Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 991: Đâm lao thì phải theo lao, không được lung lay (2)

Đâm lao thì phải theo lao, không được lung lay (2)

“Chính là thuốc ngủ giúp ngủ ngon với an thần. Hôm qua ta thấy khí sắc của ngươi không được tốt, nhìn là biết bị mất ngủ nên đã lấy cho ngươi thuốc ngủ mà ta vừa chế tạo, hiệu quả không tồi chứ?”

Hàn Tiểu Tiểu lộ ra biểu cảm khóc không ra nước mắt. ‘Biết ngay mà, sao lại không có cảm giác được, chắc chắn là không xảy ra chuyện gì, nhất định là sau khi dùng thuốc thì ngủ rồi.’

Tâm trạng đang tốt đột nhiên thay đổi.

Dương chuyển âm.

Mây đen bao phủ trong lòng.

“Tiểu Tiểu cô nương, ngươi làm sao vậy?” Từ đại phu vội vàng hỏi, ông ta có cảm giác Tiểu Tiểu có chút không ổn.

Hàn Tiểu Tiểu dậm chân, ngẩng đầu, vẻ mặt mếu máo rời đi.

Từ đại phu sờ đầu, vô cùng nghi hoặc, ông ta không hiểu được hành vi của Tiểu Tiểu. ‘Rốt cuộc là sao vậy? Đang êm đẹp thì biến thành như thế, là ta không làm tốt chỗ nào sao?’

Trong phòng.

Hàn Tiểu Tiều gục xuống bàn, muốn khóc, muốn chết, rõ ràng đã lấy hết can đảm làm chuyện như vậy, thế mà mọi chuyện lại thành ra thế này.

“Còn bảo chính mình là thần y, còn bảo là đã nhìn ra vấn đề của ta, gạt người, đều là gạt người.”

Tiểu Tiểu nức nở, rất khổ sở, mà kẻ có thể làm Tiểu Tiểu của chúng ta đau lòng thì chắc chắn là do tên đàn ông cặn bã gây nên.

Tùng tùng!

Tiếng gõ cửa truyền đến.

Hàn Yên đứng ở ngoài cửa: “Muội muội, có trong phòng không?”

Hàn Tiểu Tiểu nghe được giọng của Hàn Yên thì vội vàng điều chỉnh cảm xúc, tỏ vẻ như chưa từng xảy ra chuyện gì.

“Có, tỷ tỷ vào đi!”

Nàng ta không thể để Hàn Yên phát hiện ra chuyện khác thường nào.

Thời điểm nhìn thấy tỷ tỷ của nàng ta tiến vào.

Nàng ta phát hiện sắc mặt của Hàn Yên không được tốt, giống như là có tâm sự.

Đột nhiên có chút hoảng.

Không phải là bị phát hiện đấy chứ?

“Tối hôm qua muội ở trong phòng của hắn ta không ra tới?” Hàn Yên đi thẳng vào vấn đề.

Hàn Tiểu Tiểu kinh hãi, đúng là như nàng ta nghĩ, Hàn Yên đã biết chuyện này.

‘Mục đích mà tỷ tỷ đến đây chắc chắn là do không cam tâm, muốn biết chân tướng.’ Đối với chuyện này, Hàn Tiểu Tiểu cẩn thận nghĩ, nàng ta tuyệt đối không thể run sợ, nếu mà bị Hàn Yên áp chế thì hết thảy nỗ lực đều uổng phí.

Hàn Tiểu Tiểu ngẩng đầu ưỡn ngực, tỏ vẻ bản thân rất mạnh mẽ: “Vâng, tối hôm qua muội ở phòng của Lâm ca ca một đêm.”

Cảm giác nghe từ miệng của người khác không hề giống khi nghe từ miệng của muội muội.

Loảng xoảng.

Thân thể Hàn Yên lung lay, nàng ta dùng tay đỡ bàn, đôi mắt trừng lớn: “Muội muội, muội…”

Nhìn bộ dáng đau lòng của tỷ tỷ.

Nàng ta rất khó chịu.

“Tỷ tỷ, thực xin lỗi.” Hàn Tiểu Tiểu cúi đầu, nhỏ giọng nói thầm. ‘Nhưng mà ta cũng sẽ không nhượng bộ, cho dù tỷ là tỷ tỷ của ta.’

Hàn Yên lắc đầu: “Muội… muội.”

Nàng ta đã không biết phải nói với muội muội như thế nào.

“Chuyện gì cũng đã xảy ra rồi phải không?” Hàn Yên hỏi.

Hàn Tiểu Tiểu nói: “Đúng vậy.”

Rõ ràng chưa xảy ra bất cứ chuyện gì hết, nhưng mà Hàn Tiểu Tiểu sẽ không thừa nhận, nàng ta cần phải cho tỷ tỷ của mình biết là đối phương đã chậm một bước, đôi khi, chủ động buông tay mới là quyết định chính xác.

Hàn Yên tức giận nghiến răng nghiến lợi. ‘Lâm Phàm đáng chết, ngươi lại ra tay với muội muội của ta, ta chủ động dâng mình đến cửa mà ngươi lại không xem, ấy thế mà vẫn luôn nhằm vào muội muội của ta.’ Nàng ta nắm chặt nắm tay, tín hiệu nguy hiểm vẫn không ngừng vang lên trong đầu.

Nàng ta cảm thấy chắc chắn Lâm Phàm sẽ ra tay với nàng ta.

‘Bởi vì hắn ta đã chiếm được muội muội, cho nên bước tiếp theo chắc chắn sẽ là mình.’

‘Muốn cả muội lẫn tỷ à?’

‘Đừng mơ mộng hão huyền!’

Hàn Yên đã suy nghĩ kỹ, nàng ta cần phải trông chừng muội muội, tuyệt đối không thể để muội muội tiếp tục sa đọa. Thời gian này, nàng ta đã chuẩn bị tốt, nàng ta cần ở bên cạnh muội muội, kể cả buổi tối thì cũng phải ngủ chung.

Hàn Tiểu Tiểu thấy tỷ tỷ yên lặng, có lẽ quá đau lòng: “Tỷ tỷ, mọi chuyện đều đã xảy ra rồi, tỷ phải nhìn thoáng một chút.”

“Muội muội, muội…” Hàn Yên lắc đầu. ‘Muội đều đã nghĩ thoáng, cho dù tỷ có tức giận thì có tác dụng gì chứ? Còn có thể luẩn quẩn trong lòng hay sao?’

Mấy tháng sau.

Phủ Lâm thì vẫn không có thay đổi gì.

Nhưng còn Hàn Tiểu Tiểu, nàng ta rất khó chịu. Từ khi giả vờ nói chuyện gì cũng đã xảy ra trước mặt Hàn Yên thì tỷ tỷ luôn luôn bên cạnh nàng ta.

Đêm nào cũng ngủ ở phòng của nàng ta.

Chuyện này làm nàng ta có cảm giác như bản thân là một người tràn đầy võ công nhưng lại không có nơi phát huy, thật là khó chịu, thật làm người khác đau đầu!

Hoàng cung.

Tu vi của Hoàng thượng đã đạt đến ngưỡng nhất định, rất khó đạt tới Ngũ Hành hợp nhất, dường như là có thứ gì đó đang cản đường hắn ta.

Hắn ta vội vàng muốn Ngũ Hành hợp nhất không phải vì để báo thù, mà là vì hắn ta không muốn có bất cứ thứ gì uy hiếp đến hắn ta tồn tại trong phạm vi triều đình.

Rời khỏi cung điện.

Đi đến chỗ sâu trong hoàng cung.

Rất nhanh.

Hắn ta đi vào nơi mà Ngũ Hành lão tổ tu luyện, ngay khi hắn ta vừa định mở miệng thì một giọng nói truyền ra từ bên trong.

“Hoàng thượng vào đi!”

Trời đêm nay hơi đen, mọi thứ đều có vẻ rất ngột ngạt, mây đen đè trên bầu trời của vương triều. Sau khi Kim lão dứt lời, một tia sét màu tím cắt ngang bầu trời, phá vỡ mây đen.

Hoàng thượng đẩy cửa gỗ nặng trĩu ra rồi bước vào trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận