Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 630: Hơi xa, vẫn nên đợi một thời gian đi (2)

Hơi xa, vẫn nên đợi một thời gian đi (2)

Việc hai phi hành gia của nước Tinh Thiều bị người ngoài hành tinh bí ẩn giết chết đã không còn là bí mật nữa.

Các nước đều biết tin này.

Nước Long, Hạ Đô.

Sắc mặt của ông cụ Từ vô cùng nghiêm trọng, vì áp lực của ông ta rất lớn. Ông ta là lãnh đạo của bộ phận đặc biệt, cho dù là lực lượng Tà Vật xâm lược thì cũng chưa từng khiến ông ta cảm thấy áp lực như vậy.

Mà bây giờ…

Mấy tên thần bí này xuất hiện.

Không biết cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì.

Đột nhiên.

Không gian trước mặt ông ta chuyển động, một giọng nói bí ẩn xuất hiện.

“Mày là ai?”

Ông cụ Từ cảnh giác, trầm giọng hỏi.

“Không cần căng thẳng, tao không có ác ý.” Si xuất hiện trước mặt ông cụ Từ, sau đó nói: “Nếu mày muốn biết tao là ai, vậy mày có thể so sánh tao với ma thần.”

Ông cụ Từ kinh ngạc. Ông ta đã dùng cả cuộc đời mình để đối phó với Tà Vật, nhưng trước giờ chưa từng nhìn thấy Tà Vật nào giống như Si, có thể nói tiếng người, còn trông rất giống con người nữa.

Ông ta có thể cảm nhận được Tà Vật bí ẩn trước mặt mình rất mạnh, còn mạnh hơn ông ta. Nhưng nếu nó muốn giết ông ta thì đã không nói nhiều như vậy. Sau khi nghĩ thông suốt việc này, ông cụ Từ thở phào một hơi.

“Mời ngồi.”

Dù cho mục đích mà đối phương đến là gì, thì lãnh đạo của tổng bộ Hạ Đô như ông ta nhất định phải bình tĩnh, dù cho núi có sập cũng không thể thay đổi sắc mặt.

Si nói: “Tao tự giới thiệu, tao tên Si, một trong các ma thần. Là do tao đã sai khiến Tà Vật tấn công loài người.”

Chỉ giới thiệu thôi mà đã nói thẳng như vậy, sắc mặt của ông cụ Từ lại trở nên nghiêm trọng.

Chẳng lẽ mục đích đối phương đến đây là để chuẩn bị ngả bài với ông ta, chuẩn bị phát động cuộc tổng tấn công sao?

Nếu như là vậy.

Cho dù có liều chết cũng phải giữ nó lại đây.

Si thấy sắc mặt đối phương trở nên nghiêm trọng, bất giác cười lên, nói: “Không cần căng thẳng. Thực ra mục đích tao đến đây rất đơn giản, đó là muốn nói với với mày, rốt cuộc những người đang dừng trong vũ trụ là ai. Đối với bọn mày, à không… hay là nói đối với chúng ta, đó đều là một sự khiêu chiến, hoặc cũng có thể nói là cơ hội.”

“Ý mày là gì?” Ông cụ Từ hỏi.

Si nói: “Trước khi nói những thứ này, tao muốn nói với mày tại sao Tà Vật lại muốn tấn công loài người. Lời giải thích của tao là hy vọng có thể giúp loài người trưởng thành hơn, hy vọng tụi mày có thể trở nên mạnh mẽ hơn.”

Ông cụ Từ nói: “Bởi vì nguyên nhân này, loài người tụi tao đã chết rất nhiều người.”

“Ha ha.” Si nói: “Cá lớn nuốt cá bé, đây là quy luật tự nhiên thôi. Nếu thật sự muốn đuổi cùng giết tận loài người tụi mày thì chỉ dựa vào những cường giả loài người các người, vốn dĩ không thể nào chống lại sự xâm lược của Tà Vật, có lẽ chỉ một mình tao thôi cũng có thể giết sạch cường giả của loài người tụi mày.”

“Gà vịt heo chó đều rất nhỏ bé và yếu ớt, mặc cho loài người giết mổ. Mà đối với Tà Vật, loài người lại giống như những con gà con vịt đó vậy, giết tụi mày chỉ là một việc rất tự nhiên mà thôi.”

Nghe thấy lời nói của Si.

Ông cụ Từ cũng không biết phải phản bác lời nói của đối phương như thế nào.

“Hoang đường!”

Suy nghĩ một lúc lâu, ông ta chỉ có thể nói ra hai chữ này.

Si nói: “Bất kể có phải là hoang đường hay không, chuyện này đều không quan trọng. Mày chỉ cần nhớ kỹ, đối với loài người tụi mày hay Tà Vật, đây đều là cơ hội trở nên mạnh mẽ hơn, những kỳ tích trong truyền thuyết cổ đại đều sẽ xuất hiện. Còn những tên đến từ Tinh Không xa xôi kia cũng sẽ tranh giành cơ hội này.”

“Có khi có được báu vật nào đó thì sẽ có thể giết chết loài người tụi mày.”

Ông cụ Từ nói: “Nếu mày đã là Tà Vật, tại sao lại nói với tao những chuyện này?”

Si im lặng một lúc, từ từ nói: “Bởi vì, bọn họ cũng xem bọn tao thành dân địa phương…”

Ông cụ Từ im lặng không nói gì.

Thì ra là vậy.

Si nói: “Tin tao đi, tao hy vọng chúng ta có thể đoàn kết lại. Hơn nữa mày cũng thấy là gần đây Tà Vật rất ít khi tấn công thành phố loài người tụi mày. Đương nhiên, loài người tụi mày chia bè phái, mà Tà Vật tụi tao cũng như vậy.”

Nó không hề nói thật.

Bị đám người đó xem thành dân địa phương không phải là nguyên nhân chủ yếu.

Mà thiên tính của Tà Vật là thích giết loài người.

Đương nhiên, nó sẽ không nói thật.

Ông cụ Từ nói: “Tà Vật Chương Lang Ma cũng chung một nhóm với mày?”

“Không phải.” Si trả lời.

Ông ta biết Tà Vật Chương Lang Ma đã khiến loài người chịu rất nhiều đau khổ, nhưng ông ta cũng muốn biết rốt cuộc Tà Vật Chương Lang Ma là thế nào, đặc tính khó đánh chết đó không thể là thứ mà Tà Vật có thể có được.

“Đoàn kết thì không thể nào rồi, Tà Vật xâm lược vào thành phố của loài người lâu như vậy, cho dù tao đồng ý thì người khác cũng sẽ không đồng ý, Nhưng tao có thể bảo đảm, chỉ cần Tà Vật tụi mày đừng đến chọc giận loài người, loài người tụi tao sẽ không chống đối với bọn mày.” Ông cụ Từ nói.

Đến bây giờ, ông ta vẫn chưa chắc chắn rốt cuộc những lời đối phương nói là thật hay giả.

Vì vậy.

Ông ta không muốn loài người đoàn kết với Si.

Chỉ có thể nói là tự mình lo việc của mình thôi.

Ông ta là lãnh đạo của tổng bộ Hạ Đô, thật sự rất sợ sẽ bị Tà Vật gài bẫy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận