Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 754: Giống như có người đang vuốt ve tôi

Giống như có người đang vuốt ve tôi

Những người có mặt ở đây đều nhìn ra được con rắn này không tầm thường, có trí thông minh, là một sinh vật thật thần kỳ. Nếu như người bình thường gặp được thì họ tuyệt đối sẽ giữ làm của riêng.

Chiếm lấy hoặc nghiên cứu.

Thì đều rất có giá trị.

“Con rắn này quá kỳ lạ!” Ngô Thắng nhắc nhở.

Anh ta không có ý gì khác mà chỉ muốn cho Lâm Phàm biết con rắn này không tồi, nếu giữ lại thì được chứ thả đi thì hơi đáng tiếc. Lâm Phàm có thể suy nghĩ kỹ càng, đừng tốt bụng như vậy.

“Đúng vậy, tôi cảm thấy con rắn này rất lễ phép.” Lâm Phàm nói.

Hoàn toàn không hiểu ý của Ngô Thắng.

Ngô Thắng không biết làm sao, giống như là đàn gảy tai trâu, cho nên anh ta không nói gì nữa mà để đối phương muốn làm gì thì làm.

Lâm Phàm ngồi xổm, thả Kim Xà xuống mặt đất, sau đó vuốt ve đầu nó rồi nói: “Đi nhanh đi! Lần sau nếu có muốn đi ra thì phải nói, nếu không sẽ rất nguy hiểm, ngươi biết không?”

n cần dạy dỗ, như là giáo viên đang giáo dục học sinh vậy.

Kim Xà không nghĩ gì cả, vừa rơi xuống đất thì nó đã lao đi như mũi tên.

Tạm biệt…

Chạy quá nhanh khiến người khác không kịp phản ứng.

Lâm Phàm nhìn bộ dáng hoang mang rối loạn của Kim Xà, anh lập tức cười ra tiếng, quá vội vàng, có đáng sợ như thế sao?

Nhóm fan trong phòng livestream vô cùng tiếc nuối.

Cảm thấy thần tượng đã lỡ mất của quý trời cho, nhìn là biết con Kim Xà vừa rồi là thứ tốt.

“Cần mua con Kim Xà kia, ra giá bao nhiêu cũng được!”

Lúc này, phòng livestream giống như là thương trường, người có tiền mà không có thực lực thì chỉ có thể phát huy năng lực của đồng tiền, khiến người có thực lực làm việc cho bọn họ.

Nhưng mà xác suất thu đồ vật như thế này cực thấp.

Giống như tình huống ngay lúc này, những cường giả ở núi Trường Bạch, có ai sẽ ra sức vì tiền chứ?

Cho dù có người bán mạng vì đồng tiền thì… so với thực lực của kim xà, e là sẽ trở thành đồ ăn của nó.

Lúc này.

Tộc Lão chỉ có chút tiếc nuối mà thôi.

Chứ cũng không nói gì nữa.

Mục tiêu của bọn họ là vật quý bên trong di tích cổ. Cho nên với những thứ khác thường ở bên ngoài như thế này, nếu tiện tay thì cầm, nếu không tiện tay thì cũng nên buông bỏ.

Bọn họ tiếp tục đi.

Lâm Phàm dừng bước rồi nhìn lên vách đá cách đó không xa. Vách đá gập ghềnh, cũng không thấy chỗ nào khác thường nhưng lại hấp dẫn ánh mắt của Lâm Phàm, làm anh đứng lại thật lâu.

“Làm sao vậy?” Ngô Thắng hỏi.

Anh ta không biết Lâm Phàm gặp phải chuyện gì mà đang đi thì đột nhiên dừng lại.

Lâm Phàm chỉ vào vách đá ở phía xa, nói: “Đã từng có một vị cường giả đi ngang qua nơi đó, tôi có thể cảm nhận được hơi thở còn sót lại của người đó, rất mạnh, là người mạnh nhất mà tôi gặp được từ trước đến giờ.”

Ngô Thắng hơi ngẩn ra, không hiểu rốt cuộc Lâm Phàm muốn nói gì.

Cảm thấy có chút là lạ.

Nhưng mà anh ta không biết lạ ở đâu.

“Đã bao lâu?” Tộc Lão hỏi.

Ông ta im lặng suy nghĩ, nhớ đến một số chuyện nào đó. Như là đã từng có cường giả chân chính, khi đi ngang qua một địa điểm thì có thể cảm nhận được lúc trước có cường giả đi qua hay không.

Hơi thở của cường giả rất diệu kỳ.

Không giống với những người bình thường.

Người đi nhà trống là chuyện bình thường, nhưng với cường giả, ngay cả khi rời đi thì hơi thở vẫn còn ở đó rất lâu.

Lâm Phàm nói: “Lâu lắm rồi.”

“À!” Tộc Lão nghĩ đến một khả năng, đó chính là thời kỳ cổ xưa có cường giả đi ngang qua nơi đây rồi dừng lại ở chỗ này, cho nên mới xảy ra tình huống này.

Còn bây giờ….

Ông ta không tin có cường giả đã tới.

Nếu nói đến cường giả, thì tất nhiên là cường giả từ Tinh Không như bọn họ.

“Đi tiếp thôi!” Độc Nhãn Nam nhắc nhở. Ông ta quan sát livestream của Tôn Hiểu thì nhận ra vấn đề có chút nghiêm trọng. Có rất nhiều người chơi đều đang đoán xem đây là ở chỗ nào của núi Trường Bạch, thật đúng là bị vài người đoán trúng.

E là lúc này đã có người đi đến đây.

Cường giả của các quốc gia.

Cường giả Tinh Không.

Quá nhiều, thật sự là quá nhiều!

Tuy rằng những người này không thể gây hại cho bọn họ, nhưng mà rất phiền toái.

Rốt cuộc thì Tôn Hiểu cũng thỏa mãn.

Có thể đi theo thần tượng livestream một cách thật an toàn, hơn nữa không ai cho anh ta livestream ở những nơi quan trọng như thế này cả, chỉ có thần tượng là cho phép làm anh ta cảm động đến nỗi muốn khóc.

Dọc theo đường đi.

Lâm Phàm trò chuyện cùng Tiểu Bảo, chỉ vào phong cảnh xung quanh, vừa nói vừa cười chứ không xem nơi này như là một chỗ nguy hiểm, không hề có chút khẩn trương nào như Ngô Thắng và mấy người còn lại.

Còn những vệ sĩ đi theo Tiểu Bảo thì cảnh giác quan sát tình huống xung quanh.

Bọn họ cảm thấy rất áp lực.

Gặp phải vị chủ nhân thích mạo hiểm này, bọn họ chỉ có thể dùng vũ khí nóng để chống lại những kẻ mà bọn họ không dám động vào.

Cũng may bạn của cậu chủ đáng tin.

Tạm thời có thể làm dịu trái tim đang đập liên hồi của bọn họ.

Ở nơi xa.

Một đám người khoác áo ngụy trang xuyên qua rừng rậm.

Bọn họ đều là lính đánh thuê được trang bị đầy đủ, đến nơi này để tìm kiếm vật quý. Thứ này có thể làm người bình thường bỏ qua giai đoạn tu luyện khổ sở mà trở thành cao thủ, cũng không biết lại có bao nhiêu người muốn có được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận