Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1215: Đến đây, chúng ta mở hội nghị!

Đến đây, chúng ta mở hội nghị!

Nhưng nó vẫn cố gắng duy trì như vậy.

Làm nội ứng sẽ giúp nội tâm trở nên mạnh mẽ hơn.

“Chào buổi sáng.” Lâm Phàm nhiệt tình chào hỏi bọn họ, dù sao cũng thường xuyên gặp mặt.

Mọi người cũng rất thân thiện chào hỏi lại Lâm Phàm.

Bọn họ đều là những người kiêu ngạo.

Gặp ai cũng có thể tỏ thái độ khó chịu, duy nhất với Lâm Phàm là không như vậy, có muốn tìm cơ hội hay không?

Nếu không theo ý Lâm Phàm, thì không biết được sẽ phát sinh những chuyện nghiêm trọng gì đâu.

“Ngồi đi.” Độc Nhãn Nam nói.

Lâm Phàm không có hứng thú đặc biệt với bất kỳ chuyện gì, nếu có ai nhờ anh giúp, anh sẽ vui vẻ đi giúp đỡ người đó.

Lúc này.

Kim Hòa Lị đi đến, liếc nhìn Lâm Phàm, chủ động mỉm cười gật đầu với Lâm Phàm, Lâm Phàm cũng mỉm cười đáp lại, mọi người trong phòng nhìn nhau.

Kim Hòa Lị cuồng công việc kia rất ít khi chủ động như vậy.

Xem ra chuyện này có chút vấn đề.

Lúc này Kim Hòa Lị chủ trì cuộc họp, Độc Nhãn Nam thân là người đứng đầu, theo quy tắc ngồi ở vị trí chủ trì, có nhiệm vụ tổng kết lại cuộc họp.

Máy chiếu mở ra, hình ảnh hiện lên, Kim Hòa Lị chậm rãi mở miệng.

“Sau khi xuất hiện động đất trên toàn cầu, từ các cơ quan điều tra thu được kết quả, địa thế phát sinh thay đổi, các di tích cổ nổi tiếng đều có biến hóa, căn cứ theo tin tức được cung cấp từ một người bí ẩn thì chuyện này là do địa thế sống lại, trời đất thay đổi, muốn mở ra một thời đại mới.”

“Tộc Tinh Không đều lần lượt rời khỏi liên minh Cao Viện, bắt đầu hành động.”

“Thực ra từ rất lâu trước kia, chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội, nên lần này nhất định không được bỏ qua, nếu không sẽ gây ra ảnh hưởng rất xấu đến loài người chúng ta.”

Dĩ nhiên.

Kim Hòa Lị nói những lời này chẳng có nghĩa gì cả.

Kim Hòa Lị không quan tâm Lâm Phàm, đối với thực lực của Lâm Phàm mà nói, cho dù có bỏ qua cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng là một người đàn ông mạnh mẽ, không nên chỉ dựa vào người khác, cần phải cùng nhau cố gắng, đây chính là tinh thần đoàn kết.“Cô nói rất đúng.” Độc Nhãn Nam đặc biệt đồng ý.

Xem ra nói rất hay.

Bây giờ, người khó chịu nhất chắc chắn là Lâm Đạo Minh và y gia cường giả vô danh.

Cách để Lâm Đạo Minh mạnh hơn chính là lấy một thứ gì đó từ trên người Nhân Sâm, ví dụ chất thải hay gì đó cũng được, đáng tiếc là số lượng quá ít, ai mà biết cơ hội lần sau khi nào mới tới.

Mao Sơn vô cùng thê thảm.

Cho đến nay, từ những ngọn núi và di tích lịch sử nổi tiếng đó, có đào ra được một quyển sách cổ nào có liên quan đến Mao Sơn bọn họ hay không?

Không hề.

Một quyển cũng không có.

Đây là bị ông trời chán ghét hay sao?

A!

Lúc Lâm Đạo Minh đang than thở, ông ta cảm thấy có cặp mắt đang nhìn mình, tìm kiếm ánh mắt đó, hóa ra là của cụ bà Y gia.

Nụ cười thiếu mất cái răng cửa lộ ra.

Đột nhiên nghĩ lại.

Bà còn thê thảm hơn ông ta.

Bốn Cao Viện lớn.

Đều từng rất hưng thịnh.

Nhưng trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, Y gia Cao Viện trực tiếp xuống dốc, già nua thê thảm, so với ông ta còn thảm hại hơn, ít nhất ông ta còn có thể thường xuyên thưởng thức đồ bổ của Nhân Sâm.

Mà bà... Chỉ có thể giương mắt nhìn.

“Tôi nghĩ lần này Y gia của bà có thể vùng dậy.” Lâm Đạo Minh nhẹ nhàng an ủi, không có ý gì khác, chỉ thấy bà rất đáng thương, đến giờ vẫn chưa có tiếng nói, tuy ông ta cũng đáng thương, nhưng ít nhất vẫn may mắn có thể nếm được chút đồ Nhân Sâm để lại.

Con người phải có chừng mực.

Cụ bà thở dài gật đầu hỏi: “Sao ông khẳng định được là có thể vùng lên?”

“Tôi đoán vậy.” Lâm Đạo Minh nói.

“Nếu sai thì sao?”

Gặp phải vấn đề này, Lâm Đạo Minh rơi vào trầm tư, một lúc sau mới nói: “Tôi có quen biết với viện trưởng của một số bệnh viện, có thể giới thiệu đệ tử Y gia Cao viện của bà đến cùng làm việc.”

Cụ bà: “...”

Khụ khụ!

Độc Nhãn Nam nhẹ giọng ho khan, lãnh đạo kết thúc buổi diễn thuyết cũng cần có công tác chuẩn bị kỹ lưỡng, giống như chỉ có nói ra những lời này thì mới tạo ra được vẻ uy nghiệm.

“Vừa rồi bộ trưởng Kim cũng đã nói rất rõ ràng, tình huống xảy ra trước mắt chúng ta thật sự rất cấp bách, cơ hội không thường xuyên xuất hiện, có được cơ hội như thế này, chúng ta phải nắm lấy, nếu không thì hối hận cũng không kịp.”

Ông ta nhấn mạnh rõ ràng, an toàn hiện giờ của bọn họ, dựa hết vào Lâm Phàm, dù có nói như vậy cũng không có vấn đề gì, nhưng tầm nhìn không nên thiển cận như thế, tốt hơn hết vẫn nên dựa vào bản thân mình.

Bây giờ hưng thịnh nhất chính là Phật gia Cao Viện.

Ở đó có rất nhiều sách cổ.

Là nơi có thể mở ra con đường tu hành.

Ngay sau đó... Chính là Đạo gia.

Lưu Hải Thiềm thông hiểu được không ít điều từ Cây Bồ Đề, tất cả đều sắp xếp lại thành bộ sưu tập, mở rộng tại Đạo gia Cao Viện.

Mao Sơn và Y gia vẫn còn điểm chưa tốt.

Nhất là Y gia.

Gần như là nơi vô dụng nhất.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, Y gia Cao Viện sẽ hoàn toàn bị giải tán, nhưng không thể bị giải tán được, ngày đó để thành lập Y gia Cao Viện mà tốn không biết bao công sức, không biết bao nhiêu máu tươi của các tiền bối, nếu nói muốn giải tán, thì Từ Chính Dương chính là tội nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận