Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 632: Tôn Hiểu tìm đường chết, thần thoại về núi Trường Bạch (2)

Tôn Hiểu tìm đường chết, thần thoại về núi Trường Bạch (2)

Kim Hòa Lị muốn che mặt lại, khuôn mặt xinh đẹp của cô ta dường như có chút thay đổi vì lời đối thoại của Lâm Phàm với ông Trương.

Cô ta biết Độc Nhãn Nam không thể đối phó với những người bí ẩn đó.

Tất cả hy vọng đều được gửi gắm vào Lâm Phàm.

Nhưng... Nhìn vào hoàn cảnh của Lâm Phàm, có thể thấy tính ổn định của anh không cao, suy nghĩ luôn có vấn đề, anh không hổ danh là một người đàn ông bước ra từ Thanh Sơn.

Sau khi rời khỏi văn phòng.

Ông Trương nói: “Tôi cảm thấy ông ta thật nhát gan.”

“Ừ, tôi cũng cảm thấy vậy.” Lâm Phàm nói.

Ông Trương nói: "Muốn châm cứu không?"

Lâm Phàm nói: "Tạm thời không muốn."

Sau đó, bọn họ tiếp tục tuần tra, đây là việc bọn họ làm hàng ngày, cái chính là bọn họ không có việc gì làm, mỗi ngày chỉ đi xem xét xung quanh trên đường để giúp những người cần giúp đỡ.

Dao Cơ xuất hiện trước mặt Lâm Phàm và ông Trương, đối với Dao Cơ mà nói, cô ta không tin, với sắc đẹp và tài năng của mình, cô ta không thể thu hút được một chàng trai trẻ, đó là điều vô cùng nhục nhã đối với cô ta.

Lâm Phàm không có nhiều cảm giác với Dao Cơ.

Anh cảm thấy cô ta rất kỳ lạ, rõ ràng là không quá thân quen, nhưng cô ta lại làm như vô cùng thân thiết.

Thật kỳ lạ.

Nếu những người đàn ông khác biết suy nghĩ của Lâm Phàm, họ nhất định sẽ liều mạng với anh, có một cô em gái xinh đẹp như vậy chủ động tìm anh, giống như có thể tự dâng hiến bất cứ lúc nào, vậy mà anh ngay cả một chút ý nghĩ cũng không có.

Nếu bọn họ cũng có một cô em gái như vậy dụ dỗ thì không cần phải nói, mở sẵn cửa phòng, mua sẵn thuốc, bọn họ nhất định sẽ cùng chiến đấu hai ngày hai đêm, cuối cùng uống thuốc, bảo đảm vô cùng kích thích.

“Ông cụ, để chúng tôi giúp ông.”

Chiếc xe đạp cũ của một ông cụ bị hỏng, những thứ có trên xe đạp rơi xuống đất, ông cụ thì quá yếu nên không thể cõng được.

Lâm Phàm và ông Trương là những người rất nhiệt tình nên đã chủ động tiến lên giúp đỡ.

Trong túi dường như chứa các loại rau củ.

Bên ngoài chiếc túi dính đầy đất.

Trên vai trái và vai phải Lâm Phàm mỗi bên vác một túi, ông Trương cố gắng vác một túi, Dao Cơ vẫn đi theo họ nãy giờ, cảm thấy hơi bẩn và không muốn làm vấy bẩn quần áo mới của mình.

Ông Trương nhỏ giọng nói: “Cô ta không siêng năng chút nào, không muốn giúp đỡ người khác.”

Lâm Phàm nói: “Thật sao?”

“Ừ, tôi chắc chắn.”

“Thật đáng tiếc, tôi thích làm bạn với những người siêng năng."

"Tôi cũng vậy."

Bây giờ ông Trương giống như một người thích mách lẻo.

Nhìn thấy bọn họ lén lút trao đổi, Dao Cơ muốn tiến lại gần hơn, nhưng phát hiện ánh mắt của bọn họ dường như đang nhìn chằm chằm vào mình, cô ta rất vui, có phải cuối cùng đã phát hiện ra vẻ đẹp của tôi không?

Nhưng cô ta không biết... Ông Trương đang mách lẻo.

Ông cụ đi bán rau rất xúc động, quả nhiên vẫn còn rất nhiều người tốt.

Khu dân cư.

“Em gái, chuyện của em chỉ có thể dựa vào chính em.” Chị gái ma thần nghiêm mặt nói.

Sau một thời gian sống ở thế giới con người, theo đuổi hơn chục bộ phim truyền hình, cô ta đã hài lòng với cuộc sống ổn định này.

Em gái ma thần nói: “Chị, chị đi đâu vậy?”

Chị gái ma thần nói: “Đi tìm cơ duyên.”

"Vậy em..." Em gái ma thần có chút sốt ruột, để cô ở lại đây một mình cũng không phải là việc sáng suốt, đến bây giờ vẫn chưa cho đối phương lấy máu mình, đầu cô giống như muốn nứt ra, không biết nên dùng cách gì.

Khó khăn.

Thật sự rất khó.

Không còn cách nào.

Cô chỉ là không hiểu, cô nguyện ý để cho anh chiếm tiện nghi, anh còn rụt rè cái gì, hôn một chút thì có sao.

Đàn ông... Ha ha.

Chị gái ma thần nói: "Đừng lo lắng, bây giờ sức mạnh của em quá yếu, em chưa hẳn có thể bảo vệ được bản thân, chị đã đã từng tiếp xúc qua người kia, đó là một trường hợp đặc biệt, không biết đã tu luyện như thế nào, lại có sức mạnh như vậy, em ở bên cạnh anh ta cũng tốt, sau này có cơ hội sẽ có thể dùng máu của chính mình."

"Em ở lại đây, nhớ phải trả tiền phòng.”

Vừa dứt lời.

Chị gái ma thần đã biến mất tại chỗ.

Em gái ma thần lộ ra vẻ bất đắc dĩ, sau đó giống như nghĩ tới điều gì, vội vàng la lên: "Chị, em không có tiền..."

Trong phòng trống không, không có một tiếng trả lời.

Rõ ràng là đã biến mất.

Em gái ma thần nằm liệt trên sô pha xoa xoa đầu, nghĩ đến chuyện sau này tức giận đến mức muốn đá cho mình mấy đá, tại sao trước đây lại ngốc như vậy nghĩ ra chủ ý cho đối phương hút máu chính mình.

Tức chết mà.

Đúng là tự làm tự chịu.

Mấy ngày sau.

Một tin tức trên Internet đã gây ra một hiệu ứng bùng nổ.

Tác giả: Tôn Hiểu.

Đó chính là người dám xông vào chỗ chiến đấu, để có thể quay được tin tức mới nhất, ngay cả cái mạng nhỏ cũng không cần, dũng cảm xông vào nơi nguy hiểm, khai thác những cảnh tượng mà người thường không thể chạm tới.

Video rất đơn giản.

Căn cứ vào góc quay, Tôn Hiểu dám một mình đi vào rừng núi, cẩn thận cầm thiết bị quay lại hoàn cảnh trước mặt.

“Chào mọi người! Tôi là Tôn Hiểu yêu quý của mọi người và khẩu hiệu của tôi là quay lại những cảnh tuyệt vời nhất trên thế giới và tiết lộ những bí mật mà mọi người không biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận