Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 581: Sao mày lại có thể bất lịch sự như thế (2)

Quỷ dị xuất hiện ở nước Viêm Hoàng, mỗi ngày đều biến mất với một tốc độ rất nhanh. Lúc mới đầu thì không để ý. Nhưng cùng với sự phát triển của tình hình, cuối cùng nó cũng phát hiện ra nước Viêm Hoàng có cường giả.

Loài người ở quốc gia khác bị bọn chúng nhanh chóng tiêu diệt một cách sạch sẽ.

Còn loài người ở nước Viêm Hoàng, tốc độ tiêu diệt rất chậm, rất chậm.

Chỉ là lúc phát hiện.

Đã là một năm sau.

Số lượng quỷ dị quả thực rất nhiều.

Đương nhiên chết một chút cũng không phải là vấn đề.

Mãi đến khi số lượng chết quá nhiều. Hơn nữa, cả thế giới này chỉ có người dân nước Viêm Hoàng là có thể sống thoải mái, hưởng thụ. Nghĩ thôi cũng đã thấy rất không vừa ý.

“Đến đây, nhất định phải để mày nghiêm túc cư xử, những gì tao nói đều là thật.”

Lâm Phàm sẵn lòng cho nó cơ hội.

Bất cứ ai đều nên có cơ hội.

Ngay cả quỷ dị cũng vậy.

Chủ nhân của quỷ dị dường như đã hiểu những lời loài người trước mặt đang nói là ý gì.

Không tiếp tục tấn công Lâm Phàm.

Thay vào đó giang rộng vòng tay, giống như đang ôm trọn cả thế giới.

Dần dần.

Cảnh tượng khác thường đã xảy ra.

Quỷ dị xung quanh không ngừng biến thành tro tàn, tạo thành màn sương đen dày đặc bay lên bầu trời. Sau đó hướng về phía chủ nhân của quỷ dị.

Thời gian trực tiếp.

“Mọi người có cảm thấy rất đè nén, giống như cả không gian đều bị phủ kín.”

“Có, tôi cũng có cảm giác đó.”

“Rất khó chịu.”

“Quỷ dị bị sao vậy, điều đáng sợ thật sự sắp tới sao.”

“Bầu trời bên ngoài hoàn toàn tối đen, còn có tia sấm sét màu tím đang lóe lên."

“Trận đấu cuối cùng, hi vọng thần thủ hộ cố lên.”

“Chúng ta nhất định có thể chiến thẳng.”

“Đúng vậy.”

Người dân cầu nguyện, hy vọng thần thủ hộ có thể đem lại hy vọng, ánh sáng, và một cuộc sống tốt đẹp hơn cho bọn họ.

Cuộc sống đang bị quỷ dị đe dọa.

Lúc đầu bọn họ hoang mang, sau đó thành quen.

Trong lúc không có cách nào để phản kháng.

Chỉ có thể quen với những thay đổi xung quanh và chung sống với quỷ dị.

“Khí tức rất mạnh, càng mạnh thêm.”

Lâm Phàm lộ ra vẻ mặt hưng phấn, đối với anh mà nói, nếu như chủ nhân của quỷ dị có thể trở nên mạnh hơn, thì đó là tình huống tốt nhất, cũng không phí công anh ngồi đợi ba ngày, chuẩn bị chu toàn, nghênh đón trận chiến.

Đầu óc anh nhớ rõ nhiệm vụ khi đến đây.

Có lẽ trận đấu lần này.

Nhiệm vụ có thể hoàn thành.

Đến lúc đó phải tỉnh rồi.

Vì vậy, anh rất trân trọng tất cả những gì bây giờ nhìn thấy.

Khí tức của chủ nhân quỷ dị ngày càng lớn mạnh.

Ngay sau đó.

Có một tiếng rống trầm như của dã thú vang vọng khắp trời đất.

Chủ nhân của quỷ dị bị bao phủ bởi sương mù dày đặc.

Không nhìn thấy cơ thể của nó.

Nhưng luồng sức mạnh kinh khủng thì không ngừng tăng lên.

Quỷ dị tồn tại ở thế gian đều quay trở lại trong cơ thể của chủ nhân quỷ dị, và sức mạnh của nó sẽ tăng lên đến một mức độ không thể tưởng tượng nổi.

“Loài người, mày quả thực rất mạnh.”

“Nhưng sức mạnh của tao là cái mà mày không thể tưởng tượng nổi.”

Chủ nhân của quỷ dị cuối cùng cũng nói tiếng người.

Thực sự không dễ dàng.

Chắc chắn những lời nó vừa nói với Lâm Phàm là một loại ngôn ngữ đặc biệt, suy nghĩ rất đơn giản, chính là nâng cao đẳng cấp. Nhưng cuối cùng lại xảy ra chuyện đáng xấu hổ, nó đã đánh một đòn vào nắm đấm của Lâm Phàm.

Đối với Lâm Phàm mà nói, không đau, không ngứa, hoàn toàn không có chút thương tích nào.

Chủ nhân của quỷ dị đương nhiên là cảm thấy có chút mất mặt.

Lúc này.

Sức mạnh của nó đã tăng lên đến mức vô cùng đáng sợ.

Chính là muốn rửa sạch nỗi nhục, nói với đối phương, thực lực của tao đã rất mạnh.

Chuẩn bị thật tốt để đón lấy cơn thịnh nộ đi.

“Đúng vậy, mày nói không sai, tao có thể cảm nhận được, sức mạnh hiện giờ của mày so với lúc nãy không biết phải tăng lên bao nhiêu rồi.”

Lâm Phàm thực lòng khen ngợi.

Anh có thể cảm nhận được.

“Mày có sợ không?” Giọng điệu khinh thường của chủ nhân quỷ dị từ trong màn sương mù đen dày đặc truyền đến.

Bây giờ vẫn không thể nhìn rõ mặt nó.

Nó hấp thụ sức mạnh của quỷ dị, và vẫn đang không ngừng nâng cao nó.

“Tao không sợ hãi chút nào, tao rất mong đợi mày trở nên mạnh hơn, chỉ khi mày dùng sức mạnh thật sự của mình thì mới là tôn trọng người khác.”

“Mày nói xem?”

Lâm Phàm mỉm cười, những gì vừa nói đều rất có lý, cho dù đối mặt với quỷ dị, anh cũng không có biểu hiện quá kích động, mà chỉ nói rất nhẹ nhàng, hi vọng đối phương có thể cảm nhận được, tình thương đong đầy.

Chủ nhân của quỷ dị không trả lời.

Có lẽ là đang ở thời điểm dung hợp mấu chốt, một lúc nữa sẽ có một sự sống đáng sợ nhất xuất hiện.

Người đang xem trực tiếp đều đang nín thở.

Đối với bọn họ mà nói.

Đây thực sự là lúc căng thẳng nhất.

Bọn họ không biết kết cục sẽ như thế nào.

Nhưng đã đi đến bước đường này.

Bọn họ chỉ có thể tin tưởng Lâm Phàm vô điều kiện, bởi vì đây là vị thần trong lòng họ, thần thủ hộ vĩ đại và không có đối thủ.

Đột nhiên.

Tiếng thét u ám, đau khổ, kì quái vang lên khắp đất trời.

Người nghe thấy âm thanh này, chỉ cảm thấy lạnh buốt trong lòng, bị bao trùm bởi nỗi sợ hãi vô tận.

Giống như đối mặt với sự tồn tại hung ác nhất thế giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận