Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1241: Lâm Phàm: Nể mặt tôi đi. Nhân vật phản diện: Mặt mũi ngươi đáng mấy đồng. (2)

Lâm Phàm: Nể mặt tôi đi. Nhân vật phản diện: Mặt mũi ngươi đáng mấy đồng. (2)

Hô hấp của rồng có chút ngưng trọng, nó biết đối phương nói đúng, một khi bọn họ rời khỏi, e là tộc lớn ngoài vũ trụ sẽ đồng loạt ra tay, cho dù nó dùng bảo bối như bảo tháp cũng chưa chắc có thể hàng được những cường giả trong tộc lớn ngoài vũ trụ này.

“Ngươi muốn gì?”

Độc Nhãn Nam mỉm cười, nhưng lại nhanh chóng giảm bớt ý cười, nào có thể để lộ ra vẻ đắc thắng như vậy, nhất định phải vững vàng, bình tĩnh.

“Bọn ta từ thành phố đến núi Trường Bạch là muốn tìm một ít bảo bối cổ xưa để lại, bảo tháp của ngươi bọn ta không cần, có thể cho những cái khác, ngươi nghĩ kỹ đi, có thứ gì đó đối với ngươi không quan trọng, có thể ngươi tặng cho bọn ta rồi thì sẽ có được tình bạn của bọn ta, sau này gặp phải vấn đề gì có thể trực tiếp tới tìm bọn ta, ngươi nói phải không nào.”

Rồng ngẫm nghĩ, lời này nói là đúng, cũng là chuyện mà nó lo lắng, tuy cũng có chủ nhân nhưng có lẽ không được giúp đỡ, bảo tháp là bảo vật quan trọng đối với sự sống còn, nên đương nhiên nó không thể cho người khác, về phần những thứ khác...

“Được.”

Rồng đồng ý thỏa thuận với Độc Nhãn Nam, sau đó chỉ thấy nó lè lưỡi, xuất hiện một quả hạt giống chậm rãi trôi nổi bay ra.

“Đây là giống hoa se, cũng là thứ trân quý nhất ta có được, hóa rồng cũng là dựa vào nó, bây giờ đối với ta mà nói không còn tác dụng gì nữa, ngươi mang về vun trồng thật tốt, tuy thời kỳ trưởng thành của nó quá dài đối với con người các ngươi, nhưng chỉ cần nó có thể nảy mầm, có thể uống nó, nó có thể kích thích huyết mạch trong cơ thể.”

Rồng quyết đoán, làm việc chưa bao giờ nghĩ nhiều như vậy.

Nó biết rõ nếu như không có sự giúp đỡ của Lâm Phàm thì tình hình đối mặt với những tộc lớn ngoài vũ trụ thảm hại đến cỡ nào.

Cho nên chẳng cần nghĩ ngợi gì.

Độc Nhãn Nam nhận lấy giống hoa sen, cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong hạt giống.

Giữ nó xong.

“Yên tâm, ngươi không sao rồi.”

Ông ta còn đang nghĩ, huyết mạch đến tột cùng là cái gì, chẳng lẽ lại giống như em gái Dao Cơ sao?

Lúc này.

Những tộc lão trong tộc lớn ngoài vũ trụ đang tíu tít trao đổi cùng con em trong tộc.

Cũng chẳng ai biết là đang nói gì.

Nhưng nhóm tộc lão trong tộc lớn ngoài vũ trụ hình như không giống đám trước đó.

Mặc Võ Mặc tộc rời xa đội ngũ tộc lớn ngoài vũ trụ, lùi ra xa lẳng lặng nhìn.

Đó là cường giả thánh nhân cảnh, sống ở thế giới loài người đã lâu lắm rồi, biết rõ tình huống nơi này, đồng thời cũng hiểu rõ, có những chuyện không phải cứ cứng rắn là có thể kết thúc.

Những cường giả thánh nhân cảnh này sau khi biết được tình hình hành tinh này thế nào.

Chỉ là anh ta biết được những thánh nhân này chuẩn bị ra tay.

Là do bọn họ nhận được lệnh của lão tổ tộc nhà mình.

“Giao ra bảo tháp, tha cho ngươi khỏi chết.”

Ba vị tộc lão bay trên không trung, ánh mắt rơi trên người rồng, chậm rãi mở miệng, giọng điệu bá đại vộ cùng, không cho phép chứa đựng nghi ngờ.

“Lâm Phàm, mau qua đây.” Độc Nhãn Nam hô.

Ông ta bây giờ chính là diễn, cho dù là ông ta không gọi, Lâm Phàm cũng sẽ giúp nó, ai kêu con rồng này dẫn Lâm Phàm bay lên trời, chỉ cần có giao tình như vậy thôi thì ngươi bị người khác bắt nạt, anh chắc chắn sẽ nhắm mắt làm ngơ.

Nhưng ông ta mở lời với Lâm Phàm chính là để làm cho rồng xem, ý rất rõ ràng, nhìn đi, thỏa thuận với ta rất công bằng, cũng rất an toàn, chắc chắn làm đến nơi đến chốn.

Đế ngươi an tâm, thoải mái.

Ông ta chạy đến trước mặt Lâm Phàm, nói chuyện với Lâm Phàm.

Rồng nhìn bóng dáng Độc Nhãn Nam, tuy rằng không nghe được là đang nói gì, nhưng đối phương đang chỉ chỉ trỏ trỏ, rõ ràng đang nói tình hình hiện tại của nó, trong lòng rồng đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.

Không biết tại sao.

Ánh mắt nó nhìn về đỉnh núi xa xăm.

Chẳng mấy chốc.

Độc Nhãn Nam đến bên rồng: “Đã nói với ngươi rồi, ngươi yên tâm, chuyện tiếp theo cứ giao cho cậu ấy, hợp tác với tôi không chịu thiệt đâu.”

“Ngươi rất giữ lời.” Rồng đáp.

“Tất nhiên, ta là lãnh đạo bộ phận đặc biệt của loài người, nếu ta không giữ lời, sao có thể dùng đức thu phục người khác?”

Bản lĩnh trợn mắt bịa chuyện Độc Nhãn Nam không phải dạng vừa, cho dù có trừng mắt cũng có thể nói dối đến đầy trời.

Phía xa.

Lý Ôn và Trang Tiêu trốn ở một chỗ, lặng lẽ quan sát tình hình ở phía xa, đối với họ mà nói, những cái đó đều là chuyện của những người tai to mặt lớn, bọn họ chỉ cần thành thành thật thật trốn, xem chút thôi là được rồi, nếu muốn bọn họ ra mặt vậy chẳng khác nào lấy mạng của họ.

“Aiya, ba người đó hình như là ba tộc lão của Vu Thần tộc, Thái Thản tộc, Kim Cương tộc, nhìn dáng vẻ của bọn họ đều đang muốn cứng rắn một trận, không phải là muốn chết đấy chứ?”Trang Tiêu khiếp sợ không thôi.

Ba chủng tộc lớn này đều tượng trưng cho sức mạnh, trong tộc lớn vũ trụ đều thuộc về tồn tại bá đạo ngang ngược.

Chỉ là ba người bọn họ dám nhìn thẳng Lâm Phàm, lẽ nào không biết thực lực của Lâm Phàm sao?

Lý Ôn đáp: “ Tôi thấy chưa chắc, bọn họ chắc chắn biết thực lực của Lâm Phàm, nhưng bọn họ vẫn dám hành động, tất nhiên là có chỗ dựa, theo suy đoán của tôi, tôi nghĩ chỗ dựa sau lưng họ chắc là lão tổ của bọn họ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận