Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1094: Mày chửi tao? (2)

Mày chửi tao? (2)

Tôn Hiểu nhìn Độc Nhãn Nam, nghĩ đến việc có thể mang đến cho fans cảnh tượng trực quan nhất, anh ta lấy hết can đảm đi theo Độc Nhãn Nam, mà đối với Độc Nhãn Nam, ông ta làm vậy là muốn tuyên truyền cho Lâm Phàm.

Mặc kệ lần này là chuyện gì.

Quá trình cũng không quan trọng.

Kết quả mới là thứ quan trọng nhất.

Lâm Phàm bước đến trước mặt Tà Vật Chương Lang Vương, nhìn chằm chằm đối phương, anh mới có chút ấn tượng, đã từng gặp qua và là hung thủ làm thương ông Trương, cho nên anh không có ấn tượng tốt với Tà Vật Chương Lang Ma, cho dù vị trước mắt này có thể là họ hàng của nó, vậy cũng là có quan hệ, nên cũng không có ấn tượng tốt.

Tà Vật Chương Lang Ma rơi từ trên đá xuống, đứng trước mặt Lâm Phàm, nghiêng đầu nhìn Lâm Phàm.

Bộ dạng đáng yêu.

Nếu như có bạn nữ nào trông thấy chắc chắn sẽ hét lên.

Thật dễ thương quá đi!

Rồi ôm Tà Vật Chương Lang Vương vào lòng, vừa vuốt ve vừa nói, sao mày lại dễ thương như vậy chứ.

“Mày nhìn tao như vậy, bộ có gì muốn nói sao?” Lâm Phàm hỏi. Đôi mắt của đối phương rất kì lạ, mở rất to, nhưng cũng rất đáng yêu, thật muốn móc ra nghiên cứu kĩ càng.

Tà Vật Chương Lang Vương không nói gì, vẫn nghiêng đầu nhìn Lâm Phàm.

Đột nhiên.

Chương Lang không màng đến võ đức, chơi đánh lén anh đẹp trai tò mò này.

Khóe miệng của Tà Vật Chương Lang Ma vỡ ra, một đấm đánh thẳng vào mặt Lâm Phàm, bùm một tiếng, ngay khoảnh khắc nắm đấm và đầu va chạm vào nhau, hình thành sự chấn động mạnh mẽ.

Đối với nó, nắm đấm này đánh nát đầu của tên trước mặt hoàn toàn không thành vấn đề.

Lâm Phàm không hề cử động, phẫn nộ nhìn chằm chằm Tà Vật Chương Lang Vương, không ngờ nó lại không thân thiện như vậy, họ hàng của mày như vậy, bây giờ mày cũng như vậy, anh không thể nhịn được nữa, không phải là anh muốn đánh nó, mà là anh không muốn ông Trương bị thương, nếu không thì anh sẽ rất đau lòng.

Một nắm đấm phản công đánh thẳng vào mặt bên của Tà Vật Chương Lang Vương.

Bùm!

Cả cái đầu của Tà Vật Chương Lang Vương bị đánh vào mặt đất.

“Mày làm gì vậy?” Lâm Phàm không vui hỏi.

Một loạt động tác lợi hại và bá đạo, dứt khoát và phi phàm, không hề dây dưa, thật sự quá mạnh rồi.

Tôn Hiểu hô lên: “Ngầu!”

Độc Nhãn Nam nhìn anh ta rồi lắc đầu, cảm thấy anh ta chẳng khác gì ếch ngồi đáy giếng, đây chỉ là hành động bình thường thôi mà, sao lại kinh ngạc như vậy.

Mọi người trong kênh livestream thấy cảnh này, ai nấy đều kinh ngạc ngây người.

Lúc chưa động tay, các cao thủ đã nổ rằng Tà Vật Chương Lang Vương lợi hại như nào, chỉ thiếu việc hình dung nó là sự tồn tại khủng bố nhất thế gian. Họ phân tích mọi mặt rõ ràng mạch lạc, những người bình thường xem livestream không hề có cơ hội chen miệng vào.

Rất nhanh.

“Cao thủ, chỉ như vậy thôi à?”

“Cao thủ, chỉ như vậy thôi à?”

Các bình luận liên tiếp hiện lên.

Đám người vừa phân tích Tà Vật Chương Lang cảm thấy mất hết mặt mũi.

Con mẹ nó…

Thổi mày lợi hại như vậy, mày không thể lợi hại thêm chút, để tụi tao nở mặt nở mày sao?

Mày khiến cho tụi tao bây giờ rất mất mặt đó.

Đại sư Vĩnh Tín nói: “Tôi không thể thấy rõ thực lực của Lâm Phàm nữa.”

Lưu Hải Thiềm nói: “Ngày xưa ông thấy rõ được sao?”

“A dì đà phật.” Hai tay đại sư Vĩnh Tín hợp lại, mìm cười nhìn Lưu Hải Thiềm, không đáp lại.

Ý nghĩa rất rõ ràng.

Cậu cứ phải cãi với tôi vậy sao?

Phật đây cho cả nhà cậu tụng kinh niệm phật.

Lúc này.

Tà Vật Chương Lang Vương với cả cái đầu nằm dưới đất kia động đậy, ánh mắt đáng yêu của nó trở nên dữ tợn, đã không còn thần sắc dễ thương như ban nãy nữa, trong mắt tràn ngập sự giận dữ.

Nó chậm rãi đứng dậy.

Những mảnh đá trên mặt rơi xuống.

Trong chớp mắt.

Tà Vật Chương Lang Vương lần nữa thành công đứng trước mặt Lâm Phàm.

“Con mẹ mày.”

“Mày chửi tao?”

“Đúng.”

Bùm!

Nắm đấm này có sức mạnh rất lớn, thân thể của Tà Vật Chương Lang Vương lập tức vỡ ra, đến tinh hạch duy trì mạng sống của nó cũng lung lay sắp đổ, có vết tích nổ tung.

“Chết chưa?”

Tôn Hiểu thán phục nói, bản thân là một streamer không sợ hãi điều gì, đã từng chụp qua rất nhiều cảnh tượng, nhưng tình trạng trước mặt đây là lần đầu tiên. Nếu như bắt buộc phải đánh giá thì cảnh tượng này tuyệt đối là một trong mười cảnh tượng có tiếng trong cuộc đời livestream của anh ta.

Chín cảnh tượng có tiếng còn lại thì tạm thời chưa xuất hiện, sau này chắc chắn sẽ có thôi.

Thương tích của Mục Hạo có dấu hiệu tốt lên, thấy Lâm Phàm quay lưng lại với Tà Vật, cảm giác không lành: “Đừng lơ là…”

Quả nhiên.

Ngay lúc anh ta vừa mở miệng.

Cơ thể đã vỡ nát của Tà Vật Chương Lang Vương lần nữa ngưng tụ lại, nó đấm vào lưng của Lâm Phàm, một tiếng bùm rất nặng, đối với bất kì ai mà nói, gặp một nắm đấm đáng sợ như vậy của Tà Vật Chương Lang Vương, tuyệt đối không thể nào có năng lực đối kháng.

Nắm đấm này đủ để long trời lở đất, nhưng sức phá hoạt mà nó tạo thành chẳng khác gì một con muỗi rơi trên bãi cát vậy, đến dấu chân cũng không để lại.

“Không thể nào.”

Lâm Phàm xoay người lại, nói: “Mày thật quá đáng.”

Ông Trương nói: “Lâm Phàm, đánh nó, nó rất hèn hạ, không ngờ lại đánh lén cậu như vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận