Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1341: Không sai, chính là tôi, tôi đã trở thành bạch cốt rồi

Không sai, chính là tôi, tôi đã trở thành bạch cốt rồi

Những người kia không cảm nhận được, nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì họ quá yếu.

Vạn vật có thể sinh tồn.

Chứng tỏ có sinh mệnh nguyên tố, cho dù không thể nào bắt được nhưng cũng không thể nói loại nguyên tố này không tồn tại được.

Ví dụ như nguyên tố sấm sét có tính hủy diệt.

Nếu có người có thể khống chế thì đó chính là nguyên tố bảy hệ, nhưng đối với Lâm Phàm mà nói, nguyên tố không chỉ có bảy hệ mà còn có rất nhiều sự tồn tại mà con người không thể nào thăm dò được.

Mà lúc Lâm Phàm thi triển ma pháp hồi sinh đáng sợ như vậy.

Toàn bộ giới Ma Pháp sư đều cảm nhận được một luồng ma lực mãnh liệt chấn động, vô cùng đáng sợ, kinh hãi, giống như Thần Ma Pháp giáng lâm, thao túng tất cả các nguyên tố của thế giới ma pháp.

Trở lại làng.

Nhìn nồi lẩu nóng hổi, thở dài một tiếng, nồi lẩu chuẩn bị cho con gái và bạn bè của con ăn còn chưa xong, chỉ vừa mới bắt đầu thôi vậy mà đã có chuyện xảy ra.

“Haizzz!”

Trước đây Lâm Phàm vẫn luôn có thể giữ tâm trạng vui vẻ trước tình huống như vậy, nhưng trải qua chuyện lần này, anh có chút không vui, cầm đũa lên, tự mình ăn thịt.

Mặc dù hương vị rất ngon.

Nhưng đối với Lâm Phàm mà nói, tất cả đều trở nên tẻ nhạt, vô vị, tất cả mọi thứ đều phụ thuộc vào việc anh ngồi ăn cùng với ai.

Tộc Tinh Linh.

Truyền tống ma pháp xuất hiện.

Trên mặt đất xuất hiện ma pháp trận văn lớn, đây là truyền tống được thi triển bởi ma pháp cuộn, với tình hình bây giờ của mấy người Khả Lam thì chưa thể thi triển được nhưng những năm này các cô đã trải qua nhiều nguy hiểm, cũng tích lũy được vài đồ tốt.

Đồ vật trân quý như vậy dùng để bảo toàn tính mạng.

Mà bây giờ, quê hương của Sylph xảy ra chuyện, không thèm để ý mà dùng ma pháp cuộn trân quý đó.

Ngay sau đó.

Bốn bóng người dần dần xuất hiện.

Sylph rất lo lắng, cô ta không biết rốt cuộc quê hương mình đã xảy ra chuyện gì, trong đầu hiện lên rất nhiều cảnh tượng, quê nhà trông vô cùng thê thảm, khắp nơi đều là khói lửa chiến tranh, đều là những thi thể quen thuộc.

Nếu quả thực là như vậy.

Cô ta thực sự không chịu nổi, sẽ phát điên mất, hoàn toàn mất niềm tin vào tương lai, nơi này là nơi quan trọng nhất trong lòng cô.

“Không có chuyện gì đâu, nhất định sẽ không có chuyện gì đâu.” Khả Lam an ủi Sylph, cô biết nếu xảy ra chuyện Sylph lo lắng nhất, như vậy cô khó có thể tượng tưởng nổi chuyện này sẽ ảnh hưởng đến Sylph nhiều như thế nào.

Đế Nhã cũng an ủi cô ta.

Sắc mặt Olga Via vô cùng nghiêm túc, Sylph là bạn thân nhất của các cô, không người nào muốn nhìn thấy cảnh tượng thảm khốc xảy ra cả.

Lúc này.

Các cô đã xuất hiện ở đất tộc tộc Tinh Linh rồi.

Tình hình xung quanh hoàn toàn khác với những gì mà các cô tưởng tượng ra.

Tràn đầy sức sống.

Cây cối xanh tươi um tùm, quả thực là một nơi tốt đẹp.

“Ở đây xem ra không có chuyện gì xảy ra, có phải có gì sai sót không?” Khả Lam hỏi.

Sylph nhìn tình hình trước mắt, có chút kinh ngạc, cô ta quả thực cảm ứng được tình huống khiến cô ta đau lòng kia, thế nhưng tình huống trước mắt khiến cô ta có hơi nghi hoặc.

Chẳng lẽ… quả thực là cô ta cảm nhận sai rồi sao?

“Tôi…”

Cô ta muốn nói cái gì nhưng ngay lúc này từ trong rừng rậm xa xa có một bóng dáng xuyên qua rừng cây.

“Chị Sylph.”

Một cô bé Tinh Linh cầm một bộ cung tên thu nhỏ đi ra từ trong rừng rậm.

Vui vẻ chạy đến trước mặt Sylph.

Cô ta nhìn thấy Aiur xuất hiện trước mặt mình, thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại có nhiều nghi vấn hơn.

Vì sao cô ta lại có cảm giác như vậy chứ.

Thế nhưng tình huống trước mắt, không hề giống như trong suy nghĩ của cô ta, chắc chắn không thể cảm ứng sai được, nhất định là đã có chuyện gì xảy ra, nếu không sẽ không thể có cảm giác đó được.

“Aiur, trong tộc có phát đã xảy ra chuyện gì không?” Sylph hỏi.

Mấy người Khả Lam nhìn nhau.

Vẻ mặt đều lộ ra sự nghi hoặc.

Theo những gì các cô quan sát trước mắt, có vẻ như không có chuyện gì xảy ra cả.

Xung quanh rất yên tĩnh.

Rất an toàn.

Vẻ mặt Aiur tươi cười nghe thấy lời của chị Sylph, dường như nghĩ đến cảnh tượng kinh khủng lúc đó, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trở nên trắng bệch.

Sylph nhìn thấy vẻ mặt của cô bé.

Thì biết, chắc chắn đã có chuyện xảy ra, nếu không chắc chắn không thể có vẻ mặt như vậy được.

“Chị Sylph, lúc mọi người chưa trở về quả thực đã có chuyện xảy ra.” Aiur nói, cô bé còn nhỏ, lúc nghĩ đến tình huống kia liền có cảm giác không rét mà run, điều này đối với tâm hồn non nớt của cô bé tạo nên chấn động kinh khủng.

“Đã xảy ra chuyện gì rồi?”

“Ma tộc tới, rất nhiều rất nhiều Ma tộc.” Aiur giang hai cánh tay, miêu tả lại cảnh tượng lúc đó, chính là rất nhiều, nhiều đến mức cô ta không dám tưởng tượng ra.

Sylph thân là công chúa tộc Tinh Linh, đương nhiên biết Ma tộc đáng sợ như thế nào, đó là sự tồn tại rất tàn nhẫn hung ác, phá hủy tất cả mọi thứ tốt đẹp.

Nghĩ đến lúc Ma tộc đến.

Trong lòng cô ta đột nhiên kinh hãi, rất dễ dàng nghĩ đến tình cảnh lúc tộc nhân đối mặt với Ma tộc, chắc chắn rất khốc liệt, thảm khốc, nhưng vẫn có thể nhìn thấy Aiur còn sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận