Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 929: Một quyển kinh văn lâu đời

Một quyển kinh văn lâu đời

Tà vật anh hùng Công Kê cấp tám giáng thế.

Khí chất tăng lên đôi chút.

Hơi uy vũ bất phàm một chút.

Long Thần chưa muốn rời đi, ngôi chùa này có chút vấn đề, tuy rằng thực lực của Phổ Độ Từ Hàng khá yếu, nhưng nơi này cũng không phải chùa của ông ta, cho nên không thể thấy ông ta yếu, mà cho rằng nơi này không có đồ tốt.

Trước mắt xem ra, quả thật không phát hiện ra thứ tốt gì, nhưng nhóm người này đều ở đây, chờ khi bọn họ tìm kiếm, đến lúc đó nếu thấy có vài thứ tương đối có thú vị, xin bọn họ một ít, khẳng định không quá đáng.

Mục đích Lâm Phàm đi ra ngoài chuyến này chính là chiến đấu một trận kịch liệt với các cường giả.

Đã cảm thấy mỹ mãn, nên tính đến chuyện trở về.

Độc Nhãn Nam vội vàng xua tay, bảo Lâm Phàm chờ chút, bọn họ muốn tìm kiếm một chút tại ngôi chùa này, tranh thủ tìm hiểu, khám phá những bí mật ẩn giấu trong đây, bọn họ đến cũng tương đối sớm, nếu cứ rời đi như vậy, chẳng phải là quá hời cho người phía sau hay sao.

Lâm Phàm và ông Trương đợi bên trong chùa, tán gẫu, Long Thần bên cạnh, tư duy của ông ta hoàn toàn không cùng tần số với họ, khó có thể xen vào cuộc trò chuyện của bọn họ.

Nói thật, ông ta luôn cảm giác bọn họ có chút vấn đề, nhưng thực lực của đối phương bày ngay trước mắt, nếu thật sự có vấn đề, cũng không thể tu luyện đến cảnh giới này, tinh cầu này xuất hiện một vị cường giả như vậy, vậy thì sợ là các đại tộc trong Tinh Không ngạo mạn kia sẽ gặp xui xẻo.

Ông ta biết những điều này, chính là không muốn nói cho bọn họ, chịu thiệt chút cũng tốt, dù sao ông ta đã bảo người trong tộc khiêm nhường một chút, đừng ngông cuồng quá, ông ta là lão tổ, vẫn rất có tiếng nói, nói một không nói hai, không ai dám phản bác.

"Tìm được rồi, tìm được đồ rồi."

Tiếng của Kim Thượng Võ vọng lại từ xa xa.

Nghe giọng rất vui mừng, hiển nhiên đã phát hiện ra bảo bối.

Tất cả mọi người vây đến, trong một góc nọ, xuất hiện một lối đi trên mặt đất, lúc con đường được mở ra, đèn đuốc bên trong sáng lên, chiếu sáng cả con đường.

Gặp được tình huống này nào ai dám đi xuống một mình, bất luận thế nào đều phải đưa Lâm Phàm theo, chỉ có Lâm Phàm ở bên cạnh, bọn họ mới có cảm giác an toàn.

Nếu để cho Hách Nhân biết được, chắc chắn muốn tăng giá, tôi biết Lâm Phàm rất quan trọng trong lòng các người, nhưng cũng không ngờ rằng cậu ta lại quan trọng đến mức này, không tăng giá thì thật có lỗi với Lâm Phàm mà tôi tự tay bồi dưỡng.

"Là kinh thư, toàn bộ chỗ này đều là kinh thư."

Ba mặt tường đều bày biện những giá sách, trên giá sách bày rất nhiều các loại kinh Phật, hơn nữa đều là bản đơn lẻ, cũng không biết chỗ kinh văn này làm từ chất liệu gì mà trải qua sự mài mòn của năm tháng dài dằng đẵng, lại không bị mối mọt gì, vẫn như mới.

Long Thần chậm rãi quan sát, tìm kiếm hơi thở của kinh thư nào đó, rất nhanh, ông ta đã bị hơi thở của một bản kinh thư ở một góc hấp dẫn, bản kinh thư có thể khiến cho ông ta để ý đến vậy, chắc chắn không phải đồ bình thường.

《 Kinh Trường A Hàm 》

Nhìn chữ bên ngoài bìa, ẩn chứa một sức hút, hẳn là được viết bởi tay một vị cường giả nào đó, hơn nữa vị cường giả này rất mạnh, tuy rằng đã trải qua lâu như vậy, nhưng sức hút đó vẫn rất độc đáo như trước, e là cũng không kém Long Thần là mấy.

"Bản kinh văn này đã tồn tại ít nhất hơn bảy nghìn năm."

Long Thần nói thầm.

Độc Nhãn Nam chú ý đến mọi hành động của Long Thần, mọi người ở đây, cũng chỉ có Long Thần là một người ngoài, hơn nữa cũng là người có thực lực mạnh nhất ngoài Lâm Phàm.

Nếu ông ta có hành động gì, chắc chắn là đã phát hiện ra đồ vật quan trọng nào đó.

Độc Nhãn Nam đi đến trước mặt Long Thần, kiễng chân lên, nhìn thấy bìa ngoài của kinh văn, kinh ngạc nói: "Đây là tác phẩm kinh điển trong Phật Giáo Tiểu Thừa, tuy rằng là Phật Giáo Tiểu Thừa, nhưng trong Đại Thừa Phật Giáo, cũng có địa vị cực cao, được xưng là một trong thập đại kinh Phật."

"Ngươi biết?" Long Thần dò hỏi, ông ta đâu biết mấy thứ Phật Môn này, nếu Tiểu Như Lai ở đây, sợ là liếc mắt một cái có thể nhìn ra gốc gác của kinh văn này.

Độc Nhãn Nam nói: "Một ít ghi chép trong bản chép tay Phật văn."

Long Thần nghĩ ngợi, trực tiếp mở miệng nói: "Bản kinh Phật này là bản có niên đại lâu nhất trong tất cả kinh văn ở đây, hẳn là của một vị cường giả không kém gì ta tự tay viết, chí ít đã có bảy nghìn năm lịch sử."

Độc Nhãn Nam nghe vậy, tuy rằng không hiểu lắm rốt cuộc ông ta có ý gì, nhưng chỉ có một loại cảm giác, chính là rất lợi hại.

Long Thần nói tiếp: "Bản kinh thư này cho ta, ngươi thấy thế nào?"

Việc này...

Độc Nhãn Nam không muốn lắm, có lẽ thứ cực kỳ có giá trị tại nơi này chính là bản kinh thư này, nếu như cho ông ta, vậy chẳng phải là lỗ nặng hay sao, tuy rằng thực lực của ông rất mạnh, nhưng ông cũng không thể làm trái lại ý muốn chúng tôi.

Một con mắt của ông ta đảo qua lại, trong đầu đã nghĩ ra các cách giải quyết, đừng tưởng rằng ông mạnh hơn tôi thì có thể muốn làm gì thì làm, nếu thật sự bàn đến chỉ số thông minh, ai thua ai thắng, còn chưa chắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận