Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 673: Ngươi là thế nào tìm tới nơi này

**Chương 673: Ngươi làm sao tìm được nơi này?**
Mộ Thanh biết được hôn lễ sẽ diễn ra vào ngày 12 tháng 12.
Nàng thật sự đã bị chấn động.
Không khỏi quá nhanh rồi.
Khi Lâm Phàm nói với nàng chuyện kết hôn, nàng đã chấp nhận, biết đây là kết quả tốt nhất, cũng là tình huống mà nàng hằng mong đợi, nhưng khi nghe được khoảng cách đến hôn lễ không còn bao lâu nữa.
Nàng hoàn toàn bị kích choáng.
Cả người đều có vẻ hơi mơ mơ màng màng, trong khoảnh khắc không thể khôi phục lại.
Mãi cho đến một lúc sau.
Nàng đã suy nghĩ minh bạch, cũng chấp nhận thời gian mà Lâm Phàm định ra, tâm tình rất khó nói, có chút phức tạp, nhưng càng nhiều hơn chính là một loại chờ mong, đối với bất kỳ người nào mà nói, hôn lễ là việc nữ nhân tương đối hướng tới, nam nhân tương đối mong đợi.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Phàm bận rộn rất nhiều việc.
Hắn cần phải phát thiệp mời.
Ngô Thắng từ khi bị trưởng bối trong tộc mang trở về, vẫn luôn bị cấm túc, không cho phép hắn đi bất kỳ nơi đâu, ai bảo tại thức tỉnh giới kia hắn không có bất kỳ cống hiến nào.
"Ai!"
Lúc này, Ngô Thắng như thường ngày ở trong phòng tạm giam, lật xem sách vở, trong đầu lại nghĩ đến những hình ảnh khác, hắn rất thích nơi đó, mặc dù thực lực của hắn ở đó không tính là gì, nhưng lại sống rất vui vẻ.
Đột nhiên.
Bên ngoài có động tĩnh truyền đến.
Giống như tộc nhân đang hô to có địch tập kích, đối với Ngô Thắng mà nói, thuộc về chuyện rất ít gặp, hắn cũng không biết có ai lại to gan đến Ngô tộc gây chuyện, trừ phi là đã sống không còn kiên nhẫn nữa.
"Ngô Thắng, ngươi ở đâu?"
Nghe được có người gọi tên mình, Ngô Thắng còn rất ngạc nhiên, sau đó đột nhiên cảm thấy thanh âm này rất quen thuộc, trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh quen thuộc.
Lâm Phàm!
"Ta ở đây." Ngô Thắng trả lời, sau đó không để ý đến người trông giữ ngăn cản, hướng ra phía bên ngoài.
Hắn liền hiếu kỳ.
Không biết Lâm Phàm tới tìm hắn để làm gì.
Khi hắn nhìn thấy tình huống bên ngoài, có chút kinh ngạc, đám thế hệ trước trong tộc đều đã vây quanh Lâm Phàm, đương nhiên, đều không có ai dám đến gần, mà là phong tỏa khắp mọi phương hướng.
"Các vị tộc lão đừng xúc động, hắn là tới tìm ta." Ngô Thắng vội vàng nói.
Hắn sợ nhất chính là các tộc lão trong nhà không biết sống chết ra tay với Lâm Phàm, kết quả kia còn có thể nghĩ sao?
Khẳng định là các tộc lão nhà mình bị đánh cho không thể tìm thấy Đông Tây Nam Bắc.
Các tộc lão Ngô tộc đều cảnh giác nhìn Lâm Phàm.
"Có chuyện gì không?" Ngô Thắng có chút kích động nhỏ, đều đã qua lâu như vậy, không nghĩ tới Lâm Phàm vậy mà chủ động tới tìm hắn, xem ra bản thân mình trong suy nghĩ của người ta địa vị cũng không tệ.
"Cho."
"Đây là?"
"Thiệp mời, ta mời ngươi tới tham gia hôn lễ của ta."
Ngô Thắng ngây người, hắn thật sự không nghĩ tới Lâm Phàm lại sắp đại hôn, loại chuyện này trong đầu hắn, thuộc về một việc hắn chưa từng nghĩ tới, cường giả rất ít khi kết hôn.
Đây là việc hắn rất ít thấy.
"Tốt, ta khẳng định sẽ đến đúng giờ." Ngô Thắng nói.
Lâm Phàm nói: "Tốt, ta còn phải đi đưa thiệp mời cho người khác, trước hết không quấy rầy, gặp lại."
Cho dù có nhiều tộc lão ngăn cản như vậy, Lâm Phàm vẫn như cũ muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, trong nháy mắt liền biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Ngô Thắng nhìn thiệp mời, trên mặt tươi cười, sau đó nói:
"Các vị tộc lão, vị này chính là Lâm Phàm mà ta nói, thực lực cường hãn, không thể địch lại, giao hảo mới là đạo sinh tồn của Ngô tộc."
Hắn hy vọng các vị tộc lão có thể hiểu rõ.
Đừng phạm sai lầm.
Lâm Phàm đem thiệp mời đưa cho Long Thần, sau đó nghĩ xem còn ai. . .
A, đúng, còn có một vị Tiểu Như Lai.
Tuy nói quan hệ giữa hai bên không quá thân mật, nhưng cũng đã từng gặp mặt, nên mời thì tự nhiên phải mời.
Tiểu Như Lai đã biết Lâm Phàm mang theo Long Thần bước vào Tinh Không cấm địa, trong lòng hắn có chút hâm mộ, hận không thể lúc trước đi theo bên cạnh Lâm Phàm, để hắn mang theo cùng nhau đi vào.
Cầu mong gì khác Long Thần nói cho hắn biết tình huống ở đó.
Long Thần thấy thái độ Tiểu Như Lai không tệ, cũng liền giảng giải một chút tình huống bên trong Tinh Không cấm địa, nghe Tiểu Như Lai sắc mặt nhiều lần chuyển đổi, liền giống như trở mặt, dị thường đặc sắc.
Bây giờ.
Nhìn thấy Lâm Phàm đưa tới thiệp mời, Tiểu Như Lai tự nhiên là đáp ứng, còn muốn cùng Lâm Phàm duy trì mối quan hệ, hy vọng lần sau nếu có cơ hội, có thể tiếp tục đi theo hắn.
. . .
Thành phố Diên Hải.
Ma Thần tỷ muội nhìn thiệp mời trong tay.
"Hắn muốn kết hôn?"
"Còn mời chúng ta?"
Hai tỷ muội đều có chút mơ hồ, các nàng hoàn toàn chính xác quen biết Lâm Phàm, nhưng loại quen biết này là quen thuộc có thù, bây giờ lại còn mặt mũi mời các nàng tham gia hôn lễ.
Ai nha.
Cả đời này chưa từng gặp qua kẻ nào vô liêm sỉ như vậy.
"Muội muội, loại hành vi này chính là khiêu khích, ta thấy không đi thì tốt hơn."
"Không, tỷ tỷ, chúng ta cứ đi xem."
Cuối cùng.
Các nàng cẩn thận suy nghĩ.
Quyết định tham gia hôn lễ, không chỉ muốn tham gia, còn muốn tại trong hôn lễ lưu lại ấn tượng sâu sắc nhất, ăn mặc thật đẹp, kinh diễm toàn trường.
Một nơi ở.
Trên bàn bày ra hai phần thiệp mời.
"Tiểu Tiểu, muội thấy chưa, đây chính là tra nam, dĩ vãng đối với muội rất nhiệt tình, giống như rất có ý với muội, quay đầu liền kết hôn cùng người khác, may mà tỷ tỷ vẫn luôn để ý muội, không để cho muội bị lừa, nếu như bị hắn đắc thủ, giờ muội đã bị vứt bỏ rồi."
Hàn Yên may mắn vô cùng, rất là thống hận nhìn hai phần thiệp mời trên bàn.
Hàn Tiểu Tiểu nói: "Tỷ, không phải như tỷ nghĩ đâu, chúng ta trong sạch."
"Tiểu Tiểu, tỷ tỷ tin tưởng muội trong sạch, nhưng gia hỏa này, muội nghe tỷ tỷ nói, tặc mi thử nhãn, hai mắt tản ra một loại ánh sáng màu, hắn khẳng định không phải trong sạch." Hàn Yên giận dữ nói.
Hàn Tiểu Tiểu đỡ trán nói: "Tỷ, tỷ. . ."
Nàng biết tỷ tỷ có thành kiến rất lớn đối với Lâm Phàm, nhưng thành kiến này không khỏi lớn quá rồi.
Đơn giản đem đối phương nói không còn gì.
Hàn Yên nói: "Tốt, tốt, ta biết muội định nói gì, những thứ này không quan trọng, hắn không phải muốn chúng ta tới tham gia hôn lễ của hắn sao, vậy chúng ta liền đi tham gia."
Hàn Tiểu Tiểu hé miệng cười.
Nàng cũng biết tỷ tỷ rất muốn tham gia, nói những lời này đều là một loại ngạo kiều.
. . .
"Si rốt cuộc đang làm gì chứ?"
Lâm Phàm còn nhớ rõ Si, hắn tìm đến đối phương, chính là muốn đưa thiệp mời cho hắn, mặc dù số lần tiếp xúc không nhiều, nhưng trong ấn tượng của hắn, khi hắn còn rất nhỏ yếu, liền đã từng luận bàn cùng Si.
Cảm giác chung quy rất không tệ.
"Ngay ở chỗ này. . ."
Truy tìm theo mùi mà đến.
Một nơi rất bí mật.
"Si, ngươi có ở đó không?" Lâm Phàm nhìn sơn cốc u ám này, hô hào về phía chung quanh.
Ma Tổ đã bày ra đại cục.
Hắn đang yên lặng chờ đợi.
Chờ đợi thời cơ đến, hắn liền sẽ toàn diện xuất hiện, dùng tư thế tuyệt đối cường hoành giáng lâm thế gian, để bọn hắn biết, Ma Tổ đã đến, thời khắc hắc ám sắp bao phủ toàn bộ thiên địa.
Trong lúc bất chợt.
Ma Tổ mở hai mắt ra, thu liễm khí tức, chau mày, lộ vẻ nghi hoặc.
Rốt cuộc là ai?
Vậy mà tìm được tới nơi này.
Si và Mị bị Ma Tổ bắt, bọn hắn đã sớm biết số mệnh của mình, chính là trở thành một bộ phận của Ma Tổ, cho dù bọn hắn muốn phản kháng, cũng không có năng lực đó.
Ngay sau đó.
Si nghe được có người kêu gọi tên của hắn, có chút lạ lẫm, nhưng lại có chút quen thuộc, giống như đã từng nghe qua ở đâu đó.
Mãi đến khi một bóng người xuất hiện trước mặt hắn.
Hắn kinh hô.
"Ngươi làm sao tìm được nơi này?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận