Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 955: Các ngươi có ý gì? (3)

Các ngươi có ý gì? (3)

Hàn Yên rất bình tĩnh kéo Hàn Tiểu Tiểu qua, đứng ở đằng xa, đề phòng hai người kia nhìn thấy.

"Đừng trốn nữa, mắt không mù, nhìn thấy các ngươi rồi." Địa Thánh liếc thấy hai mỹ nữ xinh đẹp duyên dáng, một lớn một nhỏ kia không phải chính là hai người mà bọn họ đang tìm kiếm đó sao.

Máu nóng trong người Hàn Yên biến thành lạnh buốt, cho dù hiện giờ ở Lâm phủ còn có tác dụng gì, có hai người này xuất hiện, đây căn bản không ai có thể đối phó bọn họ được.

"Tỷ..." Hàn Tiểu Tiểu thấy sắc mặt của tỷ tỷ trắng bệch, trên gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng.

Hàn Yên cầm lấy tay của Tiểu Tiểu, khẽ nói: "Nhớ kỹ, đợi lát nữa bất kể xảy ra chuyện gì cũng không được hoảng sợ, càng không cần phải sợ, chạy một mạch đi thật xa, không được quay đầu lại."

Khi Hàn Tiểu Tiểu muốn nói điều gì đó thì ánh mắt của Hàn Yên trở nên đáng sợ nhìn Tiểu Tiểu, sợ tới mức khiến nàng ta không biết nên nói gì.

Lâm Phàm mỉm cười, rất nhiệt tình nói: "Hoan nghênh hai vị tới, các vị là ai, lại muốn tìm ai?"

Thiên Thánh nói: "Chúng ta đi tìm ngươi, cũng tìm hai nàng kia, thật sự rất khó giấu, quả thật chúng ta đã không ngờ sẽ ẩn náu ở đây, tìm các ngươi đã sáu năm rồi, nào ngờ thật sự trốn ở nơi này."

"Còn ngươi nữa, thật to gan, ngươi dám thu giữ người mà hoàng triều muốn bắt, ngươi đang tự tìm đường chết cho chính mình đây mà."

Địa Thánh nhìn Thiên Thánh, đã không muốn nói thêm gì nữa.

Tu luyện đến choáng váng rồi à.

"Ngươi đừng nói gì cả, để ta." Địa Thánh đứng ra, trực tiếp ngăn cản lại hành vi ngu xuẩn của Thiên Thánh, có những chuyện nói lời hung ác cũng vô dụng.

Thiên Thánh liếc mắt nhìn Địa Thánh.

Đâu biết được hắn đang nghĩ gì.

Nếu đã tìm được rồi, còn nói cái gì nữa, hai người cùng liên thủ có thể có vấn đề gì, trực tiếp bắt về là được.

Địa Thánh ôm quyền nói: "Lâm gia các ngươi là thế gia tiền triều, nhận được ân điển ẩn cư nơi đây, vốn nên thiên ân vạn tạ, không tham gia vào bất cứ chuyện gì, hiện giờ chỉ cần giao hai người kia ra đây, đồng thời giao thứ đồ mà bọn ta cần ra đây, để chúng ta trở về báo cáo kết quả, việc này sẽ không có liên quan gì đến Lâm gia các ngươi, nếu không hậu quả thế nào các ngươi sẽ biết được."

"Võ giả có thể đấu với trời, đấu với đất, nhưng không thể đấu lại được thánh thượng, một khi thiên quân vạn mã đạp núi mà đến, ngươi cho rằng ngươi có thể chống lại được sao?"

"Tạm thời không nói đến những điều này, chỉ riêng môn phái giang hồ, có môn phái nào không chịu sự quản lý của hoàng triều, một khi đã hạ lệnh, môn phái đều xuất hiện, Lâm phủ Tử Sơn nho nhỏ này của ngươi sợ là không ngăn cản được đi."

Địa Thánh nói rất có lý.

Cho dù ngươi có suy nghĩ riêng thì cũng phải xem có năng lực kia hay không.

Khi nãy lời Thiên Thánh nói có chút bá đạo, rõ ràng chính là muốn chọc giận đối phương, từ đó xảy ra xung đột, cho dù người ta có muốn nhượng bộ, nhưng mà ngươi nói bá đạo như vậy, thể diện còn để vào đâu.

Chắc chắn sẽ liều mạng với ngươi.

Hàn Yên trợn trắng mắt, nàng ta sẽ không cho rằng Lâm Phàm sẽ vì các nàng mà chôn vùi tất cả, nhưng ngọc bội đã đưa cho Lâm Phàm rồi, chỉ xem Lâm Phàm có bỏ được hay không thôi.

Lâm Phàm nghi hoặc nhìn đối phương, "Tôi rất khó hiểu lời ông nói có ý gì, tại sao tôi phải giao các cô ấy cho ông, Tiểu Tiểu là bạn của tôi, tôi nhìn cô ấy lớn lên, ý của các ông chính là muốn bắt nạt bạn của tôi sao?"

Không phải có thể hiểu được.

Cho nên muốn lên tiếng hỏi cho rõ rốt cuộc là có ý gì.

Địa Thánh vừa muốn lên tiếng, đã bị Thiên Thánh tranh trước. Đối với Thiên Thánh mà nói, cứ mãi nhìn Địa Thánh giả vờ là hành vi khó có thể dễ dàng tha thứ. Hắn ta và Địa Thánh đều là Nhị Thánh Thiên Địa, dựa vào đâu là ngươi chủ động nói chuyện, còn ta không có một chút địa vị nào?

Không dễ dàng tha thứ nhất cho loại hành vi này.

"Đúng vậy, các nàng là người hoàng triều muốn bắt, thân là dư nghiệt tiền triều, ngươi muốn bao che sao?" Thiên Thánh thể hiện khí phách, sự sắc bén trên người bạo phát.

Lâm Phàm nói: "Bắt bạn của tôi, tôi sẽ không cho phép, các người có thể nói ra yêu cầu khác không?"

Thiên Thánh vừa muốn lên tiếng, Địa Thánh đã trực tiếp không cho hắn cơ hội. Đáng chết, không biết nói chuyện th́ đừng có nói chuyện.

"Ngươi rốt cuộc có ý tứ ǵì?" Địa Thánh cảm thấy h́nh như Lâm Phàm đang giống như chơi đùa với bọn họ, đến lúc này vẫn không hiểu rơ tình huống như thế nào sao?

Lâm Phàm lạnh lùng nói: "Các người có ý ǵì?"

Người tu hành kiếm đạo, tính cách cũng không giống với người b́nh thường, theo lư trái tim đều lặng như nước, sóng nước không dao động, khi bạo phát, kiếm đạo như cầu vồng, chém trời diệt đất, không ǵ không phá vơ được.

Nhưng tính cách của Thiên Thánh lại rất hấp tấp.

Tu hành kiếm đạo cùng hắn rất khó phối hợp.

Ngược lại Địa Thánh tu hành quyền đạo lại rất chững chạc, chiếu theo tình huống thông thường mà nói, người theo quyền đạo tính cách thường rất nóng nảy, giống như núi lửa phun trào vậy, hơi động một chút là có thể dùng xu thế sét đánh hoàn toàn bạo phát.

Thiên Thánh tức giận nói: "Ý rất rõ ràng, chính là giao hai người kia ra đây."

"Không giao." Lâm Phàm nói.

Giọng điệu rất dứt khoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận