Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 260: Lâm Phàm lần đầu tiên tức giận (2)

Bọn họ đánh nhau không ai nói lời nào, cũng không chớp mắt lấy một cái. Cả hai dùng phương thức chiến đấu đơn giản nhưng khiến cho người khác có một loại cảm giác kinh khủng đến kì lạ.

“Mẹ nó!”

"Đáng sợ!"

"Kinh người!"

Năm vị cường giả kinh hô, tình cảnh thật đáng sợ.

Đồng thời khiếp sợ thực lực của Lâm Phàm.

Đại sư Vĩnh Tín nhìn mà trợn mắt hốc mồm, nuốt nước miếng nói: "Ông có thể làm đến bước này sao? Tôi cho là không được đâu."

Lời này của anh ta là nói với Độc Nhãn Nam.

Rõ ràng là hỏi, nhưng lại nói ra câu trả lời luôn.

Độc Nhãn Nam nhìn, thần sắc ngưng trọng. Anh ta biết mình đánh giá thấp năng lực của Lâm Phàm. Anh rất mạnh, mạnh hơn so với anh ta. Đây là chuyện mà anh ta vô cùng khó hiểu. Rốt cuộc Lâm Phàm tu luyện như thế nào? Anh ta đã đưa Lâm Phàm đến dùng máy móc kiểm tra, kết quả thấy rất tầm thường, cũng rất phổ thông, cũng không phát hiện điều gì đáng ngạc nhiên.

Lâm Đạo Minh hỏi: “Ông tìm được cường giả này ở đâu? Nếu đã có cường giả thì gọi ra sớm chút, chúng ta đỡ bị đánh thành thế này.”

Oán trách.

Cường giả cao viện Mao gia thật oán trách.

Độc Nhãn Nam có rất nhiều lời muốn nói, cũng muốn giải thích một phen, nhưng...

Tôi có thể nói với mấy người hai vị cường giả này là tôi kéo từ bệnh viện tâm thần đến được sao? Hơn nữa lúc trước tôi vốn không biết anh ta có thể đánh được như vậy!

Muốn nói thật.

Nhưng sợ nói trắng ra thì khiến mình mất mặt, cho nên, giấu trong lòng là được.

"Ha ha, đây là tôi cố ý, chính là hy vọng các vị có thể đấu một trận cho thỏa cùng Chương Lang Ma, xem chênh lệch giữa chúng ta cùng Chương Lang Ma rốt cuộc là ở đâu?" Độc Nhãn Nam nói.

Có thể trở thành người đứng đầu Bộ phận đặc biệt ở thành phố Duyên Hải, da mặt tất nhiên phải dày. Không dày không cách nào trông coi được nhiều người như vậy.

Lưu Hải Thiềm nhìn Độc Nhãn Nam một cái, ý tứ rất rõ ràng, có lẽ chỉ có kẻ ngu mới sẽ tin tưởng anh ta.

Tà vật Công Kê thân là tà vật, dĩ nhiên biết Chương Lang Ma là tà vật thuộc hàng đại ca, thế nhưng bây giờ lại cùng tên con người bị nó cho là ngu xuẩn chiến đấu kịch liệt như thế.

Nó rất hoảng.

Cái mông gà ngồi dưới đất, hơi chần chừ.

"Thật may chính mắt nhìn thấy một màn này, nếu khanh ta sẽ bị nhân loại ngu xuẩn lừa gạt rồi. Nằm vùng thật không dễ làm."

Khí thế sụt giảm, Công Kê biết mình sa vào nước sôi lửa bỏng sâu đến thế nào.

Lúc này.

Ông Trương không tiếp tục kêu khóc, mà đau lòng nhìn một màn trước mắt.

Lâm Phàm, bằng hữu tốt nhất của anh ta, vì báo thù cho anh ta mà đánh tay đôi với đối phương. Anh ta nhìn mà đau lòng, khẳng định rất khổ sở, hết thảy các thứ này cũng là vì anh ta.

Chương Lang Ma rất tức giận, nó bị một quyền lại một quyền đánh vào mặt rất đau, hết sức đau. Bắp thịt chỗ cần cổ bị đả thương, dần dần có chút không nhịn được.

Ngay lúc nó suy nghĩ những chuyện này, Lâm Phàm lại đánh một quyền đến.

Chương Lang Ma ngoẹo đầu, lần này nó không nhanh chóng quay trở lại. Cặp mắt đen tròn trợn trừng nhìn mặt đất, giống như bị thời gian giam cầm.

Nó hiện đang tức giận vô cùng.

Cảm giác bị loài người đánh khiến cho nó, thân là tà vật, không cách nào dễ dàng tha thứ được.

Rắc!

Chương Lang Ma tự chặt cánh tay, trong nháy mắt xuất hiện ở phương xa, sau đó cánh tay tự chặt kia lại mọc ra lần nữa.

"Mày rất mạnh."

Chương Lang Ma chưa từng lên tiếng thế mà lại cất giọng.

Âm điệu có chút trầm thấp quái dị.

Cái này làm cho đám người Độc Nhãn Nam rất kinh ngạc. Bọn họ thấy Chương Lang Ma biết nói chuyện, kinh ngạc hệt như phát hiện ra được đại lục mới vậy.

"Tại sao mày lại làm bạn tao bị thương?" Lâm Phàm hỏi.

Chương Lang Ma nói: "Có điều kết thúc ở đây thôi."

Một người một tà vật trao đổi, râu ông nọ cắm cằm bà kia, hoàn toàn không biết đang trao đổi cái gì.

Trong chốc lát, Chương Lang Ma nắm chặt hai quả đấm, âm thanh bành trướng truyền tới, vốn bắp thịt cũng rất cuồn cuộn lại còn cuồn cuộn hơn, sau lưng gồ lên, một đôi cánh bằng xương thịt xuất hiện.

"Nó lại vẫn có thể trở nên mạnh mẽ hơn." Độc Nhãn Nam cảm nhận được uy thế này, nhíu mày.

Sau đó chính là sợ.

Trước khi tăng cường sức mạnh, Chương Lang Ma cũng đã rất kinh khủng. Sau khi tăng cường sức mạnh rồi sẽ kinh khủng tới mức độ nào đây?

Lần trước đánh nhau, năm người bọn họ liên thủ đúng thực khó mà áp chế được Chương Lang Ma. Nhưng đối phương muốn giết bọn họ cũng không phải dễ. Cho nên anh ta đang suy nghĩ, nếu như Chương Lang Ma thực có thực lực như vậy, thì khi đó sao có thể chém chết được bán bộ cường giả?

Bây giờ nhìn lại, hóa ra là bởi vì Chương Lang Ma có thể trở nên mạnh mẽ hơn.

Rắc rắc!

Đôi cánh bằng thịt sau lưng Chương Lang Ma đang rung động, tay nâng lên, một ngón tay đưa ra, chỉ vào Lâm Phàm nói: "Chuẩn bị chết chưa?"

Biểu cảm ngu ngốc kết hợp với câu nói vô cùng tàn nhẫn lộ vẻ rất tức cười.

Vừa dứt lời!

Chương Lang Ma biến mất. tại chỗ

Tốc độ nhanh hơn.

Năm vị cường giả ngưng thần nhìn, bọn họ chỉ có thể cảm nhận được thanh âm chuyển động ở tốc độ cao, vượt qua tốc độ âm thanh của Chương Lang Ma...

Bốp!

Lâm Phàm đứng tại chỗ, trong lúc bất chợt, Chương Lang Ma bay đến ở trước mặt anh, một quyền đánh trúng bụng Lâm Phàm. Lâm Phàm rơi vào tình huống lúc trước của Chương Lang Ma, chân sau trượt đi, trượt thẳng đến bên cạnh ông Trương.

Khóe miệng chảy ra một dòng máu tươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận