Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1277: Đây chính là ma pháp trong truyền thuyết sao? (2)

Đây chính là ma pháp trong truyền thuyết sao? (2)

Ban đêm!

Trăng sáng sao thưa!

Lâm Phàm nằm trên giường nhưng rất khó đi vào giấc ngủ, trong đầu cứ nghĩ ngợi những lời Ryn nói sáng nay.

Ma pháp sư…

Càng nghĩ thì sự tò mò trong lòng càng không kiềm chế được.

Đứng dậy, đi ra ngoài.

Để tránh gây ra chuyện ngoài ý muốn, Lâm Phàm đi tới một nơi thật xa, nhớ lại những lời Ryn nói, cầu khấn những nguyên tố tinh linh, mượn sức mạnh của chúng mà phóng xuất ra năng lực ma pháp.

Anh đến một nơi không người.

Nghĩ đến những lời nói đó.

“Nguyên tố tinh linh, hãy ban cho ta sức mạnh.” Lâm Phàm tùy ý đọc một câu thần chú, chờ một lát không thấy động tĩnh gì.

Kỳ lạ thật, sao lại không có động tĩnh gì thế này.

Anh không tin, lại niệm chú một lần nữa.

Nhưng vẫn như cũ, chẳng có động tĩnh gì.

Lâm Phàm xoa cằm, rơi vào trầm tư.

“Nguyên tố tinh linh… Nguyên tố tinh linh…”

Bỗng nhiên.

Trước mắt anh hiện ra một luồng sáng, hình như nó rất giống với những gì anh suy nghĩ, những nguyên tố tinh linh này không phải là rất giống với tình huống khi anh hóa thân thành chiến binh ánh sáng sao?

Lâm Phàm từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận trời đất, cảm nhận tự nhiên giống như hồi ở Thành phố Duyên Hải.

Chậm rãi nhấc tay lên.

Anh nhìn thấy rồi.

Nhìn thấy mọi thứ với đủ các màu sắc sặc sỡ, đây chính là nguyên tố tinh linh mà Ryn nói sao?

“Dắt tôi theo với, ôm lấy tôi đi, để tôi cảm nhận xem rốt cuộc thì ma pháp sư kỳ bí đến mức nào.”

Ngay lập tức.

Một màn kinh thiên động địa xảy ra.

Ánh sáng quỷ dị kia ngưng tụ lại trong lòng bàn tay của Lâm Phàm.

Dòng nước màu đỏ đại diện cho lửa.

Dòng nước màu trắng đại diện cho ánh sáng.

Nguyên tố lửa, nguyên tố ánh sáng, nguyên tố đất, nguyên tố nước, nguyên tố gió, nguyên tố bóng tối, thậm chí còn có nguyên tố sấm đại diện cho tính hủy diệt.

Bảy nguyên tố không tồn tại xuất hiện.

Nếu Ryn được tận mắt nhìn thấy những thứ này thì nhất định sẽ sợ hãi đến mức á khẩu.

Quái lạ!

Sao những chuyện như thế này có thể xảy ra nhỉ.

Trong hệ thống ma pháp hiện nay chỉ có sáu nguyên tố.

Nhưng bây giờ những thứ đó đều không phải là trọng điểm.

Bảy màu đều ngưng tụ trên lòng bàn tay của Lâm Phàm, một thứ uy lực đáng sợ lan rộng ra bốn phía, cả một khoảng không trung dần bị bóp méo theo từng cử động nhẹ nhàng của anh với phạm vi cả ngàn dặm, những nguyên tố ma pháp dường như đã bị hút khô.

Tạo thành những tiếng động vô cùng kinh khủng.

Những ma thú sinh sống trong phạm vi gần đó đều bị đánh thức, chúng thấp thỏm lo sợ nằm rạp xuống đất, trong đó có cả những ma thú siêu cấp có sức mạnh hủy diệt cả một thành phố.

Bọn chúng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Chúng đang say giấc thì xảy ra chuyện này, rốt cuộc là do ai gây ra, cường giả ma pháp của loài người chắc chắn không thể đạt đến trình độ này.

Chẳng lẽ là thần linh quá bộ đến đây?

Đối với những ma thú siêu cấp vốn đã có trí tuệ này mà nói, tình huống lúc này thật sự rất nguy hiểm, giống như có một ngọn núi khổng lồ đè lên người chúng vậy.

Bị đè chặt đến mức không thể động đậy.

“Đây là chính là ma pháp sao?”

Lâm Phàm nhìn ma pháp kết tinh lại trong lòng bàn tay mình, gương mặt anh hiện lên vẻ kinh ngạc, tuy rằng những quả cầu ánh sáng sặc sỡ này chỉ nằm trong lòng bàn tay to như vậy, nhưng anh biết bên trong ẩn chứa một thứ năng lượng rất khủng khiếp.

Anh muốn thử tung mấy thứ này ra.

Nhưng nếu ném xuống đất thì nhất định sẽ gây ra những ảnh hưởng vô cùng tồi tệ, môi trường xung quanh chắc chắn sẽ bị phá hủy.

Sau đó, anh ném những quả cầu ánh sáng ma pháp đó lên không trung.

Không lâu sau.

“Ầm” một tiếng.

Quả cầu ánh sáng nổ tung.

Màn đêm bị xua tan, sáng như ban ngày, cả trời và đất đều sáng rực lên, một dòng sóng xung kích vô cùng khủng khiếp cuốn đến, làm mặt đất nứt toạc ra, vô số cây cối đổ gục xuống, ảnh hưởng quá đáng sợ.

“Cũng may là không ném xuống đất, nếu không thì lớn chuyện rồi.”

Lâm Phàm cảm thán.

Sau đó, trên khuôn mặt ra lộ ra một nụ cười rạng rỡ.

Đây đúng là ma pháp mà Ryn nói rồi, quả thực là rất thú vị, anh chỉ nghĩ rằng cách thi triển ma pháp của mình không giống với người khác, ví dụ như cách cô gái trẻ sáng nay thi triển.

Niệm chú xong có thể thi triển được một quả cầu lửa nhỏ.

“Xem ra mình chưa đạt được đến ma pháp bí tịch.”

Lâm Phàm thở ra một hơi, cảm giác lúc thử nghiệm này không tệ, đợi đến lúc anh đạt được ma pháp bí tịch là có thể thử thêm mấy lần nữa.

Trời vẫn còn tối.

Quay về đi ngủ thôi.

Thật là dọa chết người rồi.

Thậm chí còn có ma thú phát hiện ra, trong phạm vi này không còn một chút ma lực nào, trực tiếp bị hút cạn rồi.

Người đó có năng lực như thế nào mà làm ra được chuyện này.

Quái lạ!

Thật không thể tin được.

Cường giả ma pháp của Đại lục cho dù là ở cự ly gần cũng có thể cảm nhận được dao động lúc nãy, sự bùng nổ ma lực khủng khiếp này đã tạo nên một khung cảnh hủy thiên diệt địa.

Ai?

Chẳng lẽ là thần linh quá bộ đến đây?

Người cầm đầu mà bọn chúng muốn biết giờ đã quay về ngủ, chuẩn bị cho một ngày mới chăm chỉ với công việc rèn sắt.

Sáng sớm!

Lâm Phàm tỉnh dậy rất sớm, giống như mọi ngày, đánh răng rửa mặt thật đơn giản, ăn sáng, sau đó đến xưởng rèn tiếp tục nâng cao tay nghề.

“Tám mươi!”

“Tám mươi!”

Tiếng rèn sắt nối liền không đứt quãng, Lâm Phàm dùng sức nắm chặt tay, không dám gây ra khí lực quá lớn, tránh dùng quá lực khiến mặt đất nứt vỡ.

Anh cũng biết rằng.

Muốn rèn được đồ tốt, không chỉ đòi hỏi tay nghề tốt mà còn cần những vật liệu tốt, anh muốn thử chế tạo ra một thứ vũ khí lợi hại, nhưng tự thấy tay nghề của mình còn chưa đủ vững nên quyết định miệt mài luyện tập đến khi kỹ năng rèn của anh thật tốt rồi mới đi tìm những vật liệu quý giá về làm.

“Lâm Phàm, sớm thế này đã đi làm rồi à.”

Dân làng đi qua chào hỏi Lâm Phàm.

Lâm Phàm mỉm cười đáp: “Chào buổi sáng.”

Anh vô cùng yêu nơi này, nếu có thể đưa được ông Trương đến đây thì tốt quá, ông ta nhất định sẽ rất thích, trước hết là khung cảnh ở đây rất đẹp, bầu không khí cũng rất trong lành.

Hơn nữa, người dân ở đây đều rất thân thiện.

Anh đặc biệt yêu thích.

Nếu không phải có quá nhiều người chờ đợi anh về.

Thì anh thực sự rất muốn ở lại nơi này sống thêm một thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận