Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 605: Chị họ, để em đến thay chị

‘Con trai nhà giàu mất trí nhớ phải lưu lạc đầu đường, được người tốt bụng chăm sóc trong ba năm, sau khi tìm được, nhà giàu trả thù lao nghìn tỉ.’

"Chuyện này..."

Chu Hổ nhìn thấy tin tức này, hít sâu một hơi lạnh.

"Đại ca, anh có cảm thấy dáng vẻ thằng nhóc kia rất đẹp trai không?"

"Có."

"Vậy anh có phát hiện thằng nhóc kia trắng trẻo, vừa nhìn là biết không giống người bình thường, lại còn có phong độ, tôi nghĩ nhất định là con trai nhà quyền thế."

"Đúng vậy nhỉ."

"Theo suy đoán của tôi, thân thế địa vị của anh ta nhất định là không đơn giản, chẳng qua lúc này anh ta đang mất trí nhớ, chỉ cần chúng ta vẫn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với anh ta đến lúc anh ta nhớ lại, thù lao sau này chúng ta sẽ nhận được chắc chắn là một con số trên trời."

"Đúng rồi."

Chu Hổ vui mừng quá đỗi, đạp mạnh chân ga, dồn sức đánh tay lái, lập tức quay lại đường cũ.

"Cách Cách Vu, mày thông minh đấy, chuyện như thế này mà mày cũng có thể nhìn ra được, ngày mai tao sẽ bớt ăn một phần cơm hộp, cho mày thêm hai cái đùi gà." Vương Nhị Đản vỗ vai Cách Cách Vu nói.

Đúng là cứu tinh!

Cách Cách Vu chính là cứu tinh của bọn họ.

Bên trong căn phòng cho thuê cũ nát.

Người đàn ông đẹp trai khí khái hào hùng mơ mơ hồ hồ ngồi ở đó, phối hợp với cổ trang mặc trên người cực kì nổi bật, làm cho người ta có một loại cảm giác phong độ phi thường.

"Đại ca, anh ta không nhớ tên của mình, chúng ta xưng hô như thế vào với anh ta?"

"Nghĩ một cái tên đi."

"Tên như thế nào thì hay?"

"Cậu là sinh viên, những chuyện liên quan đến văn chương chữ nghĩa giao cho cậu đi."

"Đại ca tên là Chu Hổ, tôi là Nhị Đản, tinh tinh thì gọi là Cách Cách Vu, anh ta là do chúng ta cùng nhau phát hiện, sau này chúng ta đều có công lao, chi bằng… gọi là Hổ Đản Vu."

"Tên rất hay."

Chu Hổ nhìn Nhị Đản rất là tán thưởng, người đọc sách quả nhiên khác biệt, có tri thức, có ý nghĩa.

Ngày mười bốn tháng sáu!

Hạ Đô.

“Người ở thành phố này sao có thể yếu đuối như thế?”

Sau khi Ngô Thắng rời khỏi căn cứ nghiên cứu của nước Tinh Thiêu, đã đến thủ đô của Long Quốc, anh ta mặc đồ cổ trang, thu hút ánh nhìn của người đi đường. Dù sao thì thực sự có quá ít người mặc, hơn nữa khí chất còn xuất chúng như vậy, giống như tiên giáng trần.

Đẹp trai!

Thực sự quá đẹp trai.

Rất nhiều cô gái giống như gặp được bạch mã hoàng tử, vẻ mặt ửng hồng. Đối với bọn họ mà nói, người đẹp trai đúng là có sức quyến rũ, có thể khơi ra kích thích nguyên thủy nhất trong sâu thẳm trái tim bọn họ.

Ví dụ…

Ha ha!

“Anh đẹp trai, có thể kết bạn không?”

Một cô gái mập tự tin nhất, nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai như bước ra từ trong tranh thì đã hoàn toàn thôi thúc sự dũng cảm trong lòng cô ta, cái gì cũng đừng nói, cái gì cũng đừng hỏi.

Nhất định phải hỏi.

Chính là kiểu rất thèm muốn cơ thể của đối phương.

Nếu như có thể có được cơ thể đối phương, cô ta có thể thề với trời, bằng lòng giảm hai mươi lăm kg.

Cô gái mập đang mong đợi.

Một vài cô gái thời thượng ở xung quanh, khịt mũi khinh bỉ cô gái mập không tự mình biết mình, cũng không nhìn xem dáng vẻ của bản thân như vậy mà cũng dám đi quyến rũ một người đàn ông đẹp trai như thế.

Những cô gái xinh đẹp như chúng tôi, nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai như vậy cũng không dám đến bắt chuyện.

Dựa vào cô?

Ngô Thắng bị cô gái mập trước mặt làm cho sửng sốt, không ngờ lại có một cô gái đặc biệt như vậy. Ở chỗ của anh ta, con gái chỉ luôn có một dáng vẻ, nhìn mãi cũng chán, nhưng cô gái mập ở trước mặt đã cho anh ta một cảm giác hoàn toàn khác.

Đồng thời cũng không ngờ, con gái ở đây lại chủ động như vậy.

Đều đang dùng ánh mắt trần trụi nhìn anh.

Cô gái đáng thương bị dục vọng chiếm giữ tốt hơn nhiều so với mấy cô gái giả vờ dè dặt bên kia, có chút thú vị.

“Được chứ.”

Ngô Thắng mỉm cười nói. Giọng nói vô cùng quyến rũ khiến cho lỗ tai cô gái mập muốn mang thai, bây giờ anh ta không quen với cuộc sống con người, tùy tiện hành động có thể dẫn đến hàng loạt phản ứng.

Mặc dù anh ta không sợ hãi.

Nhưng không muốn gây ra quá nhiều phiền phức.

“Hả?”

Cô gái mập đã chuẩn bị sẵn bị từ chối, một anh đẹp trai như vậy, làm gì có chuyện cô ta có thể quyến rũ được, lấy hết can đảm là muốn thử vận may, cũng có lẽ người ta thích con gái mập như cô ta.

Chỉ là khả năng này cực kì nhỏ.

Nhưng không ngờ…

Vậy mà đối phương thực sự đồng ý.

“Rất ngạc nhiên sao?”

Ngô Thắng mỉm cười, cô gái mập đối diện với nụ cười như vậy, khuôn mặt ửng hồng. Nụ cười quá đẹp, nhìn một cái là khiến toàn thân tê dại.

Những cô gái ngồi đợi ở xung quanh để xem trò cười của cô gái mập, sửng sốt nhìn cảnh tượng trước mắt.

Mẹ kiếp, thế mà cũng được.

Có người vô cùng hối hận.

Mặt hàng như thế này mà lại được anh đẹp trai nhìn trúng. Nếu như lúc nãy, bọn họ chủ động một chút, chắc chắn bọn họ sẽ được anh đẹp trai thích.

Rất nhanh.

“Ừ, thực sự rất ngạc nhiên, tôi có thể mời anh uống cafe không?”

Cô gái mập đứng ngồi không yên, vô cùng mong chờ, cảm thấy nữ thần may mắn đang che chở cho mình. Bởi vì vấn đề về ngoại hình, cô ta rất nhiều lần đã bị đối xử không công bằng, không phải cô ta không muốn giảm cân, mà là trước đây bị bệnh, uống thuốc rồi thành ra như vậy.

Ngô Thắng lẩm bẩm trong lòng, café là cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận