Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 940: Bắt đầu nhiệm vụ!

Bắt đầu nhiệm vụ!

Đến ông ta là người đứng đầu Thập Đại La Hán cũng không dám đàm luận sự huyền bí tột cùng này.

Còn về việc tiếp xúc, càng khỏi phải nói, một khi có thể tiếp xúc với nó, vậy thì địa vị của ông ta ở tiểu thế giới cực lạc không phải là Phật Đà tầm thường có khả năng sánh với.

Dần dần, ông ta cứ đứng nghe giảng ở ngoài cửa.

Cách đó khá xa.

Tôn Năng và Lý Dương đang chỉ trỏ về phía A Đại.

Bọn họ cảm giác tình cảnh bây giờ của mình tràn ngập nguy hiểm.

Bệnh nhân tâm thần bây giờ người nào người nấy ngày càng hung mãnh.

Đêm nay trời nổi gió to, gây ra tiếng động thật lớn.

Lá cây xào xạc bay.

Một đêm đầy xao động, A Đại cũng xao động.

A Đại ngồi xếp bằng, vẫn luôn tu hành như vậy, có thể khiến trái tim tâm hồn đều thanh tịnh, đạt tới cảnh giới vô dục vô cầu, nhưng đêm nay ông ta rất khó đạt được trạng thái như thường lệ.

"Aizz!"

Mở mắt ra, thở dài, hai tay rũ xuống, trong đầu hiện lên những lời của giáo sư Tinh Không.

【 Quy luật m Dương là quy luật lớn nhất trong vũ trụ... Vạn sự vạn vật đều được hình thành từ hai loại vật chất tương đối của âm dương, bởi vì quy luật của vạn vật đều xuất phát từ âm dương, m Dương hỗ trợ lẫn nhau, cô âm bất sinh, cô dương bất trường, trong âm có dương, trong dương có âm, dương cực sinh âm, âm cực sinh dương, âm dương chuyển hóa, âm dương hòa hợp. 】

A Đại là một trong Thập Đại La Hán trong tiểu thế giới cực lạc, có thể hiểu những lời này, tuy rằng biết, nhưng lĩnh hội lại cực kỳ khó khăn, cần phải từ từ, không thể nóng vội.

Thực ra bất kỳ một người đàn ông nào thích đi dạo hẻm nhỏ đều có thể giải thích.

Vì dụ như, trong âm có dương, trong dương có âm, đặc biệt dễ hiểu, anh cho là anh đã đi vào, lại không biết đã mình bị bao vây, tình huống như vậy, cũng có thể giải thích ý tứ của những lời này.

Mà dương cực sinh âm, âm cực sinh dương cũng vô cùng dễ hiểu, bất cứ một bác sĩ khoa phụ sản nào có thể giải thích rõ ràng.

Kiểu chủ đề này không thể nói nhiều, nói nhiều thì sẽ đề cập đến những thứ không nên nhắc đến.

A Đại lại nghĩ đến những lời giáo sư Tinh Không lúc sau, cảm thấy có chút thâm sâu.

【Trong quy luật m Dương lại có luật chất đổi dẫn đến lượng đổi nhau, luật nhân quả, quy luật vận động hình xoắn ốc, luật trung thành cực phản, luật ngũ hành sinh khắc, giá trị chế hóa, luật người và thiên nhiên hòa hợp... 】

Không hiểu.

Hoàn toàn không hiểu.

Căn bản không biết rốt cuộc đối phương đang nói về cái gì.

Vốn dĩ ông ta còn cho rằng đó chỉ là những lời hồ ngôn loạn ngữ của người phàm mà thôi.

Nhưng khi ông ta suy xét mấy vấn đề này, lại đột nhiên phát hiện, hình như đối phương nói cũng có lý, tuy rằng không hiểu lắm, nhưng phát hiện ra những phần đã biết và những gì ông ta hiểu, đều tình cờ trùng hợp.

"Giáo sư Tinh Không, rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào."

Ông ta cúi đầu, rất buồn rầu, nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra.

Một đêm này là một đêm không ngủ đối với A Đại, tâm của ông ta rất loạn.

Tại Bộ phận đặc biệt.

Ký túc xá.

"Ông Trương, ngủ ngon."

"Ngủ ngon, Lâm Phàm."

Đồng hồ treo trên tường vẫn đang chạy.

23: 59!

Cạch cạch cạch!

Kim giây nhanh chóng xoay vòng.

00: 01 !

Ngày mùng một tháng chín đã đến.

【Cảnh tượng kỳ lạ mở ra. 】

【 Lựa chọn mục tiêu: Lâm Phàm, hậu nhân thứ 19999 của người sở hữu 'Thái Cổ thần thể'. 】

【 Nhiệm vụ: Trợ giúp Lâm Phàm đứng vững trong thế giới này. 】

【Di chuyển thực lực thể chất: Một trăm phần trăm. 】

【Bắt đầu! 】

"Chủ nhân, đến giờ dùng bữa rồi."

Lâm Phàm mở to mắt, hoàn cảnh xa lạ, anh lại tiến vào cảnh trong mơ, đã quen với tất cả, vừa rời giường, vài vị tiểu tỷ tỷ xinh đẹp cầm quần áo, đi đến mặc cho anh.

Một lão quản gia đứng ở đó.

Thị nữ bưng chậu rửa mặt làm bằng đồng tới, Lâm Phàm nhìn khuôn mặt phản chiếu qua mặt nước, là dung mạo của chính anh, thật kỳ lạ, trước kia khi tiến vào cảnh trong mơ, anh đều dùng khuôn mặt của người khác, bây giờ lại xuất hiện với dáng vẻ của chính mình, thật sự rất kỳ quái.

"Vẫn rất tuấn tú."

Khen bản thân.

Tâm trạng vô cùng sung sướng.

Trong đầu có trí ức.

Lại là giấc mộng về thời đại hoàng triều.

Lâm gia, một thế gia có truyền thống lâu đời không tham dự vào tranh đấu trong triều.

"Mạng lưới quan hệ trong đầu thật phức tạp, thôi chẳng nghĩ tiếp nữa."

Nhà ăn.

Nô bộc bưng bữa ăn tinh xảo đến, hơn mười món đủ loại, màu sắc hương vị đều đủ, nếu ông Trương mà ở đây chắc chắn sẽ rất thích.

"Có rượu không?" Lâm Phàm hỏi.

Lão quản gia đứng ở một bên, hơi kinh ngạc đến thất thần.

"Có, bây giờ lão nô sẽ sai người đưa tới."

Lão quản gia cảm thấy rất kỳ lạ trong lòng, trước kia chủ nhân không uống rượu, không ngờ rằng sớm tinh mơ lại muốn uống rượu, việc này...

Uống rượu, ăn bữa sáng tinh xảo.

Cảm thấy rất tốt.

Sau khi ăn xong.

"Chủ nhân, đến giờ tu luyện rồi." Lão quản gia nhắc nhở.

Lâm Phàm nói: "Ta muốn đi dạo xem xét các nơi."

"Chủ nhân, người nên tu luyện rồi."

"Ta muốn đi một vòng."

Bộ dạng lão quản gia phục tùng, nhưng lại trầm mặc không nói, bầu không khi xung quanh có vẻ nặng nề, mỗi một người đều giống như có tâm sự, không khí đè nén như vậy, anh rất không thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận