Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 575: Các người đến để khiêu chiến sao (2)

Bọn họ không hề sợ hãi, thậm chí đến trong lòng cũng không thấy sợ, đồng thời còn có chút tò mò, hoàn toàn không để quỷ dị vào mắt.

Lâm Phàm đứng dậy, đi lên phía trước, đưa tay ra, giống như đang quơ loạn trong không khí.

“Đừng làm loạn.”

Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người.

Một bóng đen xuất hiện trong không khí.

Vào khoảnh khắc vừa xuất hiện.

Nhiệt độ xung quanh lập tức lạnh đến cực điểm.

“Đây là…”

“Kẻ ham não.”

Quỷ dị xuất hiện ở nước Phổ.

Bản thể giống như bạch tuộc, có rất nhiều xúc tu, và có thể tàng hình, trừ khi chạm vào bản thể của nó thì mới có thể khiến nó hiện ra.

Kẻ ham não rất khủng khiếp, ít nhất mấy trăm vạn người của nước Phổ đã chết thảm trong tay nó. Không ai có thể đối phó với nó, vì bất kỳ vũ khí nào cũng không thể chạm vào nó.

Bởi vì nó vốn dĩ tàng hình.

Không thể nào xác định được vị trí chính xác của nó.

“Sao anh ta lại xuất hiện ở đây? Không phải đang ở nước Phổ sao?”

“Chẳng lẽ quỷ dị trên đời này đều đến nước Viêm Hoàng chúng ta hết rồi sao?”

Trong lòng tất cả mọi người đều nghi ngờ.

Nếu thật sự là như vậy.

Tai hoạ thật sự sắp giáng xuống rồi.

Rốt cuộc nước ngoài có bao nhiêu quỷ dị.

Không thể biết được.

Nhưng có thể huỷ diệt thế giới đến mức độ này, hơn nữa nước ngoài vẫn chưa tiêu diệt được bao nhiêu quỷ dị, số lượng tích lũy lại chắc chắn là con số trên trời.

“Mày trông không tệ, nếu bạn tốt của tao là ông Trương ở đây thì chắc chắn sẽ muốn ăn mày.” Lâm Phàm khen ngợi nói.

Nếu anh ta nhớ không nhầm.

Trước kia, khi anh và ông Trương đi trên cầu qua sông, đã từng ăn một con rất giống tên này.

Mặc dù nhan sắc của quỷ dị trước mặt không thể so được với con kia.

Nhưng cũng không tệ.

Kẻ ham não không trực tiếp ăn não giống như lúc ở nước Phổ, mà nó bình tĩnh hít thở, phả ra hơi thở u ám.

“Mày chính là loài người mạnh nhất?”

Đây là lần đầu tiên Kẻ ham não nói chuyện ở trước mặt loài người.

Sắc mặt của Boss và đám người đều rất ngạc nhiên, đối với gã, sự tồn tại của quỷ dị vốn đã rất khủng khiếp. Trước kia từng có nhiều nghiên cứu xem quỷ dị có biết nói chuyện hay không.

Có khả năng biết giao lưu hay không.

Nhưng kết quả là rất khó.

Lúc quỷ dị gặp con người thì luôn dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất để giết chết đối phương, vốn dĩ không cho họ có bất kỳ cơ hội nào để nói.

Lâm Phàm nói: “Tao đã gặp rất nhiều quỷ dị biết nói, mày tìm tao có chuyện gì không? Tao có thể cảm nhận được mày tìm tao là có việc.”

Kẻ ham não âm u nhúc nhích xúc tu, những xúc tu đó dường như có thể kéo dài vô tận. Não của rất nhiều người bị ăn mất trong lúc không có ý thức, chính là vì những xúc tu tàng hình này.

“Mày nói không sai.”

“Sức mạnh của mày đã được tụi tao công nhận, theo mệnh lệnh của chủ nhân tao, tao đến để chiêu mộ mày.”

“Nếu mày không muốn, vậy mày sẽ phải đối mặt với lực lượng quỷ dị khiến mày thấy sợ hãi.”

Khi quỷ dị nói ra những lời này.

Tất cả người trong phòng đều vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ sợ nhất là tổ chức phía sau quỷ dị.

Nếu không có tổ chức còn đỡ.

Ít nhất chứng tỏ.

Quỷ dị chỉ là tuỳ ý xuất hiện, sẽ không xuất hiện ở trong thế giới của loài người một cách có tổ chức.

Lâm Phàm mỉm cười nói: “Ý của mày là quỷ dị tụi mày muốn khiêu chiến với tao sao?”

“Hả?”

Kẻ ham não hơi ngạc nhiên. Não của nó vẫn được xem là linh hoạt, nuốt nhiều não như vậy, IQ cũng tạm ổn, nhưng sao cứ cảm thấy đối phương hiểu nhầm hay là nghĩ nhiều quá rồi nhỉ.

Nhưng nó là quỷ dị không sợ gì cả.

“Tụi mày có thể hẹn một nơi, tao rất muốn đấu một trận với tụi mày, tao rất mong đợi.”

Lâm Phàm rất muốn thử.

Anh không hề có sở thích nào khác, chỉ thích chiến đấu. Lúc anh nói ra những lời này, không hề nghĩ đến mình đã gây ra chấn động thế nào với Boss và đám người kia.

Nếu quỷ dị liên kết lại với nhau.

Vậy hậu quả…

Sẽ rất khủng khiếp.

Thậm chí là không thể nào chống lại.

“Mày từ chối ý tốt của chủ nhân tao?” Kẻ ham não hỏi.

Nó không thể hiểu được tại sao “chủ nhân tao” lại muốn chiêu mộ loài người, chỉ có loài người mà thôi, có gì đáng sợ chứ. Nhưng nó không biết rằng, chính vì con người ở trước mặt này đã khiến quỷ dị bọn mày thiệt hại nghiêm trọng trong một năm qua, tà linh cũng bị giết đến không dám xuất hiện, dù là tà linh thế nào xuất hiện trước mặt Lâm Phàm thì đều chỉ như một đứa nhỏ.

“Không sai, tao từ chối ý tốt của chủ nhân mày, sứ mệnh mà tao xuất hiện ở đây chính là vì bảo vệ lãnh thổ này. Tao đợi tụi mày lâu lắm rồi, lần nào cũng chỉ xuất hiện có lẻ tẻ vài người, không thú vị chút nào.”

“Bây giờ mày xuất hiện, vậy hãy thay tao chuyền lời này đến chủ nhân của tụi mày, tao muốn khiêu chiến một trận sống còn để phân cao thấp.”

Lúc này, Lâm Phàm có phong cách quý phái, tinh thần thượng võ là thứ không thể khinh nhờn.

“Được, mày đợi đó cho tao.”

Kẻ ham não u ám trả lời, sau đó biến mất.

Lâm Phàm cười khẽ, tâm trạng hơi kích động.

Trong thời gian một năm này, anh cảm thấy nếu không phải bởi vì những quỷ dị này, cuộc sống của anh sẽ đơn điệu biết bao, mỗi ngày làm máy bay, bay tới bay lui, thật là quá nhàm chán.

Cũng không có quen bạn mới nào.

“Lâm Phàm, chuyện này…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận