Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1151: Chu Hổ tôi chính là tấm gương để tất cả mọi người học tập. (2)

Chu Hổ tôi chính là tấm gương để tất cả mọi người học tập. (2)

Chỉ có một mình Mục Hạo toàn tâm toàn ý hết lòng dạy dỗ, đáng tiếc... Một cây làm chẳng nên non, một mình anh ta cũng không làm nên được trò trống gì.

Lúc đó sự xuất hiện của Thôn Tinh Ngạc, có rất nhiều lời đồn về ngày tận thế, đệ tử trong gia tộc Tinh Không muốn lợi dụng cơ hội này đưa những lao động miễn phí kia về nhưng không ngờ rằng lão tổ của Bảo Tháp Tộc lại xen vào chuyện của người khác, dùng một chiêu đã đưa bọn họ đến Tinh Không chỉ để lại những con người vẻ mặt mờ mịt không biết đã xảy ra chuyện gì.

Sau đó Thôn Tinh Ngạc bị đánh chạy mất nguy cơ được giải trừ, hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của bọn họ.

Thật sự rất đáng giận.

...

“Không ngờ rằng chúng ta đã đến Liên minh Cao Viện, đây chính là trường học mà người của Đại tộc Tinh Không xây dựng nên, rất thú vị, lúc trước còn có cường giả xuất hiện bây giờ không có nữa rồi, muốn gặp một đối thủ ngang sức, thật sự rất khó.” Lâm Phàm nói.

Có thể khiến anh coi là cường giả, chắc chắn phải cũng thế hệ giống như Long Thần.

Hai tỉ muội Hàn Yên đều biết, Đại tộc của Tinh Không đã hợp tác với con người ở Tinh Cầu này thành lập lên Liên minh Cao Viện.

Điều này khiến Hàn Yên vô cùng kinh ngạc.

Người của Đại tộc Tinh Không đến đây với mục đích khám phá khai quật những di tích có tìm kiếm những bảo bối khiến người ta khôi phục lại sức mạnh, gặp người nào ngăn cản điều sẽ bị bọn họ trấn áp bằng những thủ đoạn hết sức ngang ngược.

Nhưng bây giờ lại thành lập nên Liên minh Cao Viện.

Vậy chỉ có thể cho thấy một điều, ở tinh cầu này bọn họ đang gặp phải chướng ngại dùng thực lực thì giải quyết không được chỉ có thể lấy lùi làm tiến, nhìn như đang hòa hợp, nhưng thực ra vẫn luôn tìm cơ hội.

“Người có biết Tinh Không lớn đến mức nào không, Tinh Không có bao nhiêu cường giả không?” Hàn Yên rất thích nói chống đối lại Lâm Phàm, giống như không làm vậy thì cả người bứt rứt khó chịu.

“Không biết.” Lâm Phàm lắc đầu nói.

Hàn Yên nói: “Vậy thì người chính là đang ếch ngồi đáy giếng, cường giả trong Tinh Không nhiều vô số, người có thể biết được bao nhiêu người.”

“Vậy à, vậy thì tốt, đến bây giờ tôi cũng chưa gặp được mấy người, Nếu nói có đủ thực lực làm đối thủ của tôi cũng chỉ có Tiểu Như Lai và Long Thần còn tạm, nhưng thực lực bây giờ của tôi mạnh trước rồi, có khả năng bọn họ không thể đấu với tôi được nữa.” Lâm Phàm nói.

Hàn Yên nghe thấy Lâm Phàm nói như vậy, hoàn toàn ngây người.

Tiểu Như Lai?

Long Thần?

Hai vị đó đều là lão tổ của Đại tộc Tinh Không, cường giả thuộc hàng đỉnh cao, nhưng bây giờ, không ngờ cái tên này lại nói hai vị cường giả đáng sợ như vậy cũng không thể thỏa mãn đam mê của hắn, nói thật thì, nàng ta nghe xong mà đầu cũng ong ong cả lên.

“Nói phét vừa thôi!” Hàn Yên không tin nói.

Lâm Phàm cười, không đi giải thích, cũng không tranh luận với nàng ta, dù thắng dù thua cũng không có ích gì với anh, nếu như tranh luận thắng, thì sẽ khiến đối phương cảm thấy mất mặt, giống như bị vạch trần vậy, không còn thể diện nào nữa.

Những lời anh nói đều là thật.

Từ trước đến giờ anh chưa bao giờ lừa dối người khác.

Hàn Yên thấy Lâm Phàm không nói nữa, tưởng rằng đối phương bị mình vạch trần nên không thể nói gì được nữa.

Bên trong lớp học.

Mục Hạo đang giảng bài, cần mẫn tận tâm với chức trách của mình, những gì có thể dạy anh ta điều dạy bọn họ, hưởng thụ khoảnh khắc này nó khiến anh có cảm giác thành tựu, điều mà khi làm những việc khác không thể có được.

“Thầy Mục, hình như bên ngoài rất náo nhiệt chúng ta không đi xem một chút sao ạ?” Có học sinh hỏi.

Hình như bên ngoài đang chào đón ai đó.

Khiến bọn họ cảm thấy rất tò mò.

Rất muốn đi ra ngoài xem thử.

Nhưng Mục Hạo rất nghiêm khắc trong giờ học, không cho phép bọn họ làm việc riêng.

“Học hành nghiêm túc, chú ý lắng nghe, tu hành không phải là chuyện đùa, đi sai một bước là sẽ để lại hậu quả vô cùng lớn. Các em muốn trở nên mạnh mẽ thì phải nỗ lực, thầy hy vọng các em có thể học tập Chu Hổ.”

“Lúc em ấy mới tới, nền tảng còn kém hơn cả các em.”

“Thậm chí đến một số chữ cũng không biết đọc.”

“Nhưng nhìn em ấy bây giờ đi đã là học sinh mạnh nhất trong lớp này rồi, thầy có thể nói với các em như thế này, em ấy chính là trong những học sinh giỏi nhất của Liên minh Cao Viện.”

Mục Hạo hết lòng khen ngợi Chu Hổ toàn thể lớp.

Chu Hổ xuất thân từ thợ dọn cống, ngẩng cao đầu, tinh thần hăng hái, nhìn xem, tôi chính là Chu Hổ, cảm giác được thầy giáo Mục khen ngợi thật sảng khoái.

Anh ta biết mục đích của mình khi đến Liên minh Cao Viện.

Học tập bản lĩnh.

Bảo vệ công ty, bảo vệ bạn bè, đồng thời phát triển bản thân, không ngừng mạnh mẽ.

Từ lúc trước cho đến bây giờ anh ta đều làm rất tốt.

Ít nhất không có vấn đề gì xảy ra.

“Tiếp tục bài học.” Mục Hạo nghiêm khắc nói.

Bên ngoài có người của Cự Thần tộc đến.

Mấy người của tập này đều không có thiện ý, hơn nữa cũng có chút thù với Mục tộc.

...

Bên ngoài cổng trường.

Bảo vệ đang ngồi trong phòng nhìn thấy người đến đang định chuẩn bị ra ngoài hỏi lại liếc mắt nhìn thấy Lâm Phàm, anh ta kinh ngạc đến mức nhất thời trở nên ngoan ngoãn.

không nhìn thấy.

Mình không nhìn thấy gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận