Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 710: Lâm Phàm: Chỉ có như vậy... Không có ý khinh thường mày đâu (3)

Lâm Phàm: Chỉ có như vậy... Không có ý khinh thường mày đâu (3)

"Anh nói thật chứ?" Mục Hạo hỏi.

Tiếp theo đó nhìn về phía Trang Minh đứng phía sau Trang Tiêu, cường giả đều đến đây, nơi đây sẽ lập tức xảy ra cuộc chiến lớn kịch liệt, đến lúc đó sẽ thoải mái hơn nhiều.

"Ai chẳng biết khả năng tính toán của tộc họ Mục nổi danh trong Vũ, nếu đến cả Mục Hạo anh cũng không tính ra được, vậy thì còn ai có thể tính ra được tung tích của bọn họ nữa đây."

Lời này đã hoàn toàn nâng Mục Hạo lên vị trí cực cao, thổi phồng thật sự lợi hại. Dùng lời của Trang Tiêu, thì chính là đang dỗ trẻ nhỏ, nâng người ta lên cao, xem xem anh sẽ nói thế nào.

Mục Hạo được Trang Tiêu thổi phồng xác thực có chút lâng lâng.

"Trang Tiêu, anh tâng bốc khiến tôi khó có thể bước xuống đài được đấy." Mục Hạo cũng không phải con chim ngu ngốc, sao có thể không nghe hiểu ra ý của Trang Tiêu được.

Bắc Đào thầm nghĩ, không ngờ cường giả Tinh Không cũng là người biết tâng bốc, cái khác không học được, ngược lại học được điều này.

Trang Tiêu nghiêm túc nói, "Mục Hạo, sự việc quan trọng, thử một lần đi, thứ tốt chung quy không thể để Ngô Thắng giành được, nếu không chúng ta bị tên đó bỏ lại phía sau, chẳng lẽ anh chịu được sao."

Nếu không nói tới điểm này.

Mục Hạo xác thực không để ý tới vấn đề này.

Nhưng sau khi nói tới điểm này rồi, vẻ mặt của anh ta dần dần trở nên nghiêm túc hẳn lên, hồi tưởng lại tình huống khi đối mặt với Hỏa Ma, Ngô Thắng biểu hiện ra thực lực bản thân đã bỏ xa khoảng cách với anh ta rồi, mà đối với Mục Hạo mà nói đây là chuyện không thể dễ dàng tha thứ được.

"Được, tôi thử một lần."

Mục Hạo không tự tin lắm đối với khả năng tính toán của mình.

Nhưng vẫn dự định thử một lần.

Bắc Đào đứng xem ở bên cạnh, phát hiện năng lực kỳ quái. Tính toán... cùng loại với thầy tướng số của thời Trung Quốc cổ đại sao?

...

Lúc này.

Đám người Lâm Phàm đã đi sâu vào trong lòng đất, cửa vào rất thần bí, cho dù có cẩn thận tìm kiếm cũng không nhất định có thể tìm được, cũng may hổ đại gia biết địa điểm cụ thể, nếu không không biết sẽ tìm đến khi nào.

"Linh khí nơi này thật dày." Ngô Thắng sợ hãi than, "Không hổ là long mạch khó được hình thành, như ở chỗ chúng tôi đều là nơi tu luyện hiếm có."

Hổ đại gia nói, "Ta và nó bình thường tu luyện ở đây, nhưng không có phương pháp tu hành, chỉ có thể tiếp nhận linh khí tích tụ nuôi dưỡng, hiệu quả rất ít."

Ngô Thắng nói, "Đương nhiên rồi, muốn hấp thụ linh khí phải có được phương pháp tu luyện, nếu không thì chính là uống ngụm rượu ngọc lộ, sau đó lại chảy từ dưới ra, không có tác dụng lớn."

"Lời nói đủ thẳng thắn." Độc Nhãn Nam nói.

Ngô Thắng nói, "Ngôn từ đơn giản dễ hiểu mới có thể biểu hiện rõ ràng cụ thể ý nghĩa."

Rất nhanh.

Bọn họ đã đi vào tới chỗ sâu nhất, nhiệt độ có sự thay đổi, đầu tiên là lạnh lẽo cho tới lúc này là cực nóng.

Độc Nhãn Nam nói, "Nhiệt độ có hơi cao, xem ra chúng ta đã đi vào nơi rất sâu rồi."

"Cẩn thận một chút, nơi này chúng ta chưa từng tới qua, không biết có nguy hiểm gì hay không." Hổ đại gia nói.

Bọn chúng lúc này đã thu nhỏ lại hình thể, nếu vẫn còn là hình thể lúc trước thì căn bản không thể đi xuyên qua được.

Một lúc lâu sau.

Đám người rốt cuộc đã đi tới điểm cuối.

"Đây là..."

Đám người họ khi nhìn thấy thứ được đặt bên trong đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Một thứ chất lỏng màu vàng hình cầu lơ lửng nơi đó, đồng thời từ hình cầu kia phân tán ra rất nhiều sợ tơ nối với vách tường bốn phía, hình như đang hút thứ gì đó.

"Năng lượng thật dày." Trong mắt Ngô Thắng vụt lên tia sáng nói.

Lâm Phàm nói, "Thật thần kỳ."

Ông Trương nói, "Rất đẹp."

Tà Vật gà trống lâm vào trầm tư, nếu nó nuốt trọn cái này có thể biến thành gà chiến kim quang hay không. Nó thân là anh hùng của Tà Vật không có chút thực lực không làm ăn được gì đâu.

Đương nhiên.

Hiện tại chỉ là ảo tưởng mà thôi.

Làm sao đến nó được.

"Đây là thứ quý giá nhất long mạch sao?" Độc Nhãn Nam hỏi.

Hổ đại gia nói, "Hẳn là vậy, trước kia ta cũng chưa từng nhìn thấy qua."

Ngô Thắng nói, "Phân bảy phần đã đủ rồi."

Nhưng mà đúng lúc này.

Một âm thanh rồng gầm vang vọng khắp nơi.

Quả cầu vàng giống như có linh tính.

Ánh sáng tỏa ra chiếu rọi khiến xung quanh một vùng vàng óng, ngay sau đó, một con rồng vàng xuất hiện, bay lơ lửng giữa không trung, nhìn hằm hằm đám người Lâm Phàm.

Độc Nhãn Nam cảm nhận được uy áp, sắc mặt biến đổi, "Thật là uy áp khủng khiếp, long mạch lợi hại như vậy sao?"

Dưới loại uy áp này.

Hổ đại gia và chim ưng khổng lồ dường như bị huyết mạch áp chế, cả người run rẩy, vậy mà còn xúc động mà quỳ xuống.

"Cẩn thận."

Ngô Thắng vội vàng kêu lên, tình huống không đúng, anh ta cảm thấy có một loại nguy hiểm khủng bố bao trùm.

Quả nhiên.

Vừa dứt lời.

Kim Long biến ảo khiến kim quang bay vọt thẳng tới hướng đám người họ, tốc độ rất nhanh, hai mắt bị che đi, chỉ có thể nhìn thấy tất cả xung quanh đều là ánh sáng vàng, căn bản không biết nên ngăn cản như thế nào.

Trong một khoảnh khắc.

Trong lòng đám người họ chỉ có một suy nghĩ, chính là xong đời rồi.

Long mạch từng chết sống lại, trở thành long mạch sống, hấp thụ linh khí đất trời, thai nghén ra kết tinh long mạch rốt cuộc mạnh đến mức nào, rất khó có thể tưởng tượng, đám hổ đại gia cũng đã xem thường long mạch, chỉ cho rằng nhiều nhất lợi hại hơn bọn chúng một chút mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận