Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 667: Mày có thể thử xem (3)

Mày có thể thử xem (3)

Thiên Diện Yêu, Thiên Diện Yêu đến rồi.

Cửa trấn.

Những người dân cầm đủ loại vũ khí trong tay, sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía xa. Còn cư sĩ Vân Tường thì đứng phía trước người dân, trông có vẻ rất nghiêm túc. Nhưng đôi tay run rẩy, ánh mắt sợ hãi đủ để nói rõ, hiện tại ông ta rất sợ.

“Trưởng trấn đến rồi.”

“Chỉ cần có trưởng trấn ở đây, chúng ta sẽ được an toàn.”

“Không sai.”

Cư sĩ Vân Tường nghe những người dân này tin tưởng trưởng trấn như vậy, thì có cảm thấy nói không nên lời. Sao bọn họ có thể biết được Thiên Diện Yêu kinh khủng đến nhường nào. Đợi lát nữa nhìn thấy bản thể, các người sẽ biết, loại hoảng hốt đó là từ đâu mà ra.

Lâm Phàm vác công cụ làm ruộng, Thanh Liên đi bên cạnh.

Sắc mặt mọi người đều rất căng thẳng, chỉ có mình vẻ mặt Lâm Phàm là bình tĩnh, không nhìn ra bất kỳ sự lo lắng nào. Dường như đối với anh mà nói, mọi thứ đều chỉ là chuyện đơn giản mà thôi.

“Trưởng trấn Lâm, Thiên Diện Yêu đến rồi.” cư sĩ Vân Tường nói.

Lâm Phàm thản nhiên nói: “Ừm, tôi biết rồi. Tôi có thể cảm nhận được nó rất lợi hại, nhưng không phải là Yêu tôi muốn tìm.”

Cư sĩ Vân Tường biết Trưởng trấn Lâm hỏi dò là cái gì.

Yêu Chủ?

Cho dù ông ta có kiến thức rộng lớn, cũng chưa từng nghe thấy loại Yêu nào có tên Yêu Chủ này.

Đồng thời nghĩ trong lòng.

Trưởng trấn Lâm tìm Yêu Chủ rốt cuộc là muốn làm gì? Chẳng lẽ là có mối thù truyền kiếp gì sao? Đây là những khả năng ông ta nghĩ ra. Chỉ là tình huống cụ thể thế nào, thì không thể biết được.

Dần dần.

Bản thể thật của Thiên Diện Yêu xuất hiện trước mắt mọi người. Cơ thể cao lớn, vô cùng đáng sợ. Trên người có rất nhiều khuôn mặt với biểu cảm khác nhau, có dữ tợn, có căm phẫn, có oán hận, cũng có đau thương…

Rất nhanh.

Thiên Diện Yêu dừng lại bên ngoài trấn Thanh Dương, không hề động đậy. Dù là không có tiếng động nào, nhưng mà lại có một loại uy áp bao phủ trên người.

Cơ thể của cư sĩ Vân Tường run mạnh.

Ông ta thật sự sợ Thiên Diện Yêu.

Đã từng, khi chưa xảy ra xung đột với Thiên Diện Yêu, ông ta rất cẩn thận, tự cho rằng có thể giết chết Thiên Diện Yêu. Nhưng mà đến khi tự mình đánh, ông ta mới phát hiện, mọi thứ đều là do ông ta nghĩ quá nhiều.

Hiện giờ.

Không chỉ có một mình ông ta sợ.

Người dân cầm vũ khí trong tay, đều sợ hãi đến tái mét mặt mày, nuốt nước miếng, nghĩ trong lòng. Đây là thứ chúng ta có thể đối phó sao.

Một con Yêu cao lớn như ngọn núi nhỏ, khuôn mặt dày đặc, thật sự quá đáng sợ.

“Oa!”

Có tiếng con nít khóc.

Lâm Phàm quay đầu lại nhìn, mỉm cười đến chỗ đứa trẻ trước mặt, khẽ xoa đầu nó: “Có chú ở đây, đừng sợ, đến chỗ mẹ đi.”

Tình huống bình thường, mặc kệ ai đến vỗ về, sao có thể nói không sợ là không sợ được.

Chỉ là đứa trẻ nhìn nụ cười và ánh mặt của trưởng trấn, lập tức an lòng. Nghe lời Lâm Phàm, ngoan ngoãn chạy về chỗ cha mẹ.

Sau khi Lâm Phàm xử lý xong đứa trẻ sợ hãi, nhìn về phía Thiên Diện Yêu mà ai cũng rất sợ hãi, hỏi: “Xin chào, cho hỏi mày biết Yêu Chủ ở đâu không?”

Nháy mắt.

Có một luồng gió yêu âm u thổi đến. Luồng gió này sắc bén vô cùng, có thể cắt đứt những thứ cứng rắn nhất.

Cư sĩ Vân Tường kinh hãi. Ngay tại lúc ông ta chuẩn bị ra tay ngăn cản luồng gió yêu này, lại phát hiện, luồng gió yêu đó giống như bị một luồng sức mạnh thần bí nào đó ngăn cản lại, tan biến trong không khí, hoàn toàn biến mất trước mặt ông ta.

Ông ta kinh ngạc nhìn trưởng trấn Lâm.

Chỉ thấy trưởng trấn Lâm bình tĩnh đứng đó, không hề nhúc nhích, căn bản là không có ra tay, hoàn toàn không biết là làm như thế nào.

“Trưởng trấn lâm, cậu…” cư sĩ Vân Tường kinh ngạc hỏi.

Lâm Phàm mỉm cười phất tay, nói: “Không sao, có tôi ở đây, mọi thứ đều rất an toàn.”

Nếu là lúc trước.

Cư sĩ Vân Tường có lẽ sẽ có chút nghi ngờ, nhưng hiện tại, ông ta không hề nghi ngờ chút nào, cảm thấy điều anh nói đều là thật. Trưởng trấn Lâm thật sự không đơn giản như ông ta nghĩ.

Thiên Diện Yêu có chút kinh ngạc: “Loài người, cấp dưới của tao chính là do mày giết sao?”

“Cấp dưới của mày là ai?”

Thiên Diện Yêu nói: “Mày đang giỡn tao sao?”

Lâm Phàm lắc đầu, nói: “Tao thật sự không biết cấp dưới mà mày nói rốt cuộc là ai. Nhưng từ hơi thở trên người mày, tao có thể cảm nhận được, mày rất tà ác, mày đã giết rất nhiều người. Nơi này là nơi tao bảo vệ, nếu như hiện tại mày rời đi, tao có thể không tính toán với mày, bằng không mày sẽ bị tao đánh chết.”

Hiện trường rất yên tĩnh.

Đám Yêu theo Thiên Diện Yêu đến đều cười điên cuồng.

“Loài người ngu ngốc.”

“Đây là chuyện cười hài nhất bổn yêu từng nghe.”

Ngay cả Thiên Diện Yêu cũng bị lời nói của Lâm Phàm làm cho sửng sốt.

Sau đó chỉ thấy Thiên Diện Yêu chậm rãi khom nửa người dưới xuống, những khuôn mặt đáng sợ dựa gần đến chỗ Lâm Phàm, âm u nói: “Mày biết mày đang nói gì không?”

Mỗi khuôn mặt đều đang nói chuyện, giọng nói hỗn hợp lại với nhau, khiến người ta rét lạnh.

“Mày muốn tao đánh mày không?” Lâm Phàm nói.

Thiên Diện Yêu cười: “Mày có thể thử xem.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận