết vô số, thần thoại càng nhiều vô số kể, cường giả những hành tinh đến, chắc là suy tính ra những địa phương này dần dần xảy ra thay đổi.”

“Đây chỉ là những đội quân đi trước, chắc chắn sau này sẽ cường giả càng mạnh hơn nữa.”

Đại sư Vĩnh Tín nói: “A Di Đà Phật, lãnh đạo nói rất đúng, chúng ta có thể chống lại những cường giả của hành tinh này không không, chỉ xem vào có được những này, tăng thực lực lên, chuẩn bị thật tốt để chống lại họ.”

Đám cường giả Lâm Đạo Minh, Lưu Hải Thiềm, thầy thuốc vô danh đều lặng lẽ gật đầu.

Đồng ý với nhận định này.

Phía xa.

Khổ Hạnh tăng ở nấp ở một chỗ, lấy trai Độc Nhãn Nam cho ông ta từ trong lòng ra, tu nước suối ừng ực, ông ta chỉ có thể liều một phen, nếu không thật sự là không còn cách nào khác.

Núi Trường Bạch cách đất nước của ông ta quá xa, muốn mang nước suối về kiểm nghiệm là chuyện không thể nào.

Vốn dĩ ông rất tự tin vào thực lực của bản thân, nhưng chuyện xảy ra sau đó hoàn toàn cho ông ta biết có quá nhiều cao thủ, với thực lực hiện tại, ông ta có thể tự bảo vệ mình, nhưng nếu muốn giành giật đồ quý thì căn bản là không thể.

Chỉ bằng cách trở nên mạnh mẽ hơn, ông ta mới có thể có cơ hội.

“Hả!”

Đột nhiên.

Ông ta cảm nhận được có năng lượng bộc phát trong cơ thể, sắc mặt mừng rỡ, quả nhiên là đồ tốt, sau đó ông ta bắt đầu luyện hóa năng lượng trong cơ thể, bày ra tư thế lúc tu luyện.

“Năng lượng thật mạnh, chỉ là nước suối quá ít, nếu như có nhiều hơn chút nữa, chắc chắn sẽ càng mạnh hơn.”

Khổ Hạnh tăng luyện hóa năng lượng này xong, tiếc nuối khôn kể, chuyện làm cho ông ta ngờ được là, nước suối lại có thể củng cố xương cốt, đã vậy lại có thể thuận thông kinh mạch toàn thân.

Đây không phải là điều mà thứ bình thường có thể làm được.

Tất nhiên chỉ có thần vật mới có thể làm đến thế này.

Nhớ đến Độc Nhãn Nam giữ nhiều nước suối như vậy, lập tức hâm mộ.

“Núi Trường Bạch chắc chắn ẩn chứa rất nhiều đồ quý, mình vẫn còn cơ hội, cường giả ngoài hành tinh đến đây, thì hết thảy mới bắt đầu, nhất định phải chiếm được cơ hội trước, nếu không muộn một bước, bước nào cũng sẽ muộn, cuối cùng hoàn toàn mất đi cơ hội.”

Khổ Hạnh tăng biết rõ chuyện này.

Đồng thời trong đầu ông ta cũng có một số ý tưởng, chẳng hạn như hợp tác với những kẻ mạnh khác.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn là bỏ ý định này.

Ông ta dùng nước suối xong, thực lực tăng lên rất nhiều, hoàn toàn không cần phải hợp tác với bọn họ.

“Minh có thể chịu nhục có được nước suối, vậy thì nói rõ mình có duyên với nơi này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận