Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 862: Kẻ thù gặp nhau vô cùng đỏ mắt (2)

Kẻ thù gặp nhau vô cùng đỏ mắt (2)

Sao thằng khốn này lại xuất hiện chứ.

Một lúc lâu sau.

Hạ Khôn Vân vỗ về cảm xúc của Độc Nhãn Nam. Ông ta biết Độc Nhãn Nam là người sĩ diện, nên ông ta chủ động nhận sai, lúc nãy tôi nói sai rồi, anh hai rộng lượng hãy tha thứ cho thằng em này một lần.

Độc Nhãn Nam còn có thể nói gì nữa?

Ông đã nói đến mức độ này rồi, tôi tiếp tục gây rối với ông thì chẳng phải tôi trở thành người vô lý à.

Hạ Khôn Vân nói: “Lần này tôi và tiền bối Bạch Vân đến đây là để lấy phương pháp tu luyện mà các ông lấy được từ bên núi Trường Bạch lần trước. Nhưng tình hình của bên tổng bộ bây giờ không tốt lắm, thời gian này chúng tôi vẫn luôn điều tra ai là nội ứng, nhưng đáng tiếc vẫn không có thu hoạch gì nhiều.”

“Lúc tôi và tiền bối Bạch Vân ra ngoài, cứ luôn cảm thấy có người theo dõi chúng tôi. Sau đó chúng tôi vòng một vòng, ngụy trang thành người bình thường mới trốn khỏi sự theo dõi và đến được chỗ này.”

Độc Nhãn Nam nhíu mày: “Nghiêm trọng như vậy rồi sao?”

Lão kiếm thần Bạch Vân nói: “Không sai, việc tộc Tinh Không đến đây đã hoàn toàn làm rối loạn nhịp sống của người dân. Thời gian trước, không biết là ai đã tung tin nhảm trên diễn đàn xã hội rằng tộc Tinh Không đến là để huỷ diệt, nô dịch chúng ta, tạo thành sự khủng hoảng cho người, khiến tỉ lệ tội phạm tăng cao. Sau đó chúng tôi đã bắt được kẻ tung tin, biết được người đó là là vì đã lấy tiền của người khác nên mới đưa tin.”

“Không cần nghĩ nữa, chắc chắn là do hội Ám Ảnh làm. Chỉ là thành viên của hội Ám Ảnh xuất thần nhập quỷ, tạm thời vẫn chưa tìm được manh mối có ích.”

Độc Nhãn Nam nói: “Không cần để tâm, bây giờ tôi không hề có suy nghĩ gì về đám người gan nhỏ như chuột này. Trước mắt có hai việc tôi muốn biết nhất, đó là Tà Vật đi đâu rồi, và rốt cuộc tộc Tinh Không là sự tồn tại như thế nào.”

Ông ta đã suy nghĩ vấn đề này rất lâu.

Nhưng vẫn luôn không hiểu.

Ví dụ như những Tà Vật đó, con nào cũng rất tàn nhẫn, lúc trước thỉnh thoảng lại đến quấy nhiễu một trận, giống như vì để chứng minh sự tồn tại của mình với người khác vậy.

Nhưng bây giờ thì hay thật, biến mất không thấy tung tích, ai biết bọn chúng đi đâu rồi.

Nếu Si ở đây, chắc chắn sẽ nói với Độc Nhãn Nam, Tà Vật đều bị tôi gọi về hết rồi. Trước đây gây chuyện cho mọi người, là vì muốn các người cố gắng, còn việc xuất hiện một vài thương vong, đó cũng là chuyện rất bình thường, Tà Vật cũng phải ăn cơm mà.

Lão kiếm thần Bạch Vân lắc đầu.

Đây cũng là chuyện bọn họ muốn biết.

Nhưng vẫn không điều tra ra tin tức gì có ích.

Độc Nhãn Nam suy nghĩ một lúc rồi nói: “Các người đem về, có khi nào sẽ gặp nguy hiểm ở nửa đường không?”

“Đừng có miệng quạ đen như vậy được không. Tôi tự cho rằng mình đã đủ cẩn thận rồi, chắc sẽ không bị người khác tiếp cận đâu.” Hạ Khôn Vân nói.

Ông ta vẫn khá lo lắng về những chuyện nguy hiểm này.

Dù sao ông ta có con cái, vẫn còn muốn hưởng thụ hạnh phúc gia đình.

Độc Nhãn Nam bất lực nói: “Ở Hạ Đô cũng bị người khác theo dõi, các người tưởng thành phố Duyên Hải không có người của Hội Ám Ảnh theo dõi sao? Các người quan minh chính đại đi từ cửa vào, bọn họ có thể không phát hiện ra sao?”

“Với IQ của cậu, tôi cũng hiểu tại sao cậu chỉ có thể làm trợ lý mà không phải là lãnh đạo rồi, bởi vì cậu vẫn chưa đủ.”

Tìm cơ hội để nhạo báng một phen, việc này khá là phù hợp với tính cách của Độc Nhãn Nam.

Hạ Khôn Vân rất tức giận, nhưng không tranh cãi với Độc Nhãn Nam, quan trọng là không làm được: “Nếu không thì bảo Lâm Phàm đưa chúng tôi về đi.”

“Cậu xem Lâm Phàm của chúng tôi là công cụ sao, không thể nào. Hơn nữa gần đây thành phố Duyên Hải không yên bình lắm.” Độc Nhãn Nam trực tiếp từ chối, có nói thế nào cũng không thể để Lâm Phàm đi cùng bọn họ.

Ông ta biết Hạ Đô vẫn luôn nhớ đến Lâm Phàm.

Luôn muốn đào chân tường của ông ta.

Ông ta không thể để bọn họ có bất kỳ cơ hội nào.

Lão kiếm thần Bạch Vân nói: “Ừm, nói nghe có lý, bây giờ thành phố Duyên Hải đã trở thành nơi quan trọng, đúng là rất cần một cường giả trấn thủ, nếu không lỡ gặp chuyện thì sẽ rất phiền phức.”

Độc Nhãn Nam nói: “Tiền bối Bạch Vân, tôi sẽ sắp xếp đám người Vĩnh Tín, Lâm Đạo Minh đưa hai người về. Sức mạnh của bọn họ đã tăng lên rất nhiều, ngoại trừ gặp phải những cường giả tộc Tinh Không kia, nếu không cũng không có mấy người là đối thủ của bọn họ.”

Trong thời gian này, sức mạnh của mọi người đều được nâng cao.

Đặc biệt là sức mạnh của Lưu Hải Thiềm lại càng tăng vùn vụt, tiến bộ thần tốc, đến Độc Nhãn Nam cũng vô cùng kinh ngạc. Chẳng lẽ thiên phú của Độc Nhãn Nam tôi còn không bằng Lưu Hải Thiềm ông ta sao?

Dưới lầu.

Lúc Hạ Khôn Vân và lão kiếm thần Bạch Vân đi ngang qua Cây Bồ Đề thì lập tức bị thần vận của nó thu hút.

“Đây chính là Cây Bồ Đề mà các người có được ở núi Trường Sơn sao?”

Bọn họ đã xem livestream.

Lúc xem livestream đã khiến lòng bọn họ ngứa ngáy, vô cùng muốn đến hiện trường, nếu như họ có mặt thì cũng có thể có nhiều đồ tốt hơn.

Người của hội Ám Ảnh ẩn náu ở xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận