Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 724: Tôi sẽ cố gắng trở thành đối thủ mà ông công nhận

Tôi sẽ cố gắng trở thành đối thủ mà ông công nhận

Bạch Giao ở dưới đáy Thiên Trì liên tục run rẩy.

Khốn kiếp.

Rốt cuộc Bạch Giao tao đã chọc vào ai, tại sao lần nào cũng có cường giả đến gây chuyện với nó. Nó chỉ muốn yên ổn ở dưới đáy Thiên Trì chờ đợi bảo bối hoàn thiện, sau đó nuốt đi, hóa thành rồng mà thôi.

Trước giờ nó chưa từng nghĩ đến việc tranh giành.

Đối với nó, tranh giành thí có ích lợi gì chứ, đó đều là việc mà những tên bộp chộp làm. Nhưng nó không ngờ, nó không tranh giành với thế giới cũng chẳng có ích gì, người khác vẫn sẽ chủ động tìm đến cửa.

Nghĩ thôi cũng thấy vô cùng ấm ức.

Bên bờ.

Cường giả đến từ tộc Tinh Không – Trịnh Đồ đã chuẩn bị ra tay với sinh vật trong Thiên Trì từ lâu rồi, Bạch Giao sắp hóa thành rồng là một thứ tốt.

Da, gân, xương, vâng vâng đều là những thứ tốt, cho dù đem đến các tộc Tinh Không giao dịch thì cũng có thể đổi lấy vài thứ đồ tốt.

Trịnh Đồ thấy Bạch Giao không đi ra, biết nó đã sợ, hơi thở mà anh ta toả ra đã khiến đối phương phát run từ lâu rồi, dám đi ra mới là chuyện lạ.

“Ai, ra đây?”

Lúc này.

Trịnh Đồ dời ánh mắt nhìn về phía không xa, tức giận hét lên.

Có tiếng động.

“Muốn chạy à.”

Trong nháy mắt, một vài ánh tia vàng bắn ra từ kẽ tay, sau đó truyền đến tiếng bịch rơi xuống đất. Bên Thiên Trì luôn là nơi rất quan trọng, cường giả của các nước đều chú ý đến tình hình ở đây.

Bọn họ không biết những nơi khác có bảo bối hay không, chỉ biết rằng Bạch Giao là một thứ tốt, nên bọn họ muốn ở lại đây xem có thể có cơ hội có được đồ tốt hay không.

Nhưng không ngờ, bọn họ không làm được gì cả, chỉ ẩn náu ở xung quanh, thế mà lại dẫn đến hoạ sát thân.

Chỉ trong chớp mắt đã có vô số người bị giết chết.

Thủ đoạn độc ác, khiến người khác không đề phòng kịp.

Rất nhanh, những cường giả của các nước ẩn náu ở xung quanh như chim sợ cành cong, chạy trốn khắp nơi, làm gì còn dám ở đây. Trước đó khi bọn họ gặp cường giả khác đều ngoan ngoãn mà ẩn náu ở xung quanh, hơn nữa người ta cũng xem như bọn họ không tồn tại, không nói nhiều với bọn họ.

Nhưng lần này lại gặp phải cường giả lợi hại thế này, không nói lời nào mà trực tiếp ra tay, thật là khiến người khác giật mình.

Trịnh Đồ liên tục giết vô số người, không hề để mấy người khác vào trong mắt, mặc bọn họ bỏ chạy, xem như là cho bọn họ xem sự lợi hại.

“Hừ, một đám vô lại không biết tự lượng sức.”

Lúc này, thái độ thách thức, khí chất ngang tàng của họ đã hoàn toàn biến mất, bất kỳ ai nhìn thấy tình cảnh này thì đều kinh ngạc hét lên một tiếng, bầu không khí vô cùng lớn mạnh.

Sự xuất hiện của ông ta đã vượt qua rất nhiều cường giả, trong tình trạng không biết Lâm Phàm, ông ta là cường giả có thực lực mạnh nhất hành tinh này, sức mạnh đỉnh cao, bất kỳ ai gặp anh ta cũng đều bỏ chạy lấy mạng.

Bạch Giao trốn dưới nước thật sự rất hoảng sợ.

Nó biết có trốn thế này cũng không trốn được bao lâu, ông ta mà muốn tìm ra nó là chuyện rất đơn giản, vốn dĩ không cần tốn sức lực.

Nhưng nếu nó đi ra thì chỉ có một con đường chết.

Kết cục chắc chắn là sẽ bị giết chết.

Vô cùng thê thảm.

Có lẽ đối với bất kỳ loài người hay loài thú nào, lúc gặp phải nguy hiểm không thể xoay chuyển thì đều muốn giữ lại tính mạng, có lẽ có thể có một cơ hội.

Đột nhiên.

Vào lúc này, Bạch Giao phát hiện dòng nước xung quanh biến thành xoáy nước, có một sức mạnh bí ẩn đang khống chế nơi này. Nó là bá chủ trong nước, không ai có thể chống lại sự không chế trong nước của nó, nhưng bây giờ, suy nghĩ đó của nó đã hoàn toàn bị dập tắt.

Nó vốn dĩ không có cơ hội chống đỡ.

“Sức mạnh này lớn hơn nhiều quá, mình không thể chống đỡ được.”

Trong lòng Bạch Giao thầm nói, rồi giãy giụa. Nhưng mặc cho nó có giãy giụa thế này thì cũng khó tránh khỏi kết quả bị xoáy nước cuốn ra ngoài Thiên Trì.

“Bảo bối của tôi.”

Nó nhìn bảo bối đã sắp hoàn thiện, vô cùng không cam lòng, cho dù có chết cũng không thể để bảo bối ở lại đây. Suy nghĩ của nó rất đơn giản, đó là muốn nuốt bảo bối đi. Nhưng cả người nó đều bị sức mạnh đó bao lấy, không thể đưa tay ra, thậm chí tự mình cử động cũng không thể làm.

Trong phút chốc.

Bạch Giao nổi lên trên mặt nước, nhìn thấy tình hình xung quanh, nó hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.

Bảo bối của tôi vẫn còn ở dưới.

Đáng ghét.

Thật là đáng ghét.

Bên bờ.

Trịnh Đồ một tay đưa về phía Thiên Trì, nguồn sức mạnh không thể chống lại chính là bộc phát như thế, giống như tất cả đều dễ như trở bàn tay, không cần dùng bao nhiêu sức lực vậy.

“Ra đây đi. Không tệ, quả nhiên là một con Bạch Giao có thể hóa thành rồng.”

Trịnh Đồ rất hài lòng mà gật đầu.

Có thể gặp linh thú đặc biệt thế này thật sự là một việc không dễ dàng. Hơn nữa trong vũ trụ Tinh Không, những loài như linh thú này đều có bối cảnh hùng hậu, rất dễ gây ra cuộc chiến giữa các tộc.

“Chính là ở đây.”

“Không sai, hơi thở của cường giả là từ đây truyền ra.”

Lâm Phàm nhàn nhã đi ra từ trong rừng sâu.

Thứ anh nhìn thấy đầu tiên chính là thủ đoạn Trịnh Đồ dùng để tóm Bạch Giao.

“Thật lợi hại.”

Lâm Phàm khen ngợi.

Trước giờ anh đều không bao giờ keo kiệt lời khen, chỉ cần lợi hại thì anh sẽ khen. Hơn nữa anh có thể cảm nhận được cao thủ ở trước mặt mình rất lợi hại, còn lợi hại hơn những người trước đó rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận