Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 851: Ấn tượng của ta về ông đã thay đổi rất nhiều (2)

Ấn tượng của ta về ông đã thay đổi rất nhiều (2)

Đối với bát thái tử mà nói, hắn căn bản không đặt Độc Nhãn Nam trong mắt, dù sau cũng quá yếu, kẻ yếu với hắn mà nói, đều chỉ là con sâu cái kiến, nhưng nghĩ đến bên cạnh mình có một vị cường giả không cách nào chống lại, tâm trạng cũng có chút phát khùng.

Hắn xem kẻ khác là kiến, thì bản thân mình trong mắt người khác còn không bằng con kiến.

Càng nghĩ càng cảm thấy muốn nổi khùng.

Tâm trạng có chút suy sụp.

“Bát thái tử nể mặt chứ.” Ngô tộc lão nói.

Ông ta là thuyết khách, mong đối phương nể mặt mũi của ông ta mà đồng ý lời mời dùng bữa.

Tuy rằng nói Độc Nhãn Nam thực sự muốn kinh ngạc trong tay Lâm Phàm, nhưng mục đích sau cùng vẫn rất đơn giản, chính là muốn tạo quan hệ tốt với kim ô tộc.

Ông ta có một trách nhiệm lớn lao, gánh nặng trên người rất lớn, đó là phải bảo vệ thành phố mà ông ta đang ở.

Bát thái tử hừ lạnh một tiếng, mắt liếc nhìn Độc Nhãn Nam, thậm chí ngay đến mặt mũi Ngô tộc lão cũng không cho.

“Hân hạnh? Thú vị thật đấy, các người biết vừa rồi ta gặp phải chuyện gì không?”

“"Đối với kim ô tộc mà nói, đây chính là chuyện không dễ gì tha thứ.”

Hắn rất muốn cười, đám người thấp kém đến giờ vẫn chưa hình dung được tình hình.

Ăn cơm?

Có gì ăn ngon được.

Bây giờ tâm trạng của hắn rất kém, kém vô cùng, thậm chí đến nói cũng không muốn.

“Không ngờ anh từ xa đến, người đến là khách, cùng dùng bữa nhé.” Lâm Phàm đặt bàn tay lên vai bát thái tử mỉm cười hỏi.

Nụ cười rạng rỡ rất chói mắt.

Đó là cách thể hiện thân thiện.

Nhìn chằm chằm vào anh, có thể cảm nhận được phần tình cảm này.

Quả nhiên.

Bát thái tử bị hành động của Lâm Phàm làm cho kinh hãi.

Vẻ mặt của hắn có chút thay đổi, giống như là bị táo bón, cảm thấy khó chịu muốn trút giận trong lòng, nhưng trên người lại có một ngọn núi đè nén khiến hắn càng khó chịu, muốn trút giận nhưng lại bị đè chặt xuống.

Tôn nghiêm cuối cùng cả bát thái tử nói cho hắn biết, nhất định phải vững vàng, có thế nào cũng không thể buông xuống, phải để bọn họ biết, kim ô tộc không phải dễ chọc.

Đám tùy tùng truyền âm.

“Thái tử, nhịn xuống.”

“Bây giờ đối với phương người đông thế mạnh, chúng ta không có năng lực phản kháng, đã vậy thì ăn cơm, để xem đến cùng bọn hắn muốn thế nào đã.”

“Đúng vậy, thái tử gặp chuyện không được loạn, bọn hắn không dám làm gì chúng ta đâu.”

Bọn hắn đều nóng ruột vô cùng, chỉ sợ thái tử nhất thời nghĩ không thông, trực tiếp lấy cứng đối cứng với đối phương, cuối cùng hình thành cục diện không thể vãn hồi, vậy thì thật là trúng bẫy rồi.

Nhìn như là đang trấn an thái tử.

Kỳ thực cũng là tự bảo vệ mình.

Lâm Phàm thấy đối phương không đáp, lại dò hỏi: "Làm sao vậy? Có vấn đề gì không?"

Bát thái tử hít sâu một hơi, giọng điệu có chút cứng ngắc, tựa như đang đấu tranh với tôn nghiêm cuối cùng.

“Không có.”

Đúng vậy.

Lúc này, bát thái tử cúi đầu ngạo nghễ xuống.

Hèn mọn cúi đầu trước thế lực ác.

Lòng hắn đang nhỏ máu.

Rất muốn nói…

Nỗi đau của ta ai có thể thấu, ai có thể hiểu được đây.

Ngô Thắng và Ngô tộc lão nhìn nhau, có chút bất đắc dĩ, quả nhiên… đạo lý cá lớn nuốt cá bé ở đâu cũng giống nhau, bọn họ nghĩ đến là tộc lớn trong vũ trụ với nhau, nếu chúng tôi đã mở miệng, thì cũng nên cho chút mặt mũi.

Bọn họ đề cao mặt mũi của mình rồi.

Bát thái tử người ta vốn chẳng để bọn họ trong mắt.

Thậm chí đến cả để ý cũng chẳng để ý đến.

Chuyện này xấu hổ đến nhường nào

Độc Nhãn Nam nở nụ cười.

Nếu như không có sự tồn tại của Lâm Phàm, sợ là ông ta hèn mọn đến không chỗ dung, dù sao thực lực đặt ở trước mặt, sự chênh lệch của hai bên thực sự quá lớn.

Nhưng mà bây giờ… không giống vậy.

Sự tồn tại của Lâm Phàm, nói thật, chính là trụ cột trong lòng ông ta, đi ra ngoài có giả ngông cuồng, cũng có chỗ dựa không sợ bị người ta đánh cho tơi bời.

Có lẽ mày đánh được tao đấy.

Có điều ông ta có thể tự tin nói với với đối phương rằng, mày xong đời rồi.

“Vậy thì đi thôi.”

Lâm Phàm mỉm cười nói.

Quán ăn.

Bản lĩnh giao tiếp của Độc Nhãn Nam rất tốt, sắp xếp mọi thứ đều rất ổn thỏa.

Vài người đẹp đứng ở cửa cầm băng rôn.

(Chào mừng bát thái tử kim ô tộc tộc lớn trong vũ trụ tới đây)

Đại tộc trong vũ trụ từ lâu đã không còn là bí mật nữa rồi.

Độ hot livestream của Tôn Hiểu rất cao.

Có rất nhiều người xem.

Thậm chí rất nhiều người dân đều biết, bây giờ hành tình của bọn họ có rất nhiều cường giả đến từ vũ trụ xa xôi.

Bát thái tử kim ô tộc gật đầu.

Có hơi hài lòng.

Tâm trạng tốt lên đôi chút.

Xem ra vẫn có vài người hiểu chuyện.

Độc Nhãn Nam lặng lẽ vẫy tay ra hiệu cho các cô gái trẻ.

Những cô gái đó ngay lập tức hiểu ý.

Đám gái trẻ đó rất thích vị lãnh đạo hào phóng như Độc Nhãn Nam, mỗi người năm trăm, đứng ở cửa ra vào, trang điểm đoan trang, lúc có người đến thì chào đón nhiệt tình.

“Chào mừng! Chào mừng! Nhiệt liệt chào đón!”

Đám em gái nhảy lên, loại cảm giác này khiến cho bát thái tử nhớ đến lúc đến đại tộc khác trong vũ trụ, đối phương cũng nhiệt tình như vậy.

Hắn gật gật đầu với Độc Nhãn Nam.

Ánh mắt hài lòng không thôi.

Tuy rằng không nói gì.

Nhưng ý rất rõ ràng.

Ông làm tốt lắm, đáng tin cậy hơn tên Lâm Phàm gì đó nhiều.

Đặc biệt như vậy mới là cách tiếp đón bản thái tử thích hợp nhất.

Cũng vì chuyện này.

Ấn tượng của bát thái tử với Độc Nhãn Nam thay đổi rất lớn.

Ừm...

Rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận