Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 668: Chu di cửu tộc

Chu di cửu tộc

Yêu ngàn mặt chưa từng gặp nhân loại nào ngang ngược như vậy.

Trong kiếp yêu quái của nó, nó đã từng nuốt rất nhiều con người, có kẻ yếu, có cường giả, chỉ cần là con người bị nó nuốt mất, mặt của kẻ đó sẽ xuất hiện trên người của nó.

Nhân loại gọi nó là yêu ngàn mặt.

Nhưng nó cũng không thích danh hiệu như vậy, nó thích được gọi là yêu vạn mặt.

Lúc này, dựa sát gần như vậy.

Trái tim của lão cư sĩ Vân Tường rất sợ hãi, đối mặt với loại yêu quái siêu cấp lớn này, trái tim hắn rất sợ hãi, nếu không nhìn lầm, gương mặt mà yêu ngàn mặt dùng ghé sát bọn họ hình như là một trong những lão tiền bối đức cao vọng trọng trong giới trừ yêu mười năm trước, thực lực người đó rất mạnh, chém vô số yêu quái, được người đời gọi là tôn giả.

Sau đó vị tôn giả kia nói muốn đi loại bỏ một con yêu lớn đã làm nhiều việc ác.

Sau đó cũng chưa từng xuất hiện lại nữa.

Hóa ra con yêu quái mà vị tôn giả kia muốn chém giết chính là yêu ngàn mặt, nhưng đã bị yêu ngàn mặt nuốt mất.

Đáng tiếc!

Thật đáng tiếc mà!

"Đến đây."

Gương mặt của yêu ngàn mặt nhắm ngay Lâm Phàm, thân hình cao lớn, nếu không cúi người thì Lâm Phàm ở trước mặt nó bé nhỏ giống như kích cỡ một con kiến, không có bản lĩnh gì.

Mà âm thanh của nó lúc này giống như tràn ngập sự cám dỗ.

Đánh ta đi, đã nói là đánh ta rồi đấy.

Bản lĩnh của yêu ngàn mặt chính là cám dỗ sự tuyệt vọng của con mồi, khi bọn họ ở trong sự tuyệt vọng, nuốt trọn con mồi, hương vị kia quả thật quá mỹ diệu.

"Được rồi, khí tức của mày thực sự khiến người ta buồn nôn, còn dọa sợ bạn nhỏ nữa."

Lâm Phàm nắm chặt nắm đấm, giơ tay lên, cánh tay nghiêng về phía sau, tiếp theo đó đánh một quyền tới hướng yêu ngàn mặt, nhìn như một quyền bình thường không có bất cứ gì kỳ lạ, nhưng lại ẩn chứa luồng sức mạnh khủng bố nào đó.

Yêu ngàn mặt bình tĩnh khinh thường Lâm Phàm, nhưng rất nhanh, nó liền phát hiện ra tình huống không đúng, chính là đối với nó mà nói tất cả đã không còn kịp nữa rồi.

Thậm chí đến cả phản ứng cũng không có.

Ầm ầm!

Một quyền nổ tung.

Máu thịt bay tứ tung, bắn tung tóe khắp mặt đất, quyền kình xuyên qua đám yêu quái phía sau vẫn chưa tiêu tan, trực tiếp hình thành một tia sáng trắng xuyên qua, lưu lại trên mặt đất một cái hào rộng rất sâu, liếc mắt một cái không nhìn thấy điểm cuối.

Hiện trường im lặng.

Vẻ mặt của mọi người có vẻ vô cùng khoa trương, trợn mắt há hốc mồm cũng khó có thể hình dung.

Lão cư sĩ Vân Tường đã hoàn toàn dại ra, một màn trước mắt đối với hắn mà nói giống như một giấc mơ, thậm chí cho dù là lúc này dùng chính mắt thường chứng kiến cũng có chút khó mà tin được.

Mãi cho đến khi...

"Đã nói rồi, rời đi thì tao sẽ không làm gì mày cả." Lâm Phàm nói.

Anh đã biết yêu ngàn mặt rất tà ác, giống như cảnh tượng trong mơ trước kia của anh, nơi đó xuất hiện rất nhiều tên rất tà ác, không hề thân thiện với con người, cho nên gặp được bọn chúng, anh chắc chắn sẽ tiêu diệt chúng nó, tuyệt đối sẽ không nương tay.

Rất nhanh.

Phản ứng đầu tiên chính là yêu quái.

"Yêu ngàn mặt đã chết, chúng ta mau chạy đi."

"Sao có thể có con người khủng bố như vậy, thật đáng sợ."

"Chạy đi!"

Đám yêu quái đó đi theo yêu ngàn mặt tới, hiện giờ yêu ngàn mặt đã bị đánh chết, chúng nó sao còn có thể làm nên sóng gió gì, căn bản không dám ở lại đây, chạy tản đi bốn hướng.

Lâm Phàm không ngăn cản đám yêu quái chạy trốn.

Ừ!

Chỉ cần chạy trốn là được, không tiếp tục mang tai họa đến cho trấn Thanh Dương, nơi này là nơi anh bảo vệ, tuyệt đối sẽ không để cho bất cứ con yêu quái nào tới phá đi.

Đám dân chúng phản ứng lại, hoan hô sôi trào.

"Trưởng thôn muôn năm."

"Trưởng thôn lợi hại nhất."

"Chỉ cần trấn Thanh Dương chúng ta có trưởng thôn ở đây thì mãi mãi là nơi an toàn nhất."

"Không sai."

Đám dân chúng khó có thể hiểu được yêu ngàn mặt khủng bố tới mức nào, nhiều nhất chỉ cảm thấy yêu ngàn mặt rất ghê tởm, dáng vẻ thật hung ác, làm sao biết rõ được sự lợi hại đến mức độ như lão cư sĩ Vân Tường.

Phản ứng cuối cùng được chính là lão cư sĩ Vân Tường.

"Hóa ra là như vậy..."

Hắn ngây người nhìn Lâm Phàm, sự khủng bố khó có thể tưởng tượng được.

Đó chính là yêu ngàn mặt đấy.

Vô cùng lớn đấy.

Phạm vi này do đối phương quản lý, người trừ yêu khi gặp phải loại yêu quái siêu cấp lớn này, một phần chỉ có chạy trối chết, hắn nghĩ tới kết tinh bên trong cơ thể của yêu ngàn mặt, cẩn thận tìm kiếm, rất nhanh liền nhìn thấy một tinh thể tỏa ra ánh sáng.

Lão cư sĩ Vân Tường vội vàng nhặt lên.

Nhìn thấy miếng tinh thể này, vẻ mặt tham lam, đây là điều mà bất cứ ai cũng đều tha thiết mong ước, hắn có nghĩ tới việc lén lút giấu đi, sau đó lập tức rời khỏi nơi này, chỉ là sau khi suy nghĩ một lúc.

Hắn đi tới trước mặt Lâm Phàm, nói, "Trưởng thôn Lâm, mảnh tinh thể này là thứ tốt nhất của yêu ngàn mặt, có thể tăng cường thực lực của bản thân, vật phẩm này là của ngài rồi."

Lòng tham nhanh chóng vỡ tan, trở thành lời nhắn nhủ chân thành.

Lâm Phàm không có một chút hứng thú nào đối với thứ này, con yêu quái quá yếu, có thể có gì đáng để ý tới, chỉ nhìn thoáng qua lão cư sĩ Vân Tường một cái, chậm rãi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận