Cường Giả Xuất Thân Từ Bệnh Viện Tâm Thần

Chương 1325: Ban đêm! Thưa ngài, ngài có muốn ăn trái cây không?

Ban đêm! Thưa ngài, ngài có muốn ăn trái cây không?

"Gã ta là Lãnh chúa Abyss, sở hữu lực lượng Abyss, ma pháp thần thánh sẽ tạo thành cực mạnh tổn thương cho gã ta." Giáo hoàng giải thích.

Ông ta thật sự là bị dọa không nhẹ.

Tôi vẫn chưa muốn chết.

Ngay cả Lãnh chúa Abyss nửa chết nửa sống cũng bị hành động của Lâm Phàm dọa tè ra.

Thật may giáo hoàng kịp thời ngăn cản, nếu không hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

"Ồ, thì ra là vậy, vậy tôi còn có cách." Lâm Phàm nối liền với Ý Chí Thế Giới, ý chí ngu ngốc sẽ không nói điều kiện với Lâm Phàm, điều duy nhất hiểu chính là tôi nghe lời là được...

Trong phút chốc.

Lãnh chúa Abyss cảm nhận được một lực lượng cực kỳ đáng sợ tràn vào trong cơ thể của gã ta, vết thương hồi phục như cũ, ngay cả lực ăn mòn lưu lại trên vết thương cũng bị tiêu trừ.

Gã ta trừng hai mắt.

Không dám tin.

Thật là đáng sợ.

Chuyện này rốt cuộc là làm thê nào mà làm được.

Ngay cả giáo hoàng cũng đầy hoang mang, nhìn không hiểu đối phương làm thế nào mà làm được, không thể tưởng tượng nổi.

Lãnh chúa Abyss cảm nhận được bản thân tràn đầy sức sống, tức giận nói: "Lãnh địa của ta gặp phải tập kích của lãnh chúa khác, bọn họ quá hèn hạ, liên kết với nhau đối phó ta. Ta bị bọn họ làm cho bị thương nặng, nếu không phải là giáo hoàng mở thông đạo Abyss, triệu hồi ta ra, sợ rằng ta đã chết trong tay bọn họ."

Giáo hoàng vẫn còn sợ hãi, cảm tạ Lâm Phàm đến, nếu không phải cậu ta muốn nói chuyện với Archimonde, ông ta cũng sẽ không mở thông đạo Abyss, nếu như không mở, vậy thì... cũng rất đáng sợ.

Trong giây lát.

Archimonde nghĩ ra điều gì.

"Không ổn, thông đạo Abyss mở ra, vừa rồi ta và bọn họ đại chiến, bọn họ đương nhiên biết ta đi tới nơi này, sẽ đi theo thông đạo Abyss mà đến để đuổi giết."

"Mau, đóng kín thông đạo, ngăn cản bọn họ..."

Giáo hoàng liên tục đồng ý nhưng khi ông ta chuẩn bị ra tay.

Lâm Phàm ngăn lại giáo hoàng nói: "Không sao, có tôi đây."

"Archi, gặp phải nguy hiểm sao không tìm ta hỗ trợ chứ, chúng ta đã từng nói chuyện với nhau rất vui vẻ, đã coi như là bạn bình thường rồi, ngươi gặp phải nguy hiểm, chỉ cần tìm ta, ta sẽ không ngồi nhìn mặc kệ."

"Ngươi nói chúng ta là bạn bình thường sao?"

Đối mặt với câu hỏi của Lâm Phàm, Archimonde tỏ ra hơi bất ngờ.

Lại có người sẵn lòng làm bạn với Lãnh chúa Abyss?

"Đúng, ngài chính là bạn thân thiết nhất của Archimonde ta." Archimonde nói.

Lâm Phàm nói: "Ngươi như vậy làm cho ta rất khó xử, thời gian chúng ta tiếp xúc không lâu, còn chưa đạt đến mức bạn thân, ở trong lòng ta ngươi chỉ là bạn bình thường mà thôi."

"Đã như vậy..."

"Ngươi coi ta là bạn thân, ta coi người là bạn bình thường, sau này chung sống thời gian dài, ngươi sẽ trở thành bạn thân của ta."

Đối với Archimonde.

Gã ta luôn cảm thấy rằng trong việc này có điều gì đó không ổn.

Thôi quên đi.

Những điều này cũng không quan trọng.

Gã ta biết Lâm Phàm rất mạnh, nên gã ta thường có chút qua loa, có một cường giả mạnh như vậy ở bên cạnh, còn phải sợ cái gì nữa.

Có lần, gã ta nhìn thấy Lâm Phàm búng ngón tay, một tia lửa rơi xuống, và tên Bạo chúa Kamdor bị xóa sổ thành tro bụi.

Thủ đoạn này quả thật quá bá đạo.

Ngay khi gã ta đang nghĩ về những việc này.

Vực sâu đột nhiên rung chuyển.

Sương mù dày đặc từ bên trong vực sâu lan ra, kèm theo đó là những tiếng gầm u ám.

"Đến đây."

"Lãnh chúa của vực sâu, Lãnh chúa Corrosion và Lãnh chúa Evil."

Archimonde trịnh trọng nói, gã ta cũng là Lãnh chúa của vực sâu, gã ta không sợ một chọi một, nhưng sự kết hợp của hai Lãnh chúa vực sâu đó, với sự giúp đỡ của những nô lệ từ vực sâu, sẽ gây ra những thảm họa không thể tưởng tượng được cho lãnh thổ này của gã ta.

Một con quái vật chui ra từ vực sâu.

Cơ thể của Lãnh chúa Corrosion giống như một con nhện, với lớp vỏ cứng được che kín bằng những thứ sắc nhọn, có thể phun ra chất lỏng ăn mòn được tất cả mọi thứ, ngay cả Archimonde, người cũng là Lãnh chúa của vực sâu cũng không thể chống lại được.

Lãnh chúa Evil có thân hình giống người, da phủ đầy vảy cá, tóc sau đầu tạo thành những xúc tu bạch tuộc, đôi mắt rực lửa cuồng nộ, gã ta thuộc loại ác ma của vực sâu.

“Đừng căng thẳng, không sao đâu.” Lâm Phàm đi về phía thông đạo của vực sâu.

Lãnh chúa Corrosion thốt lên một giọng nói u ám: "Archimonde, thân là Lãnh chúa của vực sâu, thế nhưng ngươi lại mượn sức mạnh của con người giúp ngươi mở thông đạo chạy trốn. Bây giờ... Ngươi có thể trốn đi đâu? Sự xuất hiện vĩ đại của bọn ta sẽ mang đến sự hủy diệt và tuyệt vọng."

"Hả?"

"Ngươi là ai?"

Sự xuất hiện của Lâm Phàm khiến cho Lãnh chúa Corrosion có phần khó hiểu.

Bọn họ là Lãnh chúa của vực sâu.

Tỏa ra khí thế đáng sợ của vực sâu, khi loài người nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ, sắc mặt đều trở nên tái nhợt, trong lòng tràn ngập sợ hãi.

Đừng nói đến việc đến gần, cho dù cố gắng bình tĩnh đứng trước mặt bọn họ cũng là một vấn đề nan giải.

Nhưng bây giờ...

Có một tên ngốc đứng trước mặt Lãnh chúa vực sâu, chẳng những không sợ hãi đến mức tiểu cả ra quần mà còn tỏ vẻ thờ ơ.

Đừng…

Biểu hiện như vậy làm người khác thật sự rất khó chịu.

Hoàn toàn không để bọn họ vào mắt mà.

Lãnh chúa Corrosion nổi giận đùng đùng, phun ra một ngụm chất lỏng ăn mòn về phía Lâm Phàm, thật sự rất mong chờ, thằng nhóc vừa mới nguyên vẹn đứng trước mặt gã ta lát nữa sẽ biến thành một vũng bùn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận