Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1338: Sylph, vậy mà cậu lại muốn làm mẹ kế của bạn thân (2)

Sylph, vậy mà cậu lại muốn làm mẹ kế của bạn thân (2)

Cô muốn tìm cho bố một người xinh đẹp nhưng vẫn chưa dám nói ra, cô luôn cảm thấy có gì đó kì kì.

“Cậu sao vậy?” Khả Lam thấy Sylph ngây người ra nên tò mò hỏi.

Sylph nói: “Khả Lam, tôi phát hiện bố cậu cho tôi một cảm giác rất đặc biệt.”

“Cảm giác đặc biệt?”

“Đúng, chính là cảm giác đặc biệt, giống như được ở gần cây sinh mệnh, ấm áp, bình yên, chẳng cần nghĩ ngợi gì, rất cuốn hút.” Sylph nói.

Cô ta là tộc Tinh Linh, hoà mình vào thiên nhiên.

Nhưng cô ta không để ý vì những lời cô ta nói mà bọn Khả Lam há miệng kinh ngạc, sững sờ nhìn Sylph.

Đế Nhã nói nhỏ: “Khả Lam, chắc không phải cậu ấy muốn làm mẹ kế cậu chứ.”

Olga Via cũng gật đầu, cảm thấy lời Sylph nói quá mập mờ.

Cậu chính là bạn thân của Khả Lam, mà bố cậu ấy lớn tuổi hơn chúng ta rất nhiều, mặc dù cậu thích bố Khả Lam, trở thành mẹ kế cậu ấy, quả thật là thân càng thêm thân.

Nhưng mà chuyện này có hơi đáng sợ.

Sylph tò mò hỏi: “Các cậu đang thì thầm cái gì đấy?”

Mọi người lập tức lắc đầu.

Chẳng ai nói gì.

Ảo tưởng.

Tất cả chỉ là ảo tưởng.

Đế Nhã vỗ vai Sylph nói: “Bạn thân ơi, nghĩ gì thì cứ dũng cảm theo đuổi, tôi luôn ủng hộ cậu, tôi rất muốn nhìn thấy Khả Lam gọi cậu... Ha ha!”

Cười rất nham hiểm.

Khả Lam trừng mắt nhìn Đế Nhã, nắm thành nắm đấm, muốn dạy dỗ cô ta một trận.

“Chuyện gì thế!” Sylph vẫn không hiểu có chuyện gì, đột nhiên giống như nghĩ lời mình nói lúc nãy, đỏ mặt nói: “Các cậu đừng có nghĩ lung tung, tôi chỉ nói vậy thôi, đừng nghĩ vớ vẩn.”

“Ừ!”

“Hiểu rồi.”

Sylph thở dài nói: “Tôi chỉ nói là cảm giác thôi không có giống như các cậu nghĩ đâu.”

Đúng lúc bọn họ đang nói cười náo nhiệt.

Lâm Phàm sờ cằm, chìm đắm trong suy nghĩ, đây là lần đầu tiên Khả Lam đưa bạn về nhà, hơn nữa mấy người bạn này đều luôn chăm sóc cho Khả Lam, nhất định phải làm một bữa trưa thật thịnh soạn mới được.

Trước đây từng nghe Khả Lam nói bọn họ rất thích ăn thịt mà Khả Lam đem về, nhưng thịt đó đã phơi khô, mùi vị không được ngon. Nếu như bây giờ làm, mùi vị mới đúng là ngon.

Nghĩ vậy.

Anh nhếch miệng cười.

Thịt nhúng lẩu!

Bọn họ nhất định sẽ rất thích.

Hỏi Ý Chí xem thịt ở chỗ nào mới ngon, nếu tự tìm cũng không biết đi đâu tìm.

Chỉ là không biết vì sao.

Trước đây chỉ cần chạy xa một chút đã có thể thấy rồi, bây giờ thì rất khó tìm.

Không biết chạy đi đâu rồi, đúng là một chuyện phiền phức.

Nếu như Long tộc biết tình huống lúc này, chắc chắn sẽ bật khóc, đừng có chơi chúng tôi, nghe nói loài người xuất hiện một ác ma hung dữ, nên đã sớm trốn xa biệt tích rồi.

Trước đây còn lại mình Long tộc làm nhiều việc ác.

Nhưng bây giờ từng nghe nói chưa?

Tất cả đều đã đi chuyển đến một nơi vô cùng xa xôi.

Chỉ là rất đáng tiếc...

Ý Chí không làm con người, thậm chí không được coi là con người, bọn nó lan tràn dưới lạm dụng uy quyền của đối phương để lừa gạt và trốn khánh khắp nơi.

Rất nhanh.

Không lâu sau.

Lâm Phàm trở lại.

Một cái nồi đồng được chế tạo đặc biệt, một đĩa thịt thái mỏng và các loại rau...

“Được rồi để chào mừng các cháu đến đây, chú đặc biệt chuẩn bị món lẩu cho các cháu.”

“Lẩu?”

“Đây là cái gì?”

“Tò mò quá.”

Ngay cả Khả Lam cũng rất tò mò: “Bố , sao con chưa từng ăn món này?”

Lâm Phàm cười nói: “Gần đây mới nghĩ ra, đúng lúc con về nên chuẩn bị cho các con.”

“Rất ngon.”

Trước giờ anh luôn rất quan tâm đến phương diện ăn uống.

Một nhà vui vẻ hòa thuận.

“Ngon quá, ăn ngon quá, cho dù là những đồ ăn ngon ở Vương Đô cũng không thể sánh bằng.”

“Tôi lại phải mập lên nữa rồi.”

“Bố, sao trước kia bố không nói cho con biết có thứ ăn ngon như vậy chứ.”

Lâm Phàm thấy các cô rất hài lòng, trong lòng rất vui vẻ, hy vọng đồ mình làm được khen ngợi, đây chính là sự ủng hộ lớn nhất của anh.

Olga Via ăn những miếng thịt này, hương vị quả thực là rất ngon.

“Đây là thịt gì vậy ạ, từ trước tới nay cháu chưa từng được ăn lần nào.”

Cô ta thực sự rất muốn biết.

Thân là con gái quý tộc, gặp qua rất nhiều thứ nhưng chưa bao giờ ăn thứ ngon như vậy.

Lâm Phàm mỉm cười nói: “Là thịt của động vật nhỏ gần thôn trang thôi mà, cũng không có gì đâu, sau này các cháu thích ăn có thể bảo Khả Lam mang tới nhiều một chút.”

Rồng đã chết: Mẹ nó cả nhà ngươi đều là động vật nhỏ.

Olga Via rất nghi hoặc nhưng cũng không nghĩ nhiều, nhưng mà cô ta phát hiện bố của Khả Lam không giống như những người nông dân bình thường, toàn thân tỏa ra một loại khí chất đặc biệt.

Nói như thế nào nhỉ.

Chính là thản nhiên, giống như tất cả mọi thứ đều nằm trong khống chế của anh, bất kể là chuyện gì cũng không ảnh hưởng đến anh.

Loảng xoảng!

Nhưng vào lúc này.

Đôi đũa trong tay Sylph đột nhiên rơi xuống đất, chỉ thấy cô ta ôm ngực, cúi đầu, tỏ ra rất đau đớn.

Tình huống xuất hiện đột ngột khiến mấy người Khả Lam rất khẩn trương.

Ai cũng không biết đã xảy ra chuyện gì cả.

Mà lúc Sylph ngẩng đầu lên, lại phát hiện cô ta nước mắt đầy mặt, ánh mắt tràn ngập sự tuyệt vọng, giống như cảm ứng được chuyện gì đó.

Khả Lam vội vàng nói: “Sao thế? Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

Olga Via và Đế Nhã cũng rất nôn nóng.

Bốn chị em các cô luôn giúp đỡ ủng hộ nhau, mối quan hệ rất tốt đẹp, nghiễm nhiên trở thành một phần quan trọng trọng sinh mệnh của nhau, bây giờ nhìn thấy Sylph như vậy, các cô rất đau lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận