Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1314: Bại rồi, thật sự thất bại rồi, mau chạy đi (2)

Bại rồi, thật sự thất bại rồi, mau chạy đi (2)

Người dân trong làng muốn cho con em mình vào Vương Đô học, nhưng yêu cầu rất cao và học phí rất đắt đỏ, những người dân thường không thể gánh vác nổi.

Vì thế.

Hầu hết những người dân thường sống trong ngôi làng này sẽ giữ con cái của họ lại và kiếm sống bằng nghề nông giống như họ.

Ngay khi họ đang trò chuyện.

Có một âm thanh dày đặc của móng ngựa truyền đến.

Dân làng nhìn sang đó và thấy rằng đó là đội quân Đế Quốc, rồi họ bàn tán xì xào.

"Làm sao đội quân của Đế Quốc lại xuất hiện ở đây?"

"Tôi không biết, các người nói xem sẽ không có chiến tranh xảy ra, đúng chứ?"

"Có thể, chỉ mong ở đây không bị ảnh hưởng."

Dân làng rất lo lắng.

Họ rất ghét chiến tranh, nếu chiến tranh xảy ra sẽ trăm họ lầm than và khiến nhiều người phải di dời, người dân sống ở làng này đã quen với cuộc sống như vậy rồi.

Không muốn bị ai quấy rầy.

Có người dân làng can đảm chạy tới hỏi thăm tình hình, dù sao đây cũng là quân đội Đế Quốc của bọn họ, dù có hỏi cũng không có chuyện gì xảy ra.

Rất nhanh.

Người dân làng đó đã trở lại.

"Mọi người đừng lo, tôi đã hỏi rõ rồi, hóa ra không phải là chiến tranh, mà là xung đột với chủng tộc nào, giờ họ sẽ ngăn chặn nó, còn có nhiều cường giả đế quốc cũng đã qua đó rồi."

"Chủng tộc gì?"

"Tôi cũng không biết, bọn họ không nói, vậy chúng ta cứ yên tâm đi, đừng sợ."

Những thứ này dân làng không có hứng thú, chỉ cần đó không phải là chiến tranh, những chuyện khác cứ giao cho đội quân Đế Quốc là được.

Một tháng sau!

Sáng sớm!

Dân làng vác cuốc tụm năm tụm ba chuẩn bị đi làm ruộng thì bất ngờ có rất nhiều binh sĩ bại trận hốt hoảng bỏ chạy, nhìn tình cảnh của họ như thể gặp phải chuyện gì đó kinh khủng.

Khi dân làng nhìn thấy tình huống trước mắt, sắc mặt có chút thay đổi, nhìn nhau không biết chuyện gì xảy ra, nếu nhớ không lầm thì những người lính này vừa đi qua một tháng trước.

Nhưng tình hình bây giờ là sao?

Một số người không hiểu.

“Các vị binh sĩ, chuyện gì đã xảy ra vậy?” Một người dân trong làng hỏi.

Người lính chạy trốn nói: "Bại rồi, thất bại rồi, rất nhiều rồng, thực sự có rất nhiều rồng, nhanh lên, nếu không tất cả sẽ chết."

Những người dân làng nghe thấy điều này đều bị sốc.

Không biết chuyện gì đã xảy ra.

Rồng?

Họ chưa bao giờ nhìn thấy rồng, đối với họ chỉ là một sinh vật sống trong truyền thuyết, giờ một nhóm binh sĩ vẻ mặt sợ hãi nói với họ con rồng đang đến khiến họ cảm thấy bất an.

Nhóm binh sĩ này không thể quên những gì họ đã thấy.

Nó thực sự khủng khiếp.

Những Cự Long đó hoàn toàn bất khả chiến bại và vũ khí thông thường không thể làm tổn thương chúng, cứ điểm biên phòng đã bị công phá, ngay cả những cường giả Đế Quốc cũng không thể ngăn cản những Cự Long đó.

Còn những người lính bình thường này là pháo hôi.

Thời gian chỉ một tháng.

Binh bại như núi đổ, khó có thể chống lại.

Khi dân làng biết chuyện, mọi người đều rất sợ hãi và không biết phải làm gì tiếp theo, nếu họ muốn di dời đi thì thật phiền phức. Họ có thể đi đâu sau khi rời khỏi đây?

"Mau, chúng ta trở về thông báo cho trưởng làng."

Khi gặp chuyện nguy hiểm, việc duy nhất họ có thể làm là đi tìm trưởng làng.

Suy cho cùng, trong lòng họ, trưởng làng mới là trụ cột thực sự.

Lâm Phàm đứng đó tự hỏi, liệu rồng có đến đây không?

Anh rất thích nơi này và không muốn đi đâu cả.

Khi gặp phải chuyện này, anh nghĩ nên giải quyết ổn thỏa, cũng không muốn rời khỏi đây, cho dù là ai, cũng không thể ngăn cản anh ở lại chỗ này.

Lúc này.

Trưởng làng biết được chuyện này đã rất sốc.

Suy nghĩ đầu tiên là... Nhanh chóng di dời rút lui.

"Trưởng làng, chúng ta thật sự phải rời đi sao?"

Một số người dân không nỡ, ở đây có tất cả đồ đạc của họ, những cánh đồng đã dày công khai khẩn đất hoang, tình cảm của họ với mảnh đất này rất sâu đậm.

"Tất nhiên, bây giờ mọi người không rõ tình hình bây giờ là gì, quân đội của Đế quốc đã bị đánh bại, làm sao chúng ta có thể chống chọi được với những con rồng đó? Chỉ khi chúng ta rời khỏi đây, chúng ta mới có hy vọng. Sau khi sự việc được giải quyết, chúng ta sẽ có thể quay lại. ” Trưởng làng nói, nghĩ rằng đây là cách duy nhất, tránh nguy hiểm là lựa chọn khôn ngoan nhất.

Dân làng không nói gì thêm.

Cúi đầu.

Ngầm thừa nhận lời của trưởng làng nói là đúng, ngay cả binh lính của Đế quốc cũng không thể ngăn cản chúng, họ chờ đợi ở đây chỉ có con đường chết.

Lúc này.

Ở bên ngoài có tiếng gầm truyền đến, cũng như tiếng gầm của con rồng.

Khi dân làng nghe thấy âm thanh này, ai cũng lo lắng không biết phải làm sao, đối với họ, khi gặp phải chuyện như vậy, chỉ có nỗi tuyệt vọng mới thể hiện được tâm trạng của họ lúc này.

Lúc này.

Khi dân làng ra ngoài và nhìn về phía xa, họ thấy một Hỏa Long đang bay trên bầu trời, phun ra long tức hỏa diễm, tạo thành một sức mạnh đặc biệt đáng sợ, với những tiếng gầm thét chói tai liên tục khiến dân làng sợ hãi, run rẩy, không biết phải làm gì.

"Đó là một Cự Long, chúng ta chết chắc rồi."

"Làm gì bây giờ, trưởng làng, chúng ta phải làm gì đây."

"Cự Long đáng sợ này chắc chắn sẽ phá hủy ngôi làng của chúng ta, con tôi vẫn còn ở nhà..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận