Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 545: Tử Thần sống lại (2)

Trong nháy mắt.

Những màn sương đen kia cuồn cuộn kéo đến, bao trùm lấy những con người đang vây xem. Tiếng kêu thảm thiết vang vọng, sương đen đánh tới, để lại một cái xác sống đã bị sương đen ăn mòn.

Có một vị cường giả loài người ở ẩn tại thành phố nhỏ.

“Đó là cái gì?” Trong quán rượu, có một ông cụ đang kể chuyện anh hùng đại chiến Tà Vật cho bọn trẻ, ông ta cảm nhận được hơi thở nguy hiểm, đặt ly rượu rong tay xuống, ôn hòa nói: “Các cháu, hãy chạy vào dưới hầm đất của ông trốn hết đi, đừng có đi ra. Bất kể là có ai gọi các cháu, thì cũng đừng đi ra.”

“Ông Summit, sao thế ạ?” Một đứa trẻ hỏi.

Summit trầm giọng nói: “Có lực lượng tà ác tiến đến, mau trốn đi thôi.”

Bọn trẻ nghe thấy lời của ông Summit thì thuần thục mở sàn quán rượu ra, trốn vào bên dưới. Thành phố nhỏ này thường xuyên bị Tà Vật quấy rối, cho nên dưới hầm đất có trữ rất nhiều lương thực. Ăn tiết kiệm một chút, thì cũng đủ cho mười mấy người ăn trong một tháng.

“Thưa các quý khách, bên ngoài có nguy hiểm, mọi người đều mau tìm chỗ để trốn đi.” Summit nhắc nhở.

Một người khách uống nhiều cười ha ha, nói: “Ông cụ Summit, ông lại uống nhiều rồi, có phải là đang kể chuyện cho chúng tôi nghe không.”

Không có ai tin lời Summit nói.

Vả lại, Summit đã từng nói trước kia ông là một cường giả rất lợi hại, đã trải qua rất nhiều chuyện, bọn họ cũng đều không tin. Chỉ là xem ông như một ông chủ quán rượu thích chém gió mà thôi.

Summit nói: “Tôi không nói đùa với mấy người, mai đi đi. Hy vọng đây không phải là lần gặp cuối cùng của chúng ta.”

Các vị khách vẫn không xem là thật, nâng ly với Summit.

“Ông cụ, uống một ly.”

Rầm!

Có một bóng người mở toang cửa quán rượu ra, trong cổ họng phát ra tiếng gào trầm thấp.

Quán rượu ồn ào nháy mắt im ắng lại.

Tất cả mọi người đều nhìn cái người mới xông vào.

“Ơ?”

“Tên này không phải là người bán trái cây sao?”

“Ban ngày ban mặt không ở trong cửa hàng, đến quán rượu là muốn uống rượu hả? Không sợ bị vợ cậu bắt lại, đánh cho một trận à?”

Các vị khách cười ha ha. Mặc dù cảm thấy đối phương rất kỳ lạ, nhưng bọn họ cũng không để ở trong lòng. Dù sao thì bây giờ là ban ngày, còn có thể xảy ra chuyện gì sao?

Một vị khách đi đến, chuẩn bị vỗ vai cậu ta, hỏi cậu ta có phải là ở nhà bị vợ đánh, ra ngoài uống chút rượu để giải tỏa một chút không.

“Đừng đến gần cậu ta.” Summit kêu lên, lập tức ra tay. Ông đã cảm thấy không đúng, trên người đối phương có hơi thở chết chóc đang tỏa ra.

Gào!

Đối phương nổi giận gầm lên một tiếng, muốn xé xác người đàn ông cao to muốn đến gần cậu ta ra. Người đàn ông cao to ngẩn ra, bị đối phương dọa ngốc. Cũng may tốc độ của Summit đủ nhanh, chưởng cậu ta một phát, trực tiếp chưởng bay đối phương.

Ngay sau đó.

Bên ngoài có tiếng ồn truyền tới.

“Cứu mạng với.”

“Chạy nhanh, đều chạy nhanh đi.”

“Những thứ này là gì? Vì sao lại xuất hiện những thứ này?”

Tiếng cứu mạng ở bên ngoài vang lên không ngừng.

Các vị khách lập tức tỉnh táo lại, đi ra bên ngoài. Nhìn thấy tình trạng hoảng loạn bên ngoài, đều hoảng sợ vội vàng chạy nhanh. Bọn họ không ngờ lại là thật.

Bên trong quán rượu vắng tanh.

Summit mở sàn nhà lên, nói: “Các cháu, đều trốn cho tốt, nhất thiết đừng ra ngoài.”

“Dạ vâng, ông Summit.”

“Chúng cháu sẽ trốn kỹ.”

“Sẽ có nguy hiểm không?”

Summit nói: “Ông Summit anh dũng của các cháu sẽ bảo vệ thành phố này, và cả các cháu.”

Đậy sàn nhà lại, dùng thảm che lên.

Đẩy cửa quán rượu ra, tình trạng bên ngoài rất tồi tệ. Sương đen có trí tuệ không ngừng giết hại con người. Người bị sương đen bao trùm, đều đang biến thành xác sống không có tâm trí giữa những tiếng kêu thảm thiết.

“Sao lại thế này?”

“Tà Vật sao?”

“Không, nếu như là Tà Vật, cho dù cao thủ đóng giữ ở đây chẳng ra sao, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không để cho Tà Vật tấn công vào trong thành phố.”

Summit tập trung tinh thần nhìn về phía xa. Đó là trung tâm của sương đen, tất cả sương đen đều đến từ chỗ đó. Có sương đen phát hiện Summit, thổi quét tới, muốn xâm chiếm lấy thân xác này.

“Hừ, muốn chết.”

Ầm ầm!

Lúc sương đen sắp đến gần Summit thì trực tiếp bị chấn nát.

Bịch.

Summit bay lên cao, hai chân dừng lại trên nóc nhà, lại lần nữa nhảy lên, đánh về phía xa kia. Càng không ngừng đến gần trung tâm sương đen, ông càng cảm thấy một luồng áp lực cực lớn bao lấy lồng ngực.

Hơi thở thật khủng bố.

Hơi thở thật tà ác.

Trong thành phố nhỏ như vậy, lại có một cường giả cấp Thiên Vương đang ẩn núp. Nếu như để người khác biết được, tuyệt đối sẽ không tin. Dù sao thì cường giả như vậy, cho dù là ở đâu, đều có thể trở thành cấp thủ lĩnh bộ phận.

Mà thực lực của Summit còn mạnh hơn Độc Nhãn Nam rất nhiều.

Thành phố nhỏ này là quê nhà của Summit. Ông là một đứa trẻ mồ côi, được một người hiền lành ở thành phố này nuôi lớn, sau này gặp được ân sư thì rời khỏi nơi này. Mãi cho đến khi tám mươi tuổi, ông đã có chút mệt mỏi, bèn rời khỏi nơi ông đang ở, trở về lại nơi đã nuôi dưỡng và dạy dỗ ông.

Có một cường giả đang cực khổ chống đỡ, Summit xuất hiện bên cạnh ông ta, đập một chưởng đánh chết xác sống quái dị.

“Người thủ hộ trong thành phố đâu?” Summit hỏi.

Khi người thủ hộ được cứu nhìn thấy Summit, thì lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên. Ông ta không ngờ rằng ông chủ quán rượu mà lúc trước luôn đến uống, lại là một cao thủ.

Nghe thấy câu hỏi của đối phương.

Người thủ hộ lộ vẻ đau khổ, nói: “Chết rồi, đều đã chết rồi.”

“Sao có thể.” Summit khiếp sợ nói: “Nếu như tôi nhớ không sai, thì thủ lĩnh ở đây chính là cường giả cấp Trấn Thành. Ông ta cũng chết rồi sao?”

“Chết rồi, chúng tôi gặp phải thần.” Người thủ hộ nói.

Summit biết nước Hải Vân xuất hiện Hải Thần, nhưng hiện tại hung thủ sắp giết hại thành phố này cũng là thần?

Ông không tin.

“Tiền bối, đây không phải là thứ chúng ta có thể chống lại được. Ngài hãy đi nhanh đi, thành phố này không giữ được nữa rồi.”

Summit nói: “Nhà của tôi ở đây, đâu cũng sẽ không đi. Cho dù là thần, tôi cũng phải làm cho ông ta trả giá.”

Sau đó nhìn về phía sương đen.

Loáng thoáng có thể nhìn thấy trong trung tâm sương đen có một bóng người.

Ông nhảy lên, chưởng một phát về phía sương đen. Ầm ầm, tiếng gầm thét vang vọng khắp đất trời. Sương đen chấn động, đầu nắm đấm của ông bị một tầng quầng sáng ngăn lại, không cách nào tạo thành bất kỳ sự tổn hại nào cho đối phương.

“Mày rốt cuộc là ai? Vì sao phải giết hại những con người bình thường này?” Summit nổi giận đùng đùng, làm tốt chuẩn bị chiến đấu. Tình huống trước mặt rất kỳ quái, không giống với những Tà Vật đã gặp trước kia.

Nếu như đây cũng xem là thần.

Vậy chỉ có thể là ác thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận