Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 897: Làm rõ mọi chuyện, vợ à, thì ra em là nội ứng (5)

Làm rõ mọi chuyện, vợ à, thì ra em là nội ứng (5)

Người này là một trong những nhân vật cấp cao của hội Ám Ảnh, chuyên về sức lực chiến đấu, cơ bắp toàn thân căng phồng, liếc mắt một cái là đã có thể nhìn ra, đối phương không phải là người tốt nghiệp Cao viện Phật Môn, là tốt nghiệp hệ thống học viện khác.

"Để cô cống hiến cho tổ chức khó đến vậy sao? Cô không ngừng để tổ chức thất vọng về cô, làm sao xứng được với công sức dạy dỗ mà tổ chức bỏ ra trên người cô đây?"

Lúc nói đến đây thì kích động, nhân vật cấp cao này trực tiếp khạc đờm, tỏ vẻ khinh thường, nhưng xấu hổ là mặt nạ này không có miệng, cục đờm bị ông ta phun này hất ngược lại vào mặt, vẻ mặt không sao tả nổi.

Xấu hổ!

Mộ Thanh nói: "Tôi không muốn lừa dối anh ấy."

"Ha ha, không muốn lừa cậu ta? Hay nói đúng hơn là cô yêu cậu ta rồi?" Cấp cao đeo mặt nạ sói tức giận nói.

Mộ Thanh nói: "Không, anh ấy là một người rất đặc biệt, tâm địa rất thuần khiết, tôi không muốn lợi dụng sự lương thiện của người khác đối với mình, làm ra chuyện trái với lương tâm, huống hồ, tôi cũng không muốn làm vấy bẩn tình cảm của anh ấy dành cho tôi."

"Buồn cười thật, cô nói mấy thứ xàm xí gì, tôi nghe không hiểu." Cấp cao đeo mặt nạ sói móc lỗ tai, lấy ra một đống lớn ráy tai, sau đó búng tay bắn về phía Mộ Thanh, tốc độ của ráy tai rất nhanh, uy lực giống như bom, bị Mộ Thanh né tránh, mặt đất sau lưng đột nhiên nổ mạnh, đùng một cái tạo thành một cái hố không lớn không nhỏ.

"Ra tay giải quyết cô ta đi, tôi không muốn nhìn thấy kẻ phản bội."

Bọn sát thủ xung quanh liếc mắt nhìn nhau, trong nháy mắt tập kích về phía Mộ Thanh.

Vẻ mặt Mộ Thanh nghiêm túc, không dám chủ quan chút nào, thực lực của cô vốn cũng rất khá, đối phó với nhưng sát thủ này không thành vấn đề, thế nhưng số lượng của họ quá đông, sau một hồi chiến đấu, dần dần bị đuối sức.

Cấp cao đeo mặt nạ sói lạnh lùng đứng đó nhìn.

Hưởng thụ làn gió thôn quê mát mẻ.

Thấy đã lâu rồi mà Mộ Thanh chưa bị giết chết, bàn tay ông ta hướng xuống đất hút lấy một hòn đá vào giữa lòng bàn tay, trực tiếp đánh lén bắn về phía người kia.

Phập!

Cục đá đánh trúng vào cánh tay của Mộ Thanh, một sự đau đớn kịch liệt kéo tới, động tác của Mộ Thanh dần dần chậm lại, soạt một tiếng, lưỡi dao sắc bén cứa qua cánh tay của cô, máu tươi nhuộm đỏ cả ống tay áo.

Bọn sát thủ xung quanh nhân cơ hội giơ binh khí trong tay lên, chuẩn bị kết liễu Mộ Thanh.

Đột nhiên.

Một bóng người xuất hiện, đánh cho đám sát thủ lui ra.

"Hà Mộc, cậu cũng muốn phản bội tổ chức sao?"

Cấp cao đeo mặt nạ sói nhìn thấy người đến là ai, tức giận quát lớn, không nghĩ tới mình đi giải quyết một tên phản bội, còn nhảy ra thêm một người.

Hà Mộc rất đẹp trai, anh ta đi thành phố Duyên Hải cứu thành viên, bị Độc Nhãn Nam cản trở, thừa cơ hội chạy trốn, vẫn chưa từng xuất hiện, không ngờ lại luôn giấu mình ở xung quanh thành phố Duyên Hải.

"Thủ lĩnh, không thể giết cô ấy." Hà Mộc nói.

Cấp cao đeo mặt nạ sói cười: "Cậu nói không giết thì không được giết sao, cậu cho rằng mình là ai?"

Hà Mộc nói: "Không thể chọc giận đến Lâm Phàm, nếu không ông sẽ mang tới sự hủy diệt cho hội Ám Ảnh."

Trong khoảng thời gian này, anh ta vẫn luôn chú ý đến Lâm Phàm, bởi vì không ngừng chú ý đến anh, mới phát hiện Lâm Phàm đáng sợ đến cỡ nào, thực lực cơ bản không thể lý giải, bất kỳ ai cũng không phải là đối thủ của anh.

Đồng thời, anh ta thăm dò được, Lâm Phàm vẫn luôn gọi Mộ Thanh là vợ của mình, xét theo mối quan hệ này, nếu để Lâm Phàm biết Mộ Thanh bị hội Ám Ảnh giết chết, hậu quả anh ta không dám tưởng tượng.

Chỉ là không ngờ, người trong hội Ám Ảnh lại vụng về như thế, thấy Mộ Thanh không hoàn thành nhiệm vụ, đã muốn giết cô, rốt cuộc là người ngu xuẩn nào ra mệnh lệnh này vậy?

Phản bội là thật.

Nhưng còn phải nhìn tồn tại phía sau đối phương là ai.

Nếu như anh ta là thủ lĩnh của hội Ám Ảnh, chắc chắn sẽ tạo quan hệ với Mộ Thanh, sau đó lôi kéo Lâm Phàm tạo quan hệ, dù cho ban đầu không đạt được lợi ích gì, nhưng không thể ăn đậu hũ nóng một cách vội vàng, một ngày nào đó sẽ có thu hoạch.

Chẳng lẽ, hội Ám Ảnh không phát hiện ra vấn đề này sao?

Cấp cao đeo mặt nạ sói trầm mặc, ngay khi Hà Mộc cho rằng mình đã thuyết phục được đối phương, một giọng nói âm u vang lên bên tai.

"Cậu đang dạy tôi cách làm việc sao?"

Con ngươi Hà Mộc bỗng nhiên co lại, không ngờ đối phương xuất hiện ngay sau lưng mình, cảm giác nguy hiểm đè lên dây thần kinh anh ta, khiến anh ta không thể không xuất ra toàn lực, cơ thể giống như con quay xoay vòng, mạnh mẽ hướng về phía cổ của đối phương.

Bịch bịch!

Cấp cao đeo mặt nạ sói túm lấy cổ chân của Hà Mộc, cầm anh ta quất lên mặt đất.

Hà Mộc giảm bớt lực giữa không trung, trong nháy mắt té ngã mấy cái liền.

"Mạnh quá."

Hà Mộc biết, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, dựa vào thực lực của anh ta căn bản không phải là đối thủ của cấp cao đeo mặt nạ sói, anh ta ở trong hội Ám Ảnh đến bây giờ cũng không hề biết những người dưới lớp mặt nạ này có thân phận thật sự như thế nào, nhưng có thể đoán được, những người này đều là cường giả số một, chắc chắn còn có người trà trộn vào cục đặc biệt.

Chắc chắn không có khả năng không có tiếng tăm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận