Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 682: Rõ ràng rất mạnh, lại thích đánh lén (3)

Rõ ràng rất mạnh, lại thích đánh lén (3)

Nếu không có Lâm Phàm, thật ra người đàn ông một mắt phải cẩn thận suy nghĩ một chút, với thực lực của mấy người họ rốt cuộc có cần đi qua đó hay không, nhưng hiện tại đã không giống, Lâm Phàm chính là sự giúp đỡ cực mạnh bên cạnh mấy người họ.

Gặp phải loại kẻ địch nào cũng không hề sợ hãi chút nào.

Lâm Phàm và ông già Trương tò mò nhìn về phía xa, âm thanh kia hình như rất quen thuộc, hình như đã nghe thấy trong mấy bộ phim rồi.

Thiên Trì.

Loạt núi đồi vây xung quanh, trời tuyết trắng nhiễm máu bao phủ trên núi, ngược lại là một cảnh đẹp để nhìn, nhưng rất nhanh, nơi này đã gặp phải hoàn cảnh phá hoại cực lớn.

Tiếng gầm rú không ngừng.

Một con thuồng luồng màu trắng hình thể rất lớn bay trên bầu trời Thiên Trì, hình thành đòn tấn công rất mạnh, mặt ngoài Thiên Trì gợn sóng lớn.

Vù!

Vù!

Ngay sau đó.

Mấy bóng dáng lao từ trong Thiên Trì ra, đều đáp xuống bốn hướng, tiếp theo đó vung cánh tay, một sợi xích sắt màu bạc phá không bay đi, trực tiếp quấn trên người con thuồng luồng màu trắng.

Thuồng luồng trắng giận dữ gầm lên một tiếng, vặn vẹo thân hình, crắc một tiếng, sợi xích sắt gãy, sau đó thấy được cái đuôi của thuồng luồng trắng mạnh mẽ quật tới hướng một người.

Ầm!

Người đàn ông thần bí kia bị thương nặng, máu tươi từ mũi phun trào ra, thân người lõm xuống, xương cốt vỡ vút, trực tiếp bị quất ra xa, va chạm vỡ một khối đá to.

Có không ít người ẩn ở xung quanh.

Đám người họ chính vì đã nhìn thấy tình huống nơi đây, đã chuẩn bị tốt việc ăn trộm gà, chỉ là nhìn thấy tình huống như vậy, trong lòng bọn họ bị đả kích, con này mạnh quá, với thực lực của mấy người họ nếu xông lên thì sợ là đến cả chết cũng không biết bản thân chết như thế nào.

"Thật là một con rắn lợi hại." Lâm Phàm nói.

Ông già Trương nói, "Đúng vậy, con rắn này to thật, to hơn nhiều so với con rắn chúng ta ăn trước kia."

"Ông muốn ăn rắn không?" Lâm Phàm hỏi.

Ông già Trương nói, "Không nha, tôi chỉ nói vậy mà thôi."

Thuồng luồng trắng đang thể hiện bản lĩnh quả thật đã tránh được một kiếp, nếu ông già Trương nói muốn ăn rắn, vậy thì nó thật sự sẽ gặp bi kịch, khẳng định sẽ bị Lâm Phàm thương yêu ông già Trương nhất trấn áp ngay tại chỗ, sau đó bắc bếp nướng ăn.

Ngẫm lại cảm giác thật đáng sợ.

Người đàn ông một mắt bình tĩnh phân tích tình huống nơi đây.

"Người thần bí kia là cường giả Tinh Không sao?"

Càng tìm hiểu sâu, hắn phát hiện cường giả Tinh Không đều là đám người thần bí, thực lực bản lĩnh là điều đám người họ không thể tưởng tượng được, cũng may cơ hội của bọn họ đã đến rồi.

Phương pháp tu luyện mà Ngô Thắng cho đám người họ có thể khiến mấy người họ dần dần đuổi kịp và vượt qua cường giả Tinh Không.

Đại sư Vĩnh Tín nói, "Không biết, chưa từng gặp qua."

Lâm Đạo Minh nói, "Có thể có được thực lực như vậy chắc chắn là cường giả Tinh Không, bây giờ còn chưa ai có thể đủ để đạt tới mức độ của người thần bí đó."

Khi nói tới đây.

Hắn bỗng nhiên phát hiện hình như có hơi nói quá rồi.

Nhìn Lâm Phàm.

Đây không phải là người còn khủng bố hơn so với cường giả Tinh Không đó sao.

Thậm chí cường giả Tinh Không ở trước mặt anh ta cũng chỉ yếu như con tôm nhỏ, yếu đến mức có chút dọa người.

"Các ngươi dám can đảm đến đây gây rối, muốn chết sao?"

Miệng của thuồng luồng trắng phun ra ngôn ngữ con người, ánh mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm mấy người kia, nó vẫn luôn dốc lòng tu luyện ở Thiên Trì, chờ thời cơ đến, đến cả tà vật đã từng chiếm lĩnh núi Trường Bạch cũng không dám đến đây gây phiền toái cho nó.

Mà hiện tại đám người kia đã trực tiếp lôi nó từ trong Thiên Trì ra, đã sớm hoàn toàn chọc giận tới nó.

Những cường giả Tinh Không vây kín xung quanh đã gặp phải áp lực rất lớn tới từ thuồng luồng trắng. Mấy người họ đã ép thuồng luồng trắng ra đây, chính vì muốn bắt lấy con thuồng luồng trắng này, chỉ là thuồng luồng trắng quá mạnh, với thực lực của bọn họ căn bản không bắt được thuồng luồng trắng.

Chớp mắt.

Hỗn chiến nổ ra.

Mấy cường giả Tinh Không này sao có thể là đối thủ của thuồng luồng trắng, qua mấy hiệp liền rơi vào thế yếu, thậm chí có người trực tiếp va chạm với thuồng luồng trắng, nháy mắt liền thả rắm.

Nhưng vào đúng lúc này.

Tình huống đột ngột xảy ra.

Một bóng người giống như quỷ ảnh xuất hiện phía sau thuồng luồng trắng, đánh ra một quyền, trực tiếp đánh cho thân người thuồng luồng trắng xuất hiện lỗ máu, một lượng máu tươi lớn chảy cuồn cuộn xuống, nhuộm đỏ cả Thiên Trì.

Thuồng luồng trắng kêu lên một tiếng, trực tiếp phản kích, hiển nhiên không ngờ tới vậy mà bị kẻ khác đánh lén.

Điều này khiến cho thuồng luồng trắng hoàn toàn nổi giận.

Chỉ là bóng người đó thật sự giống như quỷ ảnh, tốc độ cực nhanh, trực tiếp hóa thành tàn ảnh, tránh né chiêu quét đuôi của thuồng luồng trắng, đáp xuống cách đó không xa, sau đó vuốt râu cằm, mỉm cười nói.

"Không tồi, thật sự không tồi, thoát biến thành thuồng luồng, huyết mạch không tồi."

Hiện giờ người xuất hiện cũng không phải Ngô Thắng hay Mục Hạo, mà là một người đàn ông trung niên xa lạ, hai mắt từng trải âm trầm khiến người khác cảm nhận được sự âm hiểm.

Đồng thời thực lực rất mạnh, hắn đứng nơi đó giống như đã nắm được tất cả xung quanh trong tay.

Bất kể là ai cũng không thể thoát được.

Cường giả đến từ Tinh Không đã đến.

Cường giả Tinh Không này còn mạnh hơn so với đám người Mục Hạo, rõ ràng thực lực rất mạnh, vậy mà lại thích đánh lén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận