Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1216: Ngẩng đầu lên, vua của bọn mày ở đây

Ngẩng đầu lên, vua của bọn mày ở đây

Bị người của Y gia Cao Viện đóng đinh lên cột trụ rồi thay nhau sỉ nhục.

Chỉ có một biện pháp duy nhất...

Giúp Y gia khôi phục lại, tìm ra con đường mới.

Sau cuộc họp, Kim Hòa Lị muốn trò chuyện riêng với Lâm Phàm.

Độc Nhãn Nam tuy dữ tợn nhưng tài ăn nói lại không tốt lắm, tính tình thô lỗ, hay mắng người, về phần giao tiếp, chuyện chuyên môn đương nhiên để cho người chuyên nghiệp làm.

“Chúc mừng chủ nhân.”

Nhân Sâm nhìn dáng vẻ của Kim Hòa Lị trước nhô sau vểnh, vô cùng hoàn mỹ, có lẽ họ sắp có một trận chiến kinh thiên động địa trong phòng họp bí mật.

“Tìm tôi có chuyện gì sao?” Lâm Phàm hỏi.

Kim Hòa Lị nhìn chằm chằm vào mắt Lâm Phàm, khi bị một người phụ nữ xinh đẹp nhìn chằm chằm như vậy, mọi người sẽ cúi đầu xấu hổ, nhưng Lâm Phàm lại mỉm cười nhìn cô ta.

Không biết tại sao, Kim Hòa Lị nhìn nụ cười của Lâm Phàm cô ta luôn cảm thấy có phần kỳ lạ, trong đầu cô ta xuất hiện những cảnh tượng…

Đóng cửa phòng họp, Lâm Phàm đẩy cô ta xuống bàn hội nghị, sau đó Lâm Phàm cởi áo, tháo thắt lưng, sau đó não tự vận động.

Cuối cùng, Kim Hòa Lị dời ánh mắt.

“Hy vọng lớn nhất của anh là bảo vệ chúng tôi, đúng không?”

Lâm Phàm cười nói: “Đúng vậy.”

“Nhưng chúng ta đang ở trong tình thế rất nguy hiểm.” Kim Hòa Lị nói xong, cô ta hy vọng có thể nghe được những suy nghĩ thật lòng của Lâm Phàm.

“Nguy hiểm?” Lâm Phàm nghi hoặc hỏi: “Có sao, bây giờ nơi nào có nguy hiểm, có việc gì không cần giấu trong lòng, có thể nói cho tôi biết, chắc là tôi có thể giải quyết giúp cô.”

“Bây giờ tạm thời không có, nhưng còn sau này thì rất khó nói, từ sau khi tộc Tinh Không xuất hiện, nguy hiểm luôn rình rập xung quanh chúng ta. Vũ trụ rộng lớn, sức mạnh của anh lại to lớn như vậy, một ngày nào đó chắc chắn anh sẽ bước chân vào vũ trụ." Kim Hòa Lị quan tâm nhất chính là việc này, vũ trụ luôn có một thứ gì đó hấp dẫn tất cả mọi người, một người lợi hại như Lâm Phàm chắc chắn sẽ ra đi.

“Hả?” Lâm Phàm luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn, câu hỏi mà Kim Hòa Lị đưa ra anh không sao hiểu được. Tôi thích nhất là ở đây, nơi này tôi có đến ba cái nhà, còn có nhiều bạn bè như vậy, tại sao tôi phải đến vũ trụ?

Anh có chút không sao hiểu được.

“Tôi nói có gì không đúng sao?” Kim Hòa Lị phát hiện ánh mắt Lâm Phàm nhìn cô ta có gì đó không ổn, lập tức tò mò hỏi.

“Đúng vậy, tôi ở đây rất tốt, tại sao phải rời đi?” Lâm Phàm hỏi.

Kim Hòa Lị sửng sốt một hồi, sau đó mỉm cười: “Ừ, có lẽ là tôi suy nghĩ nhiều rồi, tôi đi trước đây.”

Nói xong, cô ta đứng dậy rời đi.

Lâm Phàm sờ đầu không hiểu Kim Hòa Lị đang nghĩ gì.

Nhưng anh cũng không nghĩ nhiều.

Nhìn bóng lưng cô ta rời đi, trong đầu anh lại nghĩ đến bóng lưng của Mộ Thanh, vô cùng xinh đẹp.

Ban đêm!

Một bóng dáng nhẹ nhàng lén lúc đi lại trong bộ phận đặc biệt.

Tà Vật Công Kê làm nội ứng lâu nay, bây giờ đang chuẩn bị ra ngoài báo tin.

Nó muốn chứng minh rằng nó là một Tà Vật Anh Hùng Vương đáng được tôn kính.

Chân gà nhẹ nhàng di chuyển.

Nó phát hiện người bảo vệ của bộ phận đang ngủ, trong lòng thầm cười nhạo, loài người ngu xuẩn, ngủ đi, các người sẽ không bao giờ biết được có bao nhiêu tin tức quan trọng bị Tà Vật Anh Hùng Vương ta tiết lộ ra ngoài.

Chỉ là…

Phòng giám sát.

Vài nhân viên giám sát nhìn thấy hình ảnh: "Con gà này lén lén lút lút, có nên báo động hay không?"

"Không cần, đây là thú cưng do Lâm Phàm nuôi."

"Đúng vậy, tôi nhìn thấy dáng vẻ lén lút của con gà này, nhất định là muốn ra ngoài tìm nhân tình, dù sao thì đêm khuya vắng vẻ đúng là khó có thể chịu được."

"Ha ha, đúng vậy."

Nếu Tà Vật Công Kê biết mọi hành tung của mình đều bị giám sát, nhất định sẽ nổi trận lôi đình, vô cùng tức giận, nếu các người đã phát hiện ra ta, sao lại không nói cho ta biết, tại sao còn để cho ta cư xử như một con gà hề.

Sau khi đi ra, nó đi ngang qua Cây Bồ Đề, Cây Bồ Đề ban đêm tỏa những ánh kim quang, giống như là đang tu luyện dưới trăng.

Với sự xuất hiện của Tà Vật Công Kê.

Cây Bồ Đề khẽ rung rinh.

“Cút…” Tà Vật Công Kê phát hiện thấy động tĩnh của Cây Bồ Đề thì gáy nhẹ, đi đến trước mặt Cây Bồ Đề, nó cong mông gà lên, một đống phân gà rơi xuống bên cạnh Cây Bồ Đề.

Cho mày tẩm bổ một chút.

Tà Vật Công Kê đang tìm một nơi bí mật, tuyệt đối không thể để người khác phát hiện, dù sao thì nội ứng truyền tin ra bên ngoài phải vô cùng cẩn thận, chỉ sợ bị đối phương phát hiện.

Một khi bị phát hiện, tình hình sẽ rất tồi tệ.

Nội ứng đều không có kết thúc tốt đẹp.

Cuối cùng.

Tà Vật Công Kê đi vào công viên, hoàn cảnh xung quanh rất thích hợp, ánh sáng mờ ảo khiến người khác rất khó phát hiện ra nó.

Tà Vật Công Kê nhảy lên ngọn đèn đường, sải cánh và sử dụng phương pháp triệu hồi đặc biệt của Tà Vật để triệu tập đồng bọn.

Sau đó.

Chỉ cần yên lặng chờ đợi là được.

Gió về đêm hơi ồn ào, lông gà của nó bay phấp phới, móng gà sắc bén đang giữ chặt đèn đường, ngẩng cao đầu đầy kiêu hãnh, mắt nhìn thẳng vào trong bóng tối.

Lúc này Tà Vật Công Kê cũng không suy sụp tinh thần.

Ánh mắt của nó có chút sắc bén, bá đạo phi thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận