Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1064: Dĩ hoà vi quý

Dĩ hoà vi quý

Đi kèm với cơn gào thét giận dữ của Hồn Đế Sư, một cột sáng màu đen phóng vụt lên trời, xuyên thẳng vào đám mây. Sức chấn động mạnh tới mức khiến mây gió biến đổi thành một uy thế cực mạnh, hoàn toàn áp chế hết tất cả mọi người.

"Hơi thở thật là đáng sợ."

"Đây chính là sức mạnh của tôn giả Hồn Tộc đó sao?"

"Cường giả có thể xông ra từ cấm địa Tinh Không, quả nhiên là ở cái tầm khác hẳn."

Đối với người của tộc Tinh Không mà nói, cấm địa Tinh Không là nơi bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Dĩ nhiên, ai cũng có một ước mơ, bọn họ cũng muốn tiến vào trong cấm địa Tinh Không để rèn luyện một phen. Nói không chừng có thể nhận được những di vật còn để lại của những cường giả trong đó, còn có thể sống sót thì sẽ nhận được bảo bối trong cấm địa.

Nhưng thông thường, những thứ này đều chỉ nằm trong suy nghĩ mà thôi.

Tình huống thực tế rất đáng sợ.

Vào trong đó, không chỉ phải đề phòng người của tộc khác đánh lén, mà còn phải dè dặt với những thứ ở bên trong cấm địa Tinh Không, đặc biệt là thứ tàn ác muốn chiếm đoạt cả tộc Tinh Không.

Bỗng nhiên.

Có người hét lên.

"Mấy người xem, đó là gì vậy?"

"Hả?"

"Trên bầu trời, mấy người nhìn lên bầu trời đi, đó rốt cuộc là thứ gì vậy?"

Lúc này đây, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Trong chớp mắt, cả đám lập tức bị cảnh tượng trước mắt dọa khiếp sợ.

Rồng?

Không sai.

Quả thật chính là rồng.

Có một con rồng đang quay cuồng bên trong cột sáng đó, thoắt ẩn thoắt hiện. Nếu nhìn không nhầm thì nó có màu đen, còn tỏa ra một loại hơi thở vô cùng đáng sợ.

Tiếng gầm của rồng vang vọng trời đất.

Ngay sau đó, chỉ thấy con rồng đen men theo cột ánh sáng mà đáp xuống, quấn quanh cơ thể của Hồn Đế Sư, sau đó hung hăng ngẩng đầu nhìn lên rất bá đạo.

Khí thế của Hồn Đế Sư càng lúc càng mạnh hơn.

Lúc này ông ta giống hệt sát thần đi ra từ chiến trường dưới vực sâu, nhẹ nhàng vung cây kích dài lên. Con rồng kia gầm gừ liên tục, một luồng sóng khí đang sợ bao phủ xung quanh phá vỡ tường vây của Cao Viện, kéo dài tới phía xa, không nhìn thấy điểm cuối.

"Đây chẳng lẽ chính là cấm thuật mà Hồn Đế Sư lấy được lúc ở cấm địa Tinh Không sao?"

"Cấm thuật Huyết Dục Long Chuyển."

“Đệt, sao ông lại biết vậy?"

"Vô tình nghe nói thôi. Nghe đồn trong Long Tộc có một vị tiền bối có tu vi đội trời đạp đất, bởi vì tu luyện một môn cấm thuật nên đi sâu vào trong cấm địa Tinh Không. Ngay tại lúc sắp sửa tu luyện thành công lại gặp tai họa thảm khốc, gom củi ba năm đốt trong một giờ. Xem ra cấm thuật mà Hồn Đế Sư nhận được kia hiện tại chỉ tới cảnh giới luyện ra được rồng đen, nếu như tu luyện được rồng máu, vậy thì kì thực đáng sợ, bất tử bất diệt. Mấy chuyện như thở ra một cái là hủy diệt được trời sao, há miệng ra cũng có thể nuốt luôn mặt trời, mặt trăng vào bụng đều chỉ là chuyện nhỏ."

"Mẹ kiếp, sao ông lại rành dữ vậy?"

"Vô tình biết được thôi."

Mọi người ở đây đều đưa ánh mắt cả kinh nhìn người đàn ông có vẻ ngoài xấu xí, khóe miệng có nốt ruồi dư ra một sợi lông đen bồng bềnh này, chẳng hiểu sao bọn họ lại cảm thấy, người đàn ông này chuyện gì cũng đều biết.

Ngay lúc này.

Hồn Đế Sư gầm lên, rồng đen nhập vào thân xác, khắp cả người tỏa ra hào quang, từng vệt sáng một tỏa ra lại như biến mất trong chớp mắt. Tất cả mọi người đều biết, người này đã tung ra chiêu thức mạnh nhất rồi.

Kết quả thế nào... Thật háo hức mong chờ.

"Rất tốt."

Lâm Phàm khen, sau đó siết năm ngón tay lại thành quyền rồi đấm vào trong không khí. Vốn dĩ chỉ là vung vào trong không khí, bởi vì trước mắt không hề thấy thứ gì cả, nhưng mà...

Uỳnh!

Một âm thanh nặng nề vang tới.

Không gian xung quanh như trôi chậm lại.

Cú đấm này của Lâm Phàm nhắm vào bụng của Hồn Đế Sư, chỉ thấy bụng người kia hõm sâu, tứ chi đều duỗi thẳng, từ phía bụng truyền tới âm thanh loạt soạt, bộ áo giáp nứt ra thành từng mảnh nhỏ.

Bởi vì có bộ áo giáp che chắn, cho nên không nhìn thấy dáng vẻ của người kia.

Nhưng ở hai hốc mắt đã tuôn ra một lượng máu lớn, giống như máu trong người bị bộ áo giáp ép vào nên không thể chảy ra, chỉ có thể men theo đồng tử mà trào ra ngoài.

Thời gian khôi phục lại như thường.

Uỳnh!

Uỳnh!

Hồn Đế Sư bị hất văng về phía xa, sau khi rơi xuống cả người còn bị nảy lên một cái, dập xuống đất tạo thành một hố sâu, sau đó mời từ từ dừng lại.

Xôn xao!

Tất cả mọi người bị cảnh tượng trước mắt dọa đến ngây người.

Như thế thôi là kết thúc rồi à?

Các thành viên của tộc Tinh Không trợn tròn mắt kinh ngạc, vừa nãy Hồn Đế Sư tỏa hào quang kinh người, khí thế bá đạo như thế nhưng chỉ duy trì được trong một thời gian ngắn, lúc phản ứng lại kịp thì đã nhìn thấy cảnh tượng này rồi.

Tiếng ho khan truyền tới.

Hồn Đế Sư gắng gượng cơ thể, sau đó dồn hết tất cả sức mạnh mà đứng lên.

"Thật là mạnh, đã như thế rồi còn có thể đứng lên, năng lực phòng thủ của bộ áo giáp này cũng khủng khiếp thật đấy."

Có rất nhiều thành viên của tộc Tinh Không đều kinh ngạc cảm thán.

Mặc dù không có tự mình trải nghiệm được.

Nhưng mà có thể cảm nhận được, sức mạnh trong cú đấm kia có bao nhiêu đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận